Tuyển tập truyện ngắn
Từ thanh xuân vườn trường đến linh dị, kinh dị.Mong mọi người có khoảng thời gian đọc truyện vui vẻ.…
Từ thanh xuân vườn trường đến linh dị, kinh dị.Mong mọi người có khoảng thời gian đọc truyện vui vẻ.…
⋆⭒˚。⋆ Câu chuyện tình củm đầy ngọt ngào của Ốc - một cô bé có niềm yêu thích Oreo mãnh liệt với bạn học Minh Minh - một cậu học sinh siêu nghịch ⋆⋆⋆ Hãy theo chân hai bạn nhỏ dễ thương này để trải qua những năm học cấp 3 đầy sôi động cùng hội bạn "siêu nhân" của hai bạn nhỏ nhé ⋆⭒˚。⋆ ୨୧˚⋆ ˚。 ⋆ ──⋆⋅☆⋅⋆──⋆ ˚。 ⋆୨୧˚…
Văn án:Vừa tỉnh lại, tôi phát hiện mình đã xuyên thành nữ phụ độc ác trong cuốn tiểu thuyết thanh xuân vườn trường. Còn chưa kịp phản ứng, tôi đã nhận được một cuộc điện thoại tử thần."Chị Vạn, bắt được người cho chị rồi, đang ở phòng C802 tại khách sạn Vạn Gia.""Ai?" Tôi run lẩy bẩy mà hỏi."Người đứng đầu khối - Tần Trác, người đã đưa về cho chị rồi nha."...Cứu mạng, ai đến chém tôi một đao đi.…
các bạn nhớ đọc nhé…
Ngày hôm đó , Hoàng - một cậu học sinh lớp 10 học siêu giỏi và cũng vô cùng đẹp trai đã vô tình va phải ánh mắt của cô nàng tên là Vũ Như Tuyết , chuyển đến sống tại ngay bên cạnh nhà cậu . Cô chỉ sống một mình . Cô khá ít nói và cười , đó là lần đầu tiên cậu thấy cô nở nụ cười ; ánh mắt đó , nụ cười đó đã làm cậu say mê cả đời . Rồi cả hai dần dần bước vào cuộc sống của nhau , bù đắp những tổn thương cho nhau ... " Uống nhầm một ánh mắt , Cơn say theo cả đời . Thương thầm một nụ cười , Cả một đời phiêu lãng ".…
[Ting! Kích hoạt Hệ Thống Tổ Tông Tối Cường!][Xin chúc mừng! Bạn đã trở thành Chủ nhân thứ... 1024 thất bại trước bạn, bạn là cơ hội cuối cùng!]Thần Vũ - tên của thanh niên ấy - mở mắt ra, đầu óc choáng váng, miệng vẫn lẩm bẩm:"Hệ thống...? Hệ thống cái bánh bao..."[Bạn nhận được gói Tân Thủ: 1 tông môn bỏ hoang, 1 đệ tử giả chết, 1 cuốn công pháp chưa ai luyện thành, và... 1 túi bánh bao mốc!]…
Khó khăn lắm mới moi được bộ ngọt, mấy cô gặm tự nhiên 🎉🎉🎉…
Nguồn raw: Siêu đoản văn, weibo...Dịch: QTEditor: HanbieThể loại: nhiều thể loại…
Thanh xuân vườn trường, đấu đá, nhất kiến chung tình, nhiều cặp đôi , bạn bè .…
Từ khi lên 10 đã mồ côi mẹ , cha lại dửng dưng cưới vợ mới mà không đoái hoài gì đến ba anh em cô khiến cho hai anh trai đều bất mãn bỏ ra nước ngoài định cư , cô bị bỏ lại sống cùng cha và vợ mới của ông ta . Từ đó một cô bé tính cách hồn nhiên ngây thơ , đáng yêu ngày nào đã dần mất đi nụ cưới vốn có thay vào đó là sự lạnh nhạt , ít nói và mạnh mẽ . Nhưng từ khi chuyển trường , gặp được cậu ta cô dường như đã dần dần thay đổi , cậu cũng trở thành một người không thể nào thay thế trong cuộc đời cô và khuấy đảo mọi thứ xung quanh cô làm cho cô càng ngày càng lún sâu vào nó...…
Ngày qua ngày, đi trên cùng một con đường quen thuộc vẫn chả thấy thứ gì đặc sắc cả. Vậy tại sao chỉ hôm nay thôi, lại cảm thấy đặc biệt đến vậy?…
Chào các bạn độc giả, mình là Lam một đứa với đam mê viết truyện nhưng lại học đồ họa. Mình thật sự đã rất lâu không viết truyện nên mình muốn viết một cái gì đó ý nghĩa một chút cũng là muốn làm thành một tản văn về những câu chuyện mình đã trải qua hay đã nghe được. Mình muốn gửi đến các bạn những câu chuyện có thể thay đổi cách bạn nhìn thế giới hoặc cũng chỉ là một mẩu chuyện nhỏ về ai đó để bạn biết thì ra thế giới ngoài kia là như thế, nó không kịch tính như những câu chuyện ngôn tình, cũng không ngọt ngào tình cảm, nó chỉ là suy nghĩ của Lam về thế giới ngoài kia. Mình cũng như các bạn, lần đầu trưởng thành, lần đầu xa nhà, lần đầu bươn chải ngoài đời tự mình đối mặt mọi thứ. Rất mong rằng những câu chuyện nhỏ của mình sẽ khiến các bạn có cái nhìn thật khác về thế giới 🥰…
Đọc truyện cho ta cảm giác quay lại một thơi ngây ngô, với đủ loại nghịch ngợm.Câu chuyện kể về cuộc đời của hai nhân vật Hạ Như và Trịnh Nhật. Hai con người vô tình gặp nhau trong một đoạn thanh xuân, để rồi phải chia xa. Khi cả hai đều đã trưởng thành, nhiều thứ thay đổi, liệu tình yêu thơ ngây của học ngày xưa có còn vẹn nguyên?Đây là truyện mình tự sáng tác ( do đam mê thôi 😅 ), mong được chỉ bảo thêm!!…
Cậu có từng mơ được chạm tới thiên không bao giờ chưa?Trước đây, tớ là một bông hoa dại, lẩn trong đám cỏ chưa từng dám vươn cao, tớ từng nghĩ mình sẽ tạm bợ như vậy cả đời.Nhưng có một ngày, tớ trông thấy mây, cậu ấy ở tít trên khung trời xanh thẳm, cậu ấy rực rỡ đến mức làm tớ chói mắt, nhưng cũng làm tớ mê đắm...Từ đó, cuộc đời tớ chỉ xoay quanh cậu ấy, tớ nhìn cậu ấy vụt bay, nhìn cậu ấy tự do, nhìn cậu ấy tỏa sáng, tớ ước rằng mình có được đôi cánh, để bay lên thiên không xa ấy, đến gần cậu ấy hơn một bước.Nhưng thiên không xa quá, mà tớ thì quá nhỏ bé, tớ muốn đợi gió đến, để gió mang tớ bay cao.Nhưng phận số mong manh, tớ không đợi được gió đến, cũng chẳng đợi được ngày chạm vào thiên không tớ mơ ước...(Đây là góc nhỏ tớ lưu giữ những đoạn tản văn nho nhỏ mà tớ ngẫu hứng viết nên, hoan nghênh đến chơi :3)…
Lần đầu tự viết truyện, có gì sai sót mong mọi người thông cảm. ------------------------------------Phía sau sự hào nhoáng, sang trọng bậc nhất của thành phố T là một khu ổ chuột- nơi ở của những kẻ vô gia cư, thất nghiệp bị đào thải khỏi xã hội. Hứa Tư Hạ, đứa bé lớn lên từ khu ổ chuột mắc hội chứng HSAM. Trong một lần đi làm thêm về, cứu được chủ tịch tập đoàn công nghệ H.J. Vì muốn trả ơn nên ông đã cho sắp xếp cho cô vào học ngôi trường cao trung của giới siêu giàu. Tại đây cuộc đời cô đã có nhiều thay đổi vô cùng lớn…
coi thì biết thui à…
Truyện được đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên. (ảnh đều là mình lấy từ phim)***Truyện kể về tuổi thanh xuân của hai nhân vật chính là Cảnh Cảnh và Dư Hoài.***"Ai cũng luôn nói thanh xuân sẽ chẳng bao giờ là mãi mãi, nhưng khi đó chính là lúc tuyệt nhất của chúng ta. Lúc này đây, chúng tôi và toàn bộ quãng thanh xuân phải nói lời từ biệt."***Sau khi đọc truyện này tôi bỗng nhớ đến một câu mà tôi từng đọc từ rất lâu giờ ngẫm lại vẫn thấy thật hay: "Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Cho dù bị cảm vì tắm mưa, bạn vẫn muốn quay lại để được ướt mưa thêm một lần nữa..." - trích "You Are The Apple Of My Eye".Tôi tin chắc ai cũng đều cảm thấy những thời gian cấp 3 là vô cùng quý giá vì chỉ khi qua đi rồi mới thấy quãng thời gian đó hạnh phúc nhường nào.Vậy nên những ai vẫn còn đang học cấp 3 hãy trân trọng những ngày tháng đó, đừng để đến khi kết thúc mới cảm thấy tiếc nuối nhé!!***P.s: văn án vẫn còn một đoạn nữa nhưng không đủ chỗ để viết. Thực sự xin lỗi mọi người.…