Tags:
46 Truyện
Nơi Hạnh Phúc Bắt Đầu - An&Rain

Nơi Hạnh Phúc Bắt Đầu - An&Rain

120 8 8

Hạnh phúc! Hạnh phúc là gì? Là được yêu khi trẻ, toại nguyện khi đứng tuổi, dư dật khi về già và có tiền ở mọi lứa tuổi. Và, giây phút này đây hạnh phúc đang ngập tràn...…

Ánh Đèn Không Dành Cho Anh

Ánh Đèn Không Dành Cho Anh

5 2 2

Có người toả sáng.Có người đứng phía sau ánh sáng.Nhật Linh - coser nổi tiếng, hay livestream giữa đêm, em khóa dưới đầy năng lượng.Hoài Nam - sinh viên kỹ thuật trầm tính, làm staff hậu trường, chỉ biết im lặng theo dõi.Họ gặp nhau vì một sự kiện.Một ly trà sữa. Một ánh nhìn.Không ai biết liệu đó có phải là bắt đầu của một điều gì đó.Nhưng mỗi lần cô nói, cậu đều lặng lẽ lắng nghe.Một câu chuyện về tình cảm thầm lặng, như ánh sáng hắt qua rèm cửa - không chói, không rõ ràng, nhưng đủ để thấy lòng mình lay động.…

[Hoàn Edit] Bé Tai Nhỏ- Nhất Chỉ Điềm Thỏ

[Hoàn Edit] Bé Tai Nhỏ- Nhất Chỉ Điềm Thỏ

1,011 40 3

[HOÀN EDIT] BÉ TAI NHỎ🐇 Link đọc: https://haucungcuacongchuacao.wordpress.com/lo-tai-nho/🐇 Tác giả: Nhất Chỉ Điềm Thỏ🐇 Thể loại: Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Thanh mai trúc mã, 1v1, Mất trí nhớ.🐇 Độ dài: 41 chương (39 Chính văn + 2 Ngoại truyện)🐇 Biên tập: Cáo | Soát lỗi: Cún 🐇 Đề cử biên tập: Meo Meo🐇 Raw: Tấn Giang | Bìa: Trạch nữ giá đáo#Ngo tinh #TXVT #thanhxuan #vuontruong #1v1 #thanhmaitrucma #chualanh…

Đại thiếu gia à! Người...

Đại thiếu gia à! Người...

18 1 1

Đôi lời của tác giả: Vốn dĩ cái tên nó sẽ không như vầy đâu. Vốn dĩ nó bá khí hùng đồ lắm mà do... tui cạn lời với nhân vật chính quá cho nên là... Nói chung là... Cạn... Tin tôi đi NPC rồi sẽ là nhân vật chính hoi. Chỉ có điều là... trong câu truyện khác Couple: Ma Kết x Thiên Yết (Nhân vật chính x Nhân vật [NPC])Thể loại: 1x1; Danmei; Hài; Huynh Đệ văn; Đệ công huynh thụ; Niên hạ bá đạo (Có lẽ bị bệnh xà tinh và não tàn) lãnh khốc công x Mỹ nhân tạc mao (có lẽ) cấp dưới thụ.…

Thiên hữu - Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
[Ma Đạo Tổ Sư] A Dao Tới Rồi Đây

[Ma Đạo Tổ Sư] A Dao Tới Rồi Đây

3 1 1

Giang Trừng ngồi bên hồ, cau mày băng bó vết thương trên cánh tay.Nguyệt Dao vội chạy tới, đưa cho hắn một bình thuốc mỡ:"Để ta xem. Huynh mà tự làm, mười vết thương thì mười một thành sẹo."Giang Trừng hừ lạnh: "Không cần."Ngụy Vô Tiện từ sau lưng ló đầu vào, cười to:"Trừng muội ngại đau đó! Dao tử mau giúp hắn đi, kẻo lát lại mếu cho xem!"Giang Trừng đỏ mặt: "Ngụy Vô Tiện! Ngươi muốn chết!"Nguyệt Dao vừa đè tay Trừng vừa cười:"Thôi thôi, đừng động. Nếu huynh không muốn ta bôi thuốc thì để ta... bôi thêm rượu cay vào vết thương nhé?""Đừng có mà bậy!" Trừng trừng mắt, nhưng cuối cùng vẫn để mặc Nguyệt Dao băng bó cẩn thận.Trong khoảnh khắc ấy, Nguyệt Dao khẽ cong môi - đây mới là Giang Trừng thật sự: ngoài cứng trong mềm, một huynh đệ mà hắn nguyện đi cùng đến cuối con đường.…