Mặt trời vẫn lên rồi mặt trời lại xuống. Cuộc sống cứ thế lặng lẽ trôi qua. Có lẽ, chỉ có duy nhất một điều khác lạ. Ở một nơi nào đó, hai mảnh ghép cô độc tìm đến nhau. " Hạo Nhiên, tạm biệt..." "Đời này kiếp này, anh sẽ mãi mãi bên cạnh em. Bất luận có điều gì xảy ra, chúng ta chỉ thuộc về nhau. Thiên Di, đợi anh..."…
"Dù em là thẩm phán, anh vẫn tình nguyện trở thành kẻ phạm tội yêu em."Mộ Trường An - một học bá lạnh lùng với ước mơ trở thành thẩm phán, người luôn tin rằng công lý là tối thượng. Lục Vân - một chàng trai ngạo mạn, bất cần, nhưng đằng sau vẻ ngoài cứng cỏi là một trái tim đầy tổn thương. Hai con người với tính cách trái ngược nhau đã va vào đời nhau vào những năm tháng đẹp nhất của tuổi trẻ.Tưởng chừng mọi chuyện sẽ chỉ dừng lại ở mối quan hệ bạn học đơn thuần, nhưng những cuộc gặp gỡ đầy duyên nợ ấy lại vô tình thắp lên một thứ tình cảm vừa ngọt ngào, vừa đau thương. Lục Vân, từ một kẻ kiêu ngạo, đã bất giác đổi thay chỉ để được Mộ Trường An để ý. Còn Mộ Trường An, dù luôn giữ vẻ thờ ơ, liệu trái tim lạnh giá ấy có thực sự vô cảm trước sự chân thành và mãnh liệt từ Lục Vân?Nhưng rồi số phận lại tàn nhẫn đẩy họ về hai hướng ngược chiều. Khi Lục Vân quay lưng để bảo vệ người mình yêu, Mộ Trường An chỉ thấy trước mắt là nỗi đau phản bội. Nhiều năm sau, họ gặp lại, không còn là những cậu thiếu niên ngây ngô mà là một vị thẩm phán tài ba và một chủ tịch quyền lực, đứng ở hai đầu chiến tuyến của công lý.Những bí mật đen tối về gia đình, quá khứ và chính bản thân Lục Vân dần hé lộ. Liệu tình yêu có đủ sức cứu rỗi họ khỏi những tổn thương và vực sâu tuyệt vọng, hay chính công lý sẽ trở thành rào cản khiến họ mãi mãi xa cách?…
#1: Lời tựa đềĐể hiểu sâu về "bức tường trắng"-cách mà tác giả đan xen nhiều lớp nghĩa của một sự mơ hồ, mông lung về thực tại. Đó có thể là "bức tường trắng" đc tô điểm rực rỡ đầy sắc màu. Nhưng cũng có thể là "bức tường trắng" mà trên đó chỉ có những vết nhơ đầy đau buồn và bi thương. Nhưng đôi khi đơn giản là những "bức tường trắng"- một màu trắng tinh khôi, mà chất chứa trong đó là những vách tường mục rỗng. Tất cả mảnh ghép của bức tường tạo nên những mảnh yêu thương còn vụn vỡ và dang dở của tuổi thanh xuân. Những bồng bột, lầm lỡ- tất cả sẽ đc tác giả bộc bạch một cách chân thành và khai thác nội tâm nhân vật sâu sắc.…
Vào cái năm đẹp nhất của lứa tuổi học trò, cái năm mà tràn đầy hi vọng với tương lai với những ngôi trường cấp 3 mơ ước thì... Hạ lại phát hiện mình mắc phải căn bệnh ung thư quái ác ? Làm sao đây ?Tương lai của Hạ ? Ước mơ của Hạ ? Và còn cả mối tình chưa ngỏ lời với người mà Hạ thầm thương trộm nhớ ? Chán nản, tuyệt vọng, Hạ sống trong sự đau thương và vô vọng cùng cực. Mất đi ý chí, động lực sống...có lẽ dù là mơ Hạ cũng không ngờ mình sẽ chết ! Sẽ chết ở thời điểm thanh xuân mình rực rỡ nhất ! Không ! Hạ phải sống, Hạ còn mẹ còn anh trai và còn cả... Mối tình đầu là Vũ Lâm cô chưa thổ lộ. Chỉ cần sống, 1 ngày...1 tháng hay bạo nhiêu cũng được. Hạ muốn được sống ! Được đặt chân vào ngôi trường chuyên mà Hạ mơ ước và cả được thử một lần được yêu nữa..._____Cuộc sống có rực rỡ hay không vốn chẳng nằm ở vấn đề thời gian mà nằm ở cách bạn sống. Nguyễn Ngọc Hạ đã kiên cường chiến đấu với bệnh tật ! Còn bạn ? Chúng ta sống vì lẽ gì hay chỉ tồn tại cách vô mục đích ?Hãy sống ! Hãy sống thực sự vì lúc bạn cận kề với cái chết bạn sẽ chẳng thể sống thêm một lần nữa.Em Và Hạ - Dựa trên câu chuyện có thật.…
Thể loại: Đam mỹ, Thanh Xuân Vườn Trường, Ngược, HETác giả: Socs....Ngay từ nhỏ Minh Đạt đã là một đứa trẻ lạnh lùng và thờ ơ với tất cả mọi thứ xung quanh hắn, cha mẹ hắn cũng đã quen với chuyện này...nhưng tính cách của hắn đã thay đổi kể từ ngày một gia đình gồm ba người xuất hiện và sống ở kế bên nhà của hắn. Gia đình ấy có cho mình một cậu con trai tuy nhỏ tuổi nhưng lại rất thông minh và cũng rất lễ phép với tất cả mọi người cậu tên là Duy Anh, vì sự lễ phép ấy mà khiến ai cũng yêu quý cậu. Hai nhà Minh Đạt và Duy Anh sát bên nhau nên cũng rất dễ bắt chuyện, trải qua một thời gian bố mẹ hai nhà đã rất thân thiết. Song Minh Đạt vẫn cứ tỏ ra cái nét khó gần ấy nhưng Duy Anh lại không nghĩ nhiều, ngày nào cũng bò sang nhà hắn...thành ra Minh Đạt đã quen thuộc hình dáng cậu, hắn cũng cởi mở với cậu hơn. Theo thời gian họ đã trở nên thân thiết như hình với bóng, cùng nhau đi học và cùng nhau vui chơi...Thời gian cứ tiếp diễn như thế cho đến khi Minh Đạt học đến lớp 10 và Duy Anh học lớp 6, một số biến cố đã xảy ra với nhà Duy Anh nên cậu đành phải chuyển nhà đi đến nơi khác sinh sống...do thời gian gấp rút nên cậu chia kịp tạm biệt Minh Đạt (người anh mà cậu thân thiết nhất). Đã bốn năm trôi qua, bây giờ Duy Anh cũng đã học lớp 10...tuy được học trường mới, gặp bạn mới và thầy cô mới nhưng hình bóng của Minh Đạt trong đầu cậu vẫn chưa hề phai mà còn sâu đậm hơn trước...…
Tên truyện: Bông Hồng TrắngTác giả: Mây nhỏThể loại: Hiện đạiBìa truyện: Pinterest***Văn án:-"Kể chú nghe sao con lại buồn."-"Con sợ bố không nuôi con nữa."-"Sao con lại nghĩ thế?"-"Tại...bố từng nói vì yêu thương con nên mới nuôi con. Nhưng giờ bố yêu người khác rồi, bố sẽ nuôi người khác. Không nuôi con nữa."-"Thỏ ngốc, bố con nhất định sẽ mãi nuôi con."-"Thật không ạ?"-"Thật mà, chú đã bao giờ lừa con chưa?"-"Nhưng mà con sợ dì không thương con. Sợ dì không cho bố thương con."-"Không cần sợ...Nếu dì không thương con thì bố sẽ không thương dì đâu."-"Thật không ạ?...Con Lại thấy không phải thế."-"Tại sao?"-"Vì mỗi lần bố thấy dì đều rất vui...không thèm chơi với con nữa."-"Vậy sao?...Vui như thế nào."-"Thì...vui như lúc con gặp chú vậy."-"Con thích chú lắm hả?"-"Dạ...Con thích chú lắm luôn."...***Truyện này chính chủ chỉ đăng tải trên Wattpad.Vui lòng không mang truyện ra khỏi Wattpad. Cảm ơn rất nhiều.***Ngày đăng tải: 10/10/2022…
Tên truyện : Mơ màng thầm thích Phó Tư NiệmTác giả : Nhất Tâm Nhất ÝThể loại : hiện đại, thầm thích , yêu thầm, thanh xuân vườn trường, ngôn tìnhNgày mang thai : 22/05/2023Ngày đẻ dự kiến : 24/12/2023Truyện là tuỳ bút của tác giả dành cho mối tình đầu, những lời nói, suy nghĩ, câu chuyện của An Yên dựa trên thực tế đã xảy ra ngoài thực tế🥀 Văn án : An Yên thích Phó Tư Niệm nhiều đến mức ai nhìn vào cũng biết, chỉ có Phó Tư Niệm không biết !…
Truyện nói về một cậu học sinh cấp 3 tên Minh với một tính cách tiêu cực và cái nhìn cực kì thiển cận về cuộc sống với chủ nghĩa luôn hoạt động theo cá nhân. vì thế cậu rất ít bạn bè. Vì có một giao kèo là thực hiện 3 nhiện vụ của Đức- người duy nhất trong lớp có thể nói truyện với cậu trên 3 phút. Bản thân Đức là một người trái với Minh, hòa đồng và có rất nhiều bạn bè. Tưởng chừng những công việc Minh phải làm là những việc có ích nhưng thực chất đó lại là những yêu cầu cực kì tệ. Những việc như gián tiếp làm 1 cậu bạn cùng lớp bị đình chỉ hay khiến thầy giáo phải nghỉ dạy một thời gian. Liệu những việc cậu làm có thành công hay không và những công việc đó có bị đưa ra ánh sáng. Hãy dõi theo câu truyện này nhé. Vì mình mới tập tành viết lách nên nếu có không được hay thì mong mọi người góp ý. Mình cảm ơn rất nhiều ạ…
✨Tên truyện: Em là niềm vui đến muộn✨ Tác giả: Cố Liễu Chi✨ Thể loại: Tình yêu đô thị, tình hữu độc chung, ngọt văn, HE✨ Tóm tắt: Cửu biệt trùng phùng, hai bên yêu thầm✨ Nhân vật chính: Nguyễn Dụ, Hứa Hoài Tụng✨ Người dịch: Quả Mận Chín Rồi✨ Design bìa: Quả Mận Chín Rồi @Canva✨ Văn án:Tất cả những mối tình yêu thầm gặp lại sau một khoảng thời gian xa cách đều là những cái bẫy đã được lên men từ rất lâu về trước.Tác phẩm "Rất muốn cắn đôi tai của anh" được Nguyễn Dụ đăng tải trên Tấn Giang bị nghi ngờ là đạo nhái.Cô đăng status trên Weibo nói rằng: "Có trời mới biết rằng câu chuyện yêu thầm này chính là trải nghiệm của chính bản thân tôi thời còn đi học".Tác giả phía bên kia đã gọi một cuộc điện thoại: "Anh ơi, hình như em....tìm được người yêu thầm anh rồi".Mấy ngày sau, Nguyễn Dụ đã bị người ta tìm ra thông tin cá nhân, cô nhìn nguyên mẫu cho nam chính trong tiểu thuyết của mình thì xua tay nói rằng: "Tôi không quen, không quen mà...."Hứa Hoài Tụng cười cười cắn răng nói: Đến cả tai anh, em cũng cắn rồi, sao giờ lại giả ngốc có phải là hơi muộn không?✨ Vở kịch nhỏ:Hứa: Kinh nghiệm yêu đương thì không có, sao lại viết cảnh hôn giỏi thế nhỉ?Nguyễn: Em chưa ăn thịt heo, cũng chưa thấy heo chạy bao giờ.....Anh, anh làm gì thế?Hứa: Bón thịt lợn cho em ăn✨ Note: VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI BẤT CỨ NƠI ĐÂU MÀ KHÔNG GHI CHÚ NGƯỜI DỊCH, VUI LÒNG TÔN TRỌNG CÔNG SỨC CỦA NGƯỜI DỊCHTruyện chỉ được đăng trên Wattpad, muốn tìm hiểu về các tác phẩm khác có thể ghé thăm fanpage Facebook của mình nhaFacebook: h…
Đây là bộ chuyện tác giả làm theo ý thích :- Ai thích H vui lòng né xa- Thích 1vs1 ko tiễn .thỉnh đi cho- Lần đầu viết . ngu nhất văn thông cảm.- Nếu ném đá vui lòng nhẹ tay- Cái tên có vẻ ko liên quan đến phần 1 nhưng liên quan đến phần 2 Vậy..... chào mừng bn đến thế giới của Dương Dương À cứ gọi mk là Dương Dương nhé ♡♡♡♡…
Như các bạn đều biết, thanh xuân là thứ gì đó luôn để lại tiếc nuối. Đó có thể là một cậu bạn mình thầm thích hay những tháng ngày ham chơi, đôi khi là những kỉ niệm với những đứa bạn thân. Thanh xuân mỗi người đều sẽ khác nhau và có những trải nghiệm khác nhau.Hmm...Đây chỉ tác phẩm đầu tay ghi lại tâm sự thanh xuân của tôi thôi.…
Lâm An Vy - một cô gái trầm lặng, ít nói, vừa chuyển đến trường Lâm Khánh trong năm học mới. Cô không giỏi giao tiếp, cũng không thích quá nổi bật, chỉ mong có một cuộc sống học đường bình yên. Thế nhưng, ngay ngày đầu tiên nhập học, cô tình cờ gặp Trần Hạo Dương - một chàng trai nổi bật trong trường, giỏi thể thao, học lực tốt, nhưng lại mang theo vẻ bất cần và bí ẩn.Cuộc gặp gỡ dưới tán cây phượng hôm ấy mở ra một mối nhân duyên đầy bất ngờ. Dương dần dần chú ý đến Vy, một cô gái tuy trầm lặng nhưng lại có nội tâm kiên cường và ánh mắt luôn mang chút gì đó u buồn. Cả hai từ những người xa lạ bắt đầu gắn kết qua những lần chạm mặt, những câu chuyện vụn vặt trong sân trường.Thế nhưng, mối quan hệ của họ không đơn thuần chỉ là tình bạn. Khi Vy dần mở lòng với Dương, cô phát hiện ra rằng cậu ấy cũng có những nỗi niềm riêng. Dưới vẻ ngoài bất cần ấy là một chàng trai luôn gánh trên vai áp lực từ gia đình và những vết thương lòng chưa thể nguôi ngoai.Giữa những ngày tháng thanh xuân đẹp đẽ, hai người cùng nhau trải qua niềm vui, nỗi buồn, những rung động đầu đời và cả những thử thách. Họ học cách chữa lành nhau, học cách yêu thương và trân trọng khoảnh khắc bên nhau.Nhưng thanh xuân vốn dĩ không kéo dài mãi mãi. Khi đối mặt với những ngã rẽ cuộc đời, họ liệu có thể giữ chặt tay nhau, hay sẽ chỉ là một đoạn hồi ức đẹp dưới tán cây phượng năm ấy?…