Nguyễn Nhật Thành An x Lê Diệp Lam Vy"Có anh, em sẽ là người hoàn hảo nhất thế gian này.""Vô cực không phải là không giới hạn mà là tình yêu tớ dành cho cậu."....Trích đoạn nhỏ:-Anh đố bé, vô cực là gì?- Game là dễ! Vô cực là không có giới hạn-Sai rồi nhé.-Ơ, thế là gì?-Là tình yêu anh dành cho bé đó.…
• Tên truyện: Tôi thề sẽ làm trái tim em tan chảy bởi tôi! Tên khác: Ôsin! Em sẽ phải tan chảy vì tôi!• Tóm tắt nội dung: Câu chuyện kể về chuyện tình của 1 cô nàng bất hạnh và 1 chàng công tử nhà giàu ăn chơi, sát gái. Chàng và nàng là hai thế giới hoàn toàn khác nhau nhưng số phận lại kéo họ đến vs nhau trong thân phận chủ- tớ. Truyện có nhiều tình tiết gay cấn, li kì, hồi hộp nhưng không kém phần ngọt ngào, lãng mạn. Người đọc sẽ được nhấn chìm vào nhiều cảm xúc khác nhau!😍• Giới thiệu nhân vật: ~~Nvật nữ~~- Nữ chính:Châu Hương Lê(cô): 22t, là cô nàng luôn tạo cho mik cái vỏ bọc mạnh mẽ nhg ẩn sâu trg cô là 1 quá khứ bất hạnh đau thương. Cô có ngoại hình chuẩn chữ S , mắt đen to tròn, mái tóc hạt dẻ dễ thương, tính tình thân thiện dễ gần- Hà Chi Mai( nhỏ): 22t, xinh đáo để vs mái tóc nâu đỏ, mắt cũng nâu, đai đen và là 1 tiểu thư nhà giàu- Hà Chi Lan( nhỏ): em song sinh của Hà Chi Mai, bạn thân của cô, hiền lành, đáng yêu- Trịnh Hà Mi(ả): 26t nhưng lại là cô em họ chảnh chó của cô . Là thiên kim tiểu thư họ Trịnh Hà nhưng cty của ả chỉ thuộc 1cty con của nhà anh nam chính, cũng xinh nhưng ko bằng cô, mái tóc đỏ chót xoăn tít thò lò, 3 vòng tạm gọi là chuẩn ~~Nvật nam~~- Nam chính: Âu Trường Quân( hắn): 26t, thiếu gia tập đoàn Sunshine đứng đầu thế giới về mọi mặt. Body 6 múi nha! Da trắng mịn như con gái, mũi cao, tóc nâu, mắt tím hờ hững lạnh lùng ( tóm lại soái lém lun)- Vũ Minh Khôi( anh): 26t, bạn thân của hắn thuở " cởi truồng tắm mưa''. Thiếu gia họ Vũ…
Truyện này kể về một nữ thần quốc dân có hơn 50 triệu fan trên weibo - Lục Chi Ưu chỉ muốn theo đuổi nam thần ngôn tình sắc lạnh lùng trong giới y học - Thẩm Trường An. Cuối cùng cũng theo đuổi mã đáo thành công sau bao nhiêu chiêu trò đủ loại, sau đó bắt đầu làm nũng, nhõng nhẽo trong lòng nam thần.Đoạn kịch nhỏ:Trước khi xác định quan hệ:Lục Chi Ưu: Bác sĩ Thẩm, em đói, em muốn ăn cơm anh nấu.Lục Chi Ưu: Bác Sĩ Thẩm, chúng ta cùng nhau chơi game đi.Lục Chi Ưu: Bác sĩ Thẩm, em mệt rồi, muốn đi ngủ.Sau khi xác định quan hệ:Thẩm Trường An: Ăn cơm thôi.Lục Chi Ưu: Em không muốn ăn cơm, em muốn ăn anh.Thẩm Trường An: Chúng ta cùng chơi game nào.Lục Chi Ưu: Em không muốn chơi game, em muốn chơi anh.Thẩm Trường An: Mau đi ngủ đi.Lục Chi Ưu: Em chưa muốn ngủ, em muốn ngủ với anh.…
Giữa tháng sáu năm ấy, trời nóng như muốn thiêu, muốn đốt lòng người, hai đứa trẻ vẫn rong ruổi cùng nhau trên chiếc xe đạp qua từng cánh đồng cỏ bát ngát, mênh mông, cùng nhau nhìn về phía chân trời xa thẳm, một chân trời có tương lai của họ ở đó. Mùa hạ ấy ngập trong nắng vàng cùng hoa, mùa hạ ấy nhuốm màu bao hương sắc bên người họ thầm thích, mùa hạ ấy tưởng chừng như chẳng bao giờ trôi qua. Giữa tháng sáu năm nay, hai đứa trẻ ấy lại chia chung một mùa hạ. Mùa hạ cô thở thẩn đứng nhìn cậu vẫy tay chào tạm biệt, ánh mắt cậu lung linh khi nhìn cô, ánh mắt cậu ấm áp như mùa hạ chí, và lúc ánh mắt cậu rời đi là lúc chiếc máy bay bắt đầu cất cánh bay đi, chở bao kỉ niệm thời niên thiếu của cô bên hạ vàng đi mất.Rồi từ ngày cậu theo máy bay đi, cô cũng chẳng còn tiếc thương mùa hạ nữa. Hạ cứ trôi rồi tàn đi cùng bao nhung nhớ: "Ước gì anh ở lại, nhặt nắng hạ cùng em."Tiếng ve ầm ĩ những ngày không, nhiều mùa hạ nữa lại mon men bước đến, lòng cô lại dấy lên từng hoài niệm, về cậu, một người cô từng thương, về mùa-hạ-lạnh mang bao suy tư thuở niên thiếu, mùa hạ nơi có tiếng cậu thầm thì: "Mùa hạ lạnh, vì ánh nắng của anh đang ở bên kia bán cầu..."…
"Cậu tên gì vậy?"Đáp lại câu hỏi của Trần Anh Khôi là một khoảng lặng, dường như cậu vừa bị cho ăn quả bơ, nhưng cậu vẫn kiên trì không bỏ cuộc, tay cầm balo rơi trên mặt đường đuổi theo trả lại cho cậu bạn kia. Câu hỏi được lặp lại một lần nữa."Cậu tên gì vậy?"Cậu bạn kia đưa tay nhận lấy balo bị bẩn do mặt đường để lại, mặt không một biểu cảm, nhưng giọng nói lại trầm ấm cùng khuôn mặt đẹp trai đó mà đáp."Cảm ơn"Vừa dứt lời là dáng người cao ráo ấy vụt đi mất, bỏ lại Anh Khôi đang chút khó hiểu đưa tay gãi đầu."Tên gì kỳ vậy?"…
Kim Tuệ Băng là 1 cô gái sống cùng với mẹ tại miền quê hẻo lánh. Mặc Tiêu Hào và Kiều Tuyết Nhi là bạn thân từ thuở nhỏ của Tuệ Băng. Hai cậu ấy xinh đẹp, học khá giỏi và gia đình giàu có, nhưng Tuệ Băng ngược lại vừa xấu xí lại còn học rất tệ và gia đình không giàu. Không lâu sau mẹ cô đã qua đời vì căng bệnh tim. Sau 1-2 ngày thì có một chiếc xe màu đen sang trọng đậu trước nhà Tuệ Băng, và bảo ông ấy là cha của Tuệ Băng và muốn cô cùng cha lên Bắc Kinh sống cùng ông ấy. Cuối cùng Tuệ Băng quyết định lên Bắc Kinh và nhập học vào ngôi trường của những gia đình giàu có. Không lâu sau Tuệ Băng gặp 1 chàng khiến cô đem lòng yêu cậu ta, cậu ta là Triều Lâm Dương. Cậu ta là một tay chơi khét tiếng trong trường cùng với vẻ ngoài đẹp trai, giàu có, học giỏi và quậy phá. Nhưng khi Lâm Dương biết được có một người đang thích cậu nhưng lại chẳng xinh đẹp nên cậu ta trêu chọc, đối xử tệ hại, ghét bỏ cô một cách thâm tệ . Và từ đó cuộc chiến và các bí mật dần được hé lộ ........…
Kathy - một cô gái sống ở vùng ngoại ô bang California, là một cô gái bị chịu sự ám ảnh nặng nề bởi tai nạn của các thành viên trong gia đình cô và bị buộc phải sống trong một ngôi nhà sâu trong rừng cùng với người bảo hộ của cô. Chris - bạn của cô từ thưở ấu thơ đã nghe được thông tin về cô và muốn đi tìm cô cùng với Flint, người bạn thân của mình. Nhưng liệu cậu có tìm được cô ấy? Và nếu cậu có tìm được, liệu cậu và Flint có trở về bình an vô sự? Hãy cùng tôi khám phá nhé!…
"Đi ăn không?" Tôi không dám nhìn thẳng vào mặt nó."Mày bao thì đi" Việt Anh nở một nụ cười thật tươi rồi nhìn tôi."Ok tao bao đi không" Thằng nhóc trẻ con trước mặt tôi liền thả lỏng cơ thể và cười tít mắt khi nghe thấy tôi sẽ bao nó ăn. Tôi và nó cùng nhau đi ăn phở xào. Có lẽ lâu rồi không đi ăn món này nên tôi cảm thấy nhớ hương vị này biết bao. Ăn xong có lẽ Việt Anh chưa đủ no nên bảo tôi mua thêm gì đó."Thư ơiii tao vẫn chưa no" Nó lại bày ra cái chiêu trò làm nũng để tôi chiều theo ý nó đây mà. "Ừ cũng được dù sao tao cũng đang đói" Như lời tôi nói vì cả hai chúng tôi đều đói nên tôi và Việt Anh đã quyết định đi ăn xiên bẩn và uống trà chanh. Nghe cũng đơn giản đấy nhưng Việt Anh nó gọi một đống đồ làm tôi hoảng vl. Chúng tôi ăn no nê rồi mới quyết định đi về. Có lẽ đó là lần đầu tôi cảm thấy vui vẻ như thế cùng với Việt Anh.…
Gió thu thoảng qua nơi đây, mang theo cả hương thơm của hoa và cỏ dại. Nó rũ mắt nhìn xuống những chiếc lá thu khô rơi xuống mặt hồ, hình bóng chàng trai ấy chẳng hề mờ phai theo thời gian[ Nó rơm rớm nước mắt hỏi khẽ :" An Trường.. mày sẽ không quay trở về nữa.."Trường kéo nó lại ôm chặt lấy như muốn hòa vào làm một" Tao đi nhanh thôi, Trăng nhỏ đợi tao nhé?" ] Nó men theo con ngõ nhỏ năm ấy vẫn hay đến, nỗi nhớ chẳng thể nào nguôi. Nó nhớ nụ cười ấy, nhớ vòng tay ấm áp khi nó cô đơn nhất, nhớ nụ hôn đầu tuổi 17.... Đến lúc này nó ngồi khẽ xuống dựa vào bức tường, mắt nó đỏ hoe " Nguyễn Nhật An Trường ! 8 năm rồi.. "Tác giả: LhuongCre ảnh: Pinterest…
Một lớp học 12 người, là những con người đặc biệt trong ngôi trường cấp ba nổi tiếng về ca hát. Nhưng có 2 người chỉ học 2 tháng là đã nghỉ để đi đâu đó nhưng hứa với cả lớp là sẽ trở về. Chỉ còn 10 người, dù chỉ biết nhau có 2 tháng nhưng cũng tin vào lời hứa ấy. 12 người sẽ cùng vượt qua nhiều sóng gió để có thể cho cả thế giới biết tới nhóm nhạc " Horoscope " . -------------------------------Văn của mình còn rất kém nên có gì sai hay không hay thì mọi người cứ comment để cho em nó biết mà sửa sai. Cảm ơn mọi người ! Cứ ý kiến thoải mái nhe :D…
"Có cậu thanh xuân tớ bổng trở nên ngọt ngào"Trăm năm hoa nở hoa tànNgười hợp người tanGặp nhau, bên nhau là duyên số Gặp nhau, chia xa là nhớ thươngTác giả: limkimnhi Tác phẩm đầu tay, mong các cậu ủng hộ và góp ý. ◐.̃◐◐.̃◐…
" Tôi muốn mang em về mùa hè năm ấy, một nơi chỉ có em và tôi. Không muộn phiền, không xa cách, mãi mãi là của nhau "→ Mùa hè năm ấy có hai đứa trẻ từ lạ thành quen rồi thân nhau từ khi nào chẳng rõ. Năm ấy, có một đứa trẻ khờ dại bảo rằng sẽ cưới đứa trẻ kia vào năm 18 tuổi. Còn vô tư khắc tên mình và đứa trẻ kia lên thân cây cổ thụ lớn nhất khu rừng xem như lời hẹn ước. Trải qua bao nhiêu năm xa cách cùng với những định kiến xã hội, dấu vết ước hẹn năm ấy vẫn chưa phai mờ, liệu họ có còn như trước đây không? ◈ Người viết truyện: Shinny - Autumn◈Thể loại: Đam mỹ, nhất kiến chung tình, si tình, dương quang thụ. ◈Nhân vật:⇨ 𝕍𝕖𝕟_Cao Tiểu Ân. ⇨ 𝕃𝕖𝕟_Phong Vũ. Cùng một số nhân vật khác. ★ Dù truyện được chú ý hay không được chú ý, cốt truyện hay hay dở tệ cũng phiền mấy bạn có ý tứ khi nhận xét, không chữi rũa các nhân vật quá đáng.★ Một điều nữa là truyện chỉ đăng trên app 𝐖𝐀𝐓𝐓𝐏𝐀𝐃, chưa công bố sẽ đăng tại những nơi khác nên cấm reup, xuất bản, vẽ truyện dưới mọi hình thức.★ Liên hệ trực tiếp người viết truyện này tại địa chỉ:- 𝑰𝒏𝒔𝒕𝒂𝒈𝒓𝒂𝒎 : @su_shinny ♡ Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện.…
Một tác phẩm của Morgan Matson.Trans & edit: An NhiênTên gốc: Since you've been gone.Tên do báo Hoa Học Trò đặt: Trẻ măng & Miễn phí.----------------------------------------------Sloane, người bạn thân nhất của Emily đã biến mất, chỉ để lại một tờ danh sách những việc Emily cần làm. Những nhiệm vụ ấy gần như là bất khả thi đối với Emily.Thế nhưng nếu việc hoàn thành danh sách có thể sẽ giúp đưa Sloane trở lại thì sao?Khiêu vũ đến bình minh? Hôn một người lạ? Ôm một người tên Jamie? Sau khi làm hết tất cả mọi nhiệm vụ, Emily sẽ tìm thấy gì?…
"Cao Hà Phương, tao thích mày!"Phương bối rối, đỏ mặt phừng phừng, đầu óc ong ong nhìn người con trai đang đứng trước mặt mình, nhưng rồi nó cũng đủ bình tĩnh để hỏi Vũ về điều mà nó luôn muốn biết bấy lâu nay."Chờ chút nhưng mà mày thích tao hay thích acc clone của tao vậy?"Vũ: ....--------------------------10/11/2023…
"Bây giờ tôi biết thì đã quá muộn, cậu có còn yêu tôi nữa không? "Những lời viết trong bức thư, trước khi chiếc máy bay kia đưa Nhi đến 1 thế giới xa lạ nào đó, khiến tôi không khỏi bàng hoàng, cô ấy Yêu Tôi. ***"Bạn thân của tôi là con trai"Mỗi chúng ta trong cuộc đời đều có những giây phút lỡ lầm, rung động đầu đời đem lại cho ta những trải nghiệm thú vị về thế giới này.Chắc hẳn một trong số chúng ta đã từng đơn phương một thằng bạn thân, nhưng vì ngại ngùng vì xấu hổ mà ta đã vội gạt bỏ đi cái tình cảm ngốc xít mà chân thành nhất của cuộc đời mình. By: Tèo soái cưa…
"Nhìn lại bản thân mình đi, cậu mới chính là kẻ phản diện của thế giới này."Ánh hoàng hôn đỏ rực một góc trời, mái tóc vàng ngồi trên đỉnh cao nhất của một tòa tháp cuối cùng sắp sụp đổ, ánh mắt hướng về phía xa xăm nơi cuối đường chân trời. Ảm đạm, tội lỗi, hai mắt thâm quầng vì thiếu ngủ, bờ môi khô khốc nứt nẻ không chút sự sống, Alex tựa mình vào thanh sắt lớn lạnh lẽo, buông thả suy nghĩ của bản thân. Tuyệt vọng, hối hận, chính cậu đã hủy diệt thế giới này theo cái cách mà cậu nghĩ nó sẽ trở nên tốt đẹp hơn."Là người đứng đầu Thất thái cực, tôi có thể cầu xin anh làm một điều cuối cùng cho thế giới này không?"Kuroha tiến lại gần Alex, bài học để kẻ này nhận ra rằng thay đổi thế giới này chính là sai lầm quá đắt giá. Trái Đất không xứng đáng bị hủy diệt chỉ vì mong ước viển vông độc tài của một thằng nhóc mới lớn. "Nói đi." "Hãy cứu lấy thế giới này..."Giọt nước mắt cuối cùng rơi xuống cho sự hối hận của bản thân mình, Alex quỳ rạp dưới chân Kuroha, tất cả mọi thứ, hãy đưa nó trở lại.________________________________________________________Note: - Đây là thế giới giả tưởng dựa phần lớn trên Trái Đất hiện tại, hoàn toàn không có thật.- Ngôn từ mang tính chất ảo tưởng và đặt nặng vấn đề dị năng siêu nhiên.- Ảnh bìa thuộc quyền sở hữu của mình.…
GTNV Nó: tên là Hoàng Ngọc Phương.Năm Nay học Lớp 8.Tuổi :14.Gia thế: đọc truyện đi rồi biết(Bật mí là thân phận hơi bị bất ngờ nha).Hắn:tên là Đặng Chấn Minh.Tuổi :17.Học lớp 11 nhưng học lực còn hơn cả Giáo sư.Gia thế: TGĐ tập đoàn Đặng Gia.Còn có một số nvp nhé.Đảm bảo truyện hơi bị hay luôn.Nhưng mk mới vào nghề có gì viết truyện sai sót xing các read vui lòng bỏ qua.Truyện có thể có một số chi tiết giống các truyện khác.Chắc là lúc đấy bị kẹt ý tưởng đó ạ.Các bạn ủng hộ truyện au nhé!!iu<3…
Chisana Sakura ( Tiểu Bản Anh ) - Một cô bé đáng yêu , tốt bụng nhưng hay khóc nhè . Ban ngày cô là học sinh , ban đêm lại là một idol . Với cuộc sống bận rộn như vậy , Bản Anh không có thời gian quan tâm đến những người khác . Mọi người nhận xét cô là một cô bé lạnh lùng và trầm tính . Dần dần tính cách của Tiểu Bản Anh thay đổi , cô sống trong cái vỏ bọc mà mọi người đã tạo ra cho cô ... Yoshio Rev - Một cậu học sinh học rất giỏi , gia đình giàu có lại nam tính và đẹp trai , khiến bao nữ sinh say đắm . Nhưng thật sự cậu là một người nhút nhát , tính tình giống con gái , thể lực rất yếu . Rev rất sợ mọi người biết sự thật , luôn cố gắng để che giấu khuyết điểm của mình ...Một ngày nọ họ tình cờ gặp nhau trên con đường ... Bánh xe định mệnh bắt đầu quay ...…
-Em thích anh!- cô ngại ngùng nói khẽ đủ cho 2 người nghe Anh bước đi rồi nói vọng lại:"tôi không thích cô". Lời nói anh vừa phát ra cô loạng choạng ngã xuống đất rồi cô hét to:"Vậy những hành động trước đây là sao? Anh không thích em thì sao anh lại làm như thế"-"Đó là do cô suy nghĩ thế thôi, cô nghĩ cô xứng?"- Anh cười khảy rồi bỏ đi để mình cô ngồi đó với những dòng nước mắt...-Hôm đó tôi gặp anh tại nơi chúng tôi thường gặp nhau, tôi cũng không hiểu vì sao tôi lại tha thứ cho anh được nữa. Chắc là...-Vì gặp anh chính là định mệnh của tôi~~Do là truyện đầu tay nên có sai xót gì mọi người thông cảm ạ~~Bookcover by flowersroad…