TÊN TRUYỆN: Vì em mở cánh cửa thời gianTÊN GỐC: 为你打开时间的门TÁC GIẢ: Kiểu KiểuEDITOR: ShuJia (淑佳)Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Vườn trường, HETình trạng bản gốc: Hoàn thànhSố chương: 78 chươngLịch đăng: 3 - 7 chương/tuần_________TRUYỆN CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TRÊN WATTPAD.NẾU TÔN TRỌNG CÔNG SỨC CỦA EDITOR VUI LÒNG KHÔNG XEM TẠI CÁC TRANG RE-UP.…
Và mảnh vụn rơi tá lả.Đây không phải fic, chỉ là những vẩn vơ tận sâu trong đáy lòng. Có những khi, là suy tư chẳng thể bày tỏ cùng ai.Yên tâm, chẳng có gì quá kinh khủng đâu, nó tuỳ theo tâm trạng hâm dở của tớ ấy mà, lúc deep lúc nông không lường được luôn á ◔̯◔…
"Điều tôi hối hận nhất trên cõi đời này là đã tin tưởng anh!Kim Taehyung!" "Em cứ giết tôi đi,em nghĩ mình sẽ sống yên bình được sao?Jeon thiếu" "Chết đi!"…
Thanh xuân của Phan Ánh Nhi là những ngày cãi vã không hồi kết với Hoàng Lê Bảo Minh nhưng càng cãi, càng không nỡ rời xa. Là những buổi chiều tan học vừa chạy vừa la hét, là ánh mắt quen thuộc phía sau luôn lặng lẽ dõi theo.Thanh xuân của Hoàng Lê Bảo Minh là cô bạn cùng bàn ồn ào, bướng bỉnh nhất lớp là người duy nhất khiến cậu vừa muốn chọc, vừa muốn che chở. Là những lần quay đi lại sợ không còn ai bên cạnh mà gây gổ nữa.Thanh xuân của Nguyễn Kim Ngọc là khoảng trời riêng chỉ có sách vở và sự mạnh mẽ nhưng đâu đó, luôn có một người âm thầm dõi theo từng bước cô đi, dẫu chẳng dám nói một lời thừa nhận.Thanh xuân của Lê Thanh Túc là bóng lưng nhỏ bé của người con gái mà cậu đã thích từ rất lâu. Là kiên nhẫn, là chờ đợi, là tin rằng một ngày nào đó... Ngọc sẽ chịu quay lại nhìn cậu.Và rồi...Ba năm cấp ba họ đã cùng nhau viết nên thanh xuân đẹp nhất của đời người. Có thể sau này mỗi đứa mỗi ngả, có thể lớn lên sẽ có người rời đi... Nhưng ít nhất trong thanh xuân ấy họ đã từng là tất cả của nhau.…
"ơ? Ai lại đặt mấy con gấu bông trước cửa nhà mình thế này?"Boboiboy kinh ngạc,đưa tay bế một bé gấu bông màu xanh lá lên ngắm thật kĩNhìn chỉ dơ một chút chứ không có rách nát gì cả,thậm chí mấy con gấu bông này lại cực kỳ đẹp"Nhưng mà tiếc quá,mình cũng không thích gấu bông cho lắm nên đành để người khác vậy"Cậu thở dài lấy một thùng gỗ nhỏ nhỏ xinh xinh mà đặt mấy bé ấy vào,trời lúc nào cũng gần đã khuya nên đành để sáng rồi điNhưng mà..nó lạ lắmWhat-? Gấu bông báo mộng!?"Huhu làm ơn đừng cho chúng tôi mà,xin cậu luôn ấy!!""H-hả? Các cậu là ai?""Là mấy con gấu bông lúc nãy chứ còn gì nữa""???"Và thế là từ đó nhà của Boboiboy lại xuất hiện trên vài con gấu đặt ở đầu giường,chỉ khác một chút là biết nói,ăn,đi lại và suy nghĩ điÀ,cả đè luôn cả chủ nữa_________________________________________Thể loại: nhẹ nhàng (?),chill,..Tác giả : ngọtChúc mấy thím đọc truyện vẻ…