4,472 Truyện
Ân Oán Hai Đời

Ân Oán Hai Đời

85 4 4

Thù hận của người sống... không bằng nỗi oan của người chết."Tôi là Phương, một người phụ nữ làm nghề thợ may ở làng Rêu - một ngôi làng nhỏ nằm lọt thỏm giữa rừng già, quanh năm ẩm ướt và u ám. Dạo gần đây, tôi liên tục gặp những điềm xấu. Lúc đầu, tôi cho rằng đó chỉ là sự trùng hợp... nhưng càng lúc, tôi càng linh cảm đó là quả báo.Gia đình tôi liên tục gặp phải những chuyện rùng rợn, đáng sợ. Khủng khiếp nhất là những cái chết bí ẩn - từng người, từng người một, như có ai đó đang lặng lẽ lấy đi mạng sống của họ. Quá sợ hãi, tôi và chồng quyết định tìm đến thầy pháp nổi tiếng ở vùng rừng sâu.Khi gặp thầy, ông chỉ nhìn chúng tôi rồi lắc đầu:- "Tôi không giúp được các người đâu. Nghiệp chướng của các người nặng lắm... không gì có thể hóa giải."Tôi gần như quỳ sụp xuống:- "Vậy... chẳng còn cách nào sao thầy? Dù là gì đi nữa, xin thầy hãy cứu lấy gia đình tôi!"Lúc ấy, thầy đột nhiên nở một nụ cười quái đản - nụ cười khiến toàn thân tôi lạnh toát. Ông nhìn tôi trân trân rồi khẽ đáp:- "Cách hả? Chỉ còn cách... đền mạng mà thôi."Tôi tái mặt, lùi lại một bước. Tay chồng tôi siết lấy tay tôi run rẩy. Tôi cố lấy hết can đảm hỏi:- "Là... là sao thầy? Thầy nói gì cơ...?"Nhưng người đứng trước mặt tôi lúc đó... không còn là "thầy" nữa. Thứ hiện diện trước mắt tôi là một thứ gì đó ghê rợn, tà khí ngùn ngụt. Nó cười lớn, giọng cười vang vọng như đến từ địa ngục:- "Ha ha ha ha... Nói vậy mà mày còn chưa hiểu sao? TỨC LÀ HAI ĐỜI NHÀ MÀY... PHẢI ĐỀN MẠNG CHO TAO…

sai lầm

sai lầm

1 0 2

"ai không đọc được ngược vui lòng rời đi truyện không dành cho những con dân yếu timcó lẽ truyện sẽ bình thường nếu ai đã đọc tiểu thuyết ngược quen nên nếu đọc thấy bình thường thì vui lòng bỏ qua phần mô tả"-"hắn!...ta..ta thích hắn"cô chỉ vào một người đàn ông đẹp trai mái tóc trắng dài mượt. tất cả đều đổ dồn sự chú ý vào anh ta."................"-"hôm nay ta đã đích thân nấu cho chàng ăn đó, chàng ăn xem có vừa miệng không?"cô nở nụ cười tươi như hoa khiển ai cũng động lòng, một mâm cơm trên bàn toàn những món nhìn thôi cũng đã thấy ngon.nhưng... đáp lại cô chỉ là một câu nói lạnh như băng..-" cô rảnh quá không có việc làm hay gì? nếu đã như vậy thì người đâu lôi cô ta xuống nhốt trong phòng củi, hôm nay, ngày mai không cho ăn, ai dám cho cô ta ăn đánh gãy chân"".............."-"sao cô lại dám động đến muộn ấy! muội ấy đã làm gì sai với ngươi hay gì"-" ta... ta không có, ta không có làm"-" lôi cô ta ra đánh 30 gậy không cho ăn ba ngày ai làm trái phạt!""............."-" bẩm hoàng thượng, đêm qua hoàng hậu đã....đã chết rồi ạ"........…

Nữ chủ, nhân thiết của cô băng rồi! - Miêu Mao Nho

Nữ chủ, nhân thiết của cô băng rồi! - Miêu Mao Nho

158 26 22

Ninh Mông cảm thấy thật xui xẻo khi bước lên trào lưu mau xuyên này. Mỗi lần sau khi xuyên qua, nàng đều thấy thực may mắn khi trở thành nữ chủ, nhưng điều bất hạnh chính là nàng lại là nữ chủ trong truyện nữ xứng nghịch tập.Sau khi xuyên qua, phong cách là cái dạng này...Tiên hiệp văn, khi nam chủ muốn đoạt tâm đầu huyết của nữ phụ để tục mệnh cho nàng, nàng lập tức giơ kiếm đặt lên cổ, uy hiếp:" Ngươi dám lấy tâm đầu huyết của nàng ta liền chết cho ngươi xem!". Nữ phụ ngây ngẩn người.Tổng tài văn, khi nam chủ muốn ép nữ phụ đương thế thân cho nàng rồi chơi trò cưỡng ép tình yêu, Ninh Mông cầm rìu chém đôi cửa, hùng hổ mà hô to:" Ngươi dám động vào nàng thử xem!?"Nữ phụ trong lòng nhảy dựng.Giới giải trí văn, khi nam chủ khinh thường mà cười nhạo một tiếng, muốn vận dụng thế lực tuyết tàng nữ phụ, Ninh Mông kéo tay nữ phụ, vỗ vỗ ngực, nói: " Nhươi đừng sợ, ta vận dụng ta một ngàn trăm triệu tiền tiêu vặt tuyệt đối đem ngươi phủng đỏ đến phát tím!"Nữ phụ tim đâp gia tốc.Nam chủ đen mặtBên cạnh nam áo rồng mặt vô biểu tình mà hướng trong thẻ của Ninh Mông gửi một ngàn trăm triệu.(sa điêu truyện)Tác giả: Miêu Mao NhoNguồn: qidianLink: https://m.qidian.com/book/1021252195?fbclid=IwAR1L3YOpc4FZt5NL0fQGyWcRow9xVFBenJQWa92MqR_iyfGO_etR3gmpo9kTrans: thaplisanhca…

Hoàng Thượng Có Thể Ngừng Đau Thương?

Hoàng Thượng Có Thể Ngừng Đau Thương?

41 5 5

Tôi xoay người lại, định bụng nhân lúc hắn ngủ say sẽ thừa cơ trốn đi thật xa, tìm lại cho mình cuộc sống tự do như trước. 5 năm làm thái giám bên cạnh hắn, tôi giống như con chim trong lồng đang tàn mọn dần chút sức lực cuối cùng. Lần này, nhất định phải thành công!Hắn ngủ say thật rồi. Hơi thở nam tính làm lồng ngực hắn phập phồng từng nhịp. Vẫn gương mặt lạnh lùng không góc chết ấy, hắn nghiêng người lim dim đôi mắt mà vẫn không hề hay biết tôi đang lặng lẽ rời đi. Tôi rón rén từng bước, đưa tay vào trong tay áo, nắm chặt lấy lệnh bài của hắn mà ban nãy tôi vừa lấy trộm được. Tim đập mỗi lúc một mạnh hơn, tôi đưa tay kéo cánh cửa chuẩn bị ra ngoài.Bất chợt, một bóng người cao lớn lao vụt đến, hung hăng kéo mạnh thắt lưng tôi lại. Tôi mất đà ngã chúi vào lồng ngực hắn, hoảng sợ tột độ, tay chân đập loạn xạ hòng thoát khỏi sự kìm kẹp mạnh mẽ, điên loạn của hắn. Hắn trừng mắt nhìn tôi chằm chặp, khoảng cách gần đến mức tôi có thể cảm nhận rõ nhịp tim đập dồn dập của hắn.- Tiểu Mạch Khê, ngươi nghĩ ngươi có thể dễ dàng thoát khỏi tay ta sao?Hắn ngông cuồng nhếch mép nói.Chưa đợi tôi kịp trả lời, hắn liền vác thốc tôi lên vai, tiến nhanh về phía tràng kỷ. Tôi cố gắng gào thét, đôi tay ra sức cào vào lưng hắn, hắn vẫn bình thản như không." Bịch!!!", tôi bị hắn tàn nhẫn ném xuống tràng kỷ một cách đau điếng. Chưa kịp hoàn hồn, hắn đưa tay giật phắt đai lưng tôi, đoạn kéo mạnh áo choàng của hắn xuống, để lộ ra tấm lưng trần mạnh mẽ, quyến rũ.Tay hắn cầm đai lưng xoay xoay…

Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương [PHẦN 3] 401-600

Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương [PHẦN 3] 401-600

170 0 200

"Khẩu vị của người này rốt cuộc ra sao a! Cái này cũng bỏ được vào miệng à?"Sau khi cô tỉnh dậy, nhìn vào trong gương thấy chính mình đầu xăm mặt giống như quỷ, cảm giác chỉ nhìn thêm một giây cũng hỏng đôi mắt.Trước khi trọng sinh, Cố Việt Trạch chính là người mà cô dùng cả tấm lòng để yêu nhưng sau đó cũng là người mà cô hận thấu xương.Đời trước cô chính là kiểu phụ nữ não tàn nên mới không muốn lây một ông xã tuyệt sắc, lại bị đôi tiện nam nữ hãm hại, bị người bạn thân nhất tẩy não, kết cục cuối cùng chính là không còn người nào muốn ở gần cô.Đời này mặc cho các ngươi trâu bò rắn rết trăm phương nghìn kế, muốn cô ly dị, nhường đi ngôi vị phu nhân. Ngượng ngùng quá ~~, chỉ số thông minh của bản tiểu thư đã lên dây rồi nhé!…

Cảm Giác Khi Yêu Ai Đó

Cảm Giác Khi Yêu Ai Đó

17 0 1

tôi hỏi các bạn, các bạn có tin vào tình yêu mãi mãi không.Đối với tui thì chỉ tin vào hai chữ tình yêu thôi còn Hai từ "mãi mãi " không thể tồn tại trong tình yêu được vì hai từ đó chỉ có trong tiểu thuyết ngôn tình,trong phim ảnh mà thôi.yêu một ai đó cho ta nhiều cảm xúc lắm các bạn ạ, vui buồn, lo lắng, hạnh phúc, khóc cũng có...yêu một người khi những cử chỉ những hành động của người mình yêu, trong mắt ta luôn luôn đều đẹp.Yêu từ ánh mắt đó yêu đôi môi hình trái tim ấy, yêu cả khuôn mặt tròn tròn ú ú ú như trái banh hahahh....(cười) khi yêu mình sẽ chấp nhận huy sinh ,đánh đổi cả tuổi thanh xuân của Minh dành cho người ấy, Đối với tớ cậu đem lại cho mình nhiều cảm xúc, cậu là ánh mặt trời của tớ, cậu là thanh xuân của cuộc đời của tớ, lúc đầu vui và hạnh phúc lắm các bạn ạ.Nhưng về sau tớ luôn luôn sợ cái cảm giác mà cậu dành cho tớ, cậu lạnh nhạt, cậu vô tình với tớ, không thèm hỏi thăm tớ một câu cứ thế cái cảm giác mà mình lo sợ đã đến, mình thật sự rất buồn,nhưng mình vẫn mạnh mẽ vượt qua nỗi buồn đó bằng cách cố gắn chấp nhận sự lạnh nhạt vô tâm đó. Đến 1 thời gian mình đã không chịu đc nữa mình đã buôn bỏ tất cả cô gắn thật vui vẻ lạc quan mà sống tiếp, vì cty r mk vẫn cần phải sống vì cuộc sống là của mình không ai sống cho mình cả, rồi một ngày nào đó cậu cũng có một nửa cho riêng mình, rồi cậu sẽ không còn nhớ đến mình nữa Tình yêu chỉ đẹp lúc đầu thôi các bạn ạ ,cho dù ngọn lửa tình cháy lớn như thế nào nó cũng dập tắt bởi gông tố của cuộc đời, mình phải …

Đính Hôn - Pháp Hải

Đính Hôn - Pháp Hải

13 0 2

Hạng gia suy tàn, Hạng lão từ vị quan thanh minh tốt thành tham quan người người chửi đánh, Hạng Nghi mang theo đệ muội tuổi nhỏ không chỗ nương tựa, sống gian nan qua ngày. Nàng tìm tới con trưởng thế gia đại tộc Đàm thị, Đàm Đình trước kia có hôn ước,tự mình đưa đến cửa Đàm gia. Việc này truyền ra, không người không trào phúng nữ nhi Hạng gia vì tính toán, leo lên Đàm gia, đến mặt mũi cũng không cần. ...Đàm Đình chưa bao giờ thấy qua vị hôn thê xuất thân từ gia đình tham ô này, lần đầu gặp nàng, chính là nàng cầm hôn thư tìm tới cửa nhà mình. Đàm Đình không vui lắm, nhưng cũng lưu loát nhận việc hôn nhân. Sau khi cưới, bọn họ cũng không có lời nào để nói. Hắn chỉ thấy nàng trông coi Đàm gia khắc nghiệt nhiều quy củ, lúc sáng lúc tối, quản lý việc bếp núc, chiếu cố người trong gia đình, thay hắn kéo dài huyết mạch... Nàng chưa từng lộ ra tâm tình gì, hắn liền cũng không có ý tìm kiếm. Hắn nghĩ, chỉ cần nàng không giống cha nàng tham lam vô độ, hắn không phải là không thể cùng nàng tiếp tục chung sống.Thẳng đến có một ngày, hắn nhìn thấy người bên ngoài cùng nhau nói đùa Hạng Nghi. Nàng mặc y phục mộc mạc , toàn thân không có mấy món đồ trang sức, thấy rõ trong mắt lóe lên ánh sáng ôn hòa, an tĩnh đứng ở trong đám người, sạch sẽ lại loá mắt. Đàm Đình sửng sốt một chút. Có thể tại nàng nhìn thấy hắn, một cái chớp mắt, trên mặt ý cười nhu hòa, bỗng nhiên biến mất...Đọc nhắc nhở: ★ chua ngọt miệng cổ ngôn 1v1SC, trước cưới sau yêu, đánh mặt truy vợ. ★ văn phong tiểu chúng trước chua sau ngọt, khôn…

BỨC ẢNH SAU ÁNH ĐÈN

BỨC ẢNH SAU ÁNH ĐÈN

1 0 1

Giữa những tràng pháo tay và ánh đèn chói lòa, cô ca sĩ Minh Nguyệt đứng trên sân khấu, mỉm cười với hàng ngàn khán giả - nhưng chẳng ai biết, phía sau lớp son phấn ấy là một trái tim từng hoang hoải vì những khuôn khổ được sắp đặt.Anh - Khánh Huy - một nhiếp ảnh gia sống lặng lẽ, chọn ánh sáng tự nhiên thay vì ánh đèn phòng thu, chọn những khoảnh khắc đời thường thay vì những khung hình đã được dựng sẵn. Anh không biết rằng ống kính của mình sẽ một ngày chạm vào trái tim một người nổi tiếng, theo cách giản dị nhất.Họ gặp nhau không phải ở thời khắc rực rỡ, mà trong những khoảng lặng ít ai để ý. Giữa khung cảnh cũ kỹ, những bức ảnh chưa rửa kịp, những đoạn nhạc chưa hoàn chỉnh... là hai con người bắt đầu nhìn thấy nhau rõ hơn bao giờ hết.Thế nhưng, tình yêu giữa người thuộc về sân khấu và kẻ quen với hậu trường chưa bao giờ là dễ dàng. Khi truyền thông bủa vây, khi quá khứ rạn vỡ trỗi dậy, khi sự nghiệp và tình cảm đặt lên bàn cân - liệu họ có đủ can đảm để chọn điều thật sự quan trọng?"Bức Ảnh Sau Ánh Đèn" không phải là một câu chuyện hào nhoáng. Nó là hành trình của một người nghệ sĩ học cách yêu lấy chính mình, và của một người đàn ông học cách yêu một ai đó không thuộc về thế giới lặng thinh mà anh từng quen.…

Võng vương xuyên qua -- dĩnh võ nguyên thiên

Võng vương xuyên qua -- dĩnh võ nguyên thiên

447 5 3

Tác giả: Kozuki Hitokara Vì hạ hai đầy năm,[ dĩnh võ nguyên thiên chính văn phiên ngoại [ tức bọn họ sau khi lớn lên chuyện xưa ]] bắt đầu nhận đặt trước, lần này ngoại nội dung chưa từng thiếp cho trên mạng, có tinh xảo bìa mặt cùng màu sắc rực rỡ tranh minh hoạ, này vốn chỉ nhận dự định, khả điểm đánh quan khán võng lạc bản:?[ chỉ mạt hạnh phúc ] từ quốc tế văn hóa công ty 8 nguyệt lửa nóng xuất bản đưa ra thị trường, phun tao ác muốn làm, ngược tình cảm lưu luyến thâm, cuối cùng chạy chồm đi hướng he hữu ái văn, hoan nghênh bao dưỡng:?Bìa mặt thưởng thức [ xuất từ mạn hữu thực lực họa thủ lương tiếng động lớn trà tay ]:Chúng ta đều là bình thường tồn tại, trong bóng đêm cô tịch, ở ánh mặt trời trung bị lạc phương hướng Chúng ta đều là vận mệnh quân cờ, ở bi ai trung kiên cường, ở mất đi trung học hội quý trọng.Mỗi người sau lưng đều có một đoạn đi qua, làm hết thảy đột nhiên thay đổi, là nên trí nhớ vẫn là học quên đi?Thay đổi thời gian, thay đổi ngôn ngữ, thậm chí cải biến thời không, đó là phủ là tân bắt đầu Thay đổi tuổi, thay đổi địa điểm, không có thay đổi thiên không, biểu thị như thế nào kết cục Nàng biết chính mình là không hoàn mỹ , tựa như này không hoàn mỹ thế giới Thân tình, hữu tình, tình yêu, bởi vì lựa chọn mà không trọn vẹn, bởi vì không có lựa chọn mà thống khổ Đến quay lại đi, đi đi hồi tộc, ở khúc người trong tán không có sao ban đêm, ai có thể đến, mang nàng đi......Nhật đổi mới văn [ vì yêu rời đi 999 thiên ], điểm đánh cao đến:Cái khác kết thúc văn cậ…

Xuân Sắc Luân Hãm

Xuân Sắc Luân Hãm

11 0 2

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Song khiết 🕊️ , Hào môn thế gia , Thanh mai trúc mã , Thiên chi kiêu tử , 1v1 , Thị giác nữ chủTên Hán-Việt: Xuân Sắc Luân Hãm Tên gốc:春色沦陷Tác giả: Mộc ĐiềmEditor: 小冷月(mình) Văn án:1, Năm Chúc An 3 tuổi, bị cha mẹ vứt bỏ ở cổng Lâm gia. Lâm gia có gia thế không nhỏ, trong đó tiếng tăm lừng lẫy nhất không gì sánh bằng đó chính là con út Lâm Lục Viễn. Từ khi Chúc An bước vào Lâm gia, phía Lâm Lục Viễn liền xuất hiện cái đuôi nhỏ. Thiếu niên lúc ấy thời kỳ phản nghịch, đối với Chúc An mười phần không kiên nhẫn, thái độ từ từ ác liệt. Chúc An một ngày một ngày lớn lên, rốt cuộc ý thức được, Lâm Lục Viễn là ánh trăng quá cao không thể với tới, mà chính mình bất quá chỉ là một đứa con bị bỏ rơi, là không xứng đi theo hắn. Nàng quyết định rời đi. Có từng tưởng, chuyện rời đi này, cũng bởi vì Lâm Lục Viễn ngăn trở, mà có vẻ trở nên vô cùng gian nan.2, Trong cuộc thi tính toán nhanh ở Trung Quốc, năm ấy 9 tuổi Chúc An ngang trời xuất thế, lần đầu tiên đã nổi danh, trở thành vạn chúng đều biết thiên tài thiếu nữ. Mười năm sau, 19 tuổi Chúc An lại lần nữa khoác trên mình quốc kỳ, xuất chiến thế giới thi đấu tranh giải tính toán nhanh, đem chiếc cúp tối cao vinh dự đem về tổ quốc. Dưới đài, Lâm Lục Viễn tiếp nhận cúp,thủ đoạn tinh tế mà nhéo nhéo nàng, mê muội hôn ở cổ nàng."An An, ngươi là của ta, nhớ kỹ." _Vừa lúc gặp này xuân sắc, lặng lẽ luân hãm_Bộ truyện này là tự tay mình edit, lần đầu edit có sai sót mong mọi người góp…

Diệp mặc

Diệp mặc

117 0 196

gg…

Ái Phi

Ái Phi

3 1 1

Hoa đẹp,hoa nở-hoa cũng tànTrăng lên,trăng tròn-trăng lại khuyếtChàng hứa,chàng thề-chàng vẫn quênChàng trách ta lừa dối chàng,không tin tưởng chàng nhưng...chàng thử hỏi đã bao giờ tin ta chưa? Hay chỉ là lời nói đầu môi thoảng qua như gió,nhẹ tựa lông hồng...Chàng từng chung đường với nữ nhân khác ta nhịn nhườngChàng muốn nạp thiếp, ta yên lặng vì nghĩa tình gia mônChàng che chở cho người phụ nữ khác mà giáo huấn ta trước mặt bao nhiêu người, ta im lặng không nói thì chàng nói ta tự nhận tội, ta lên tiếng thanh minh thì nói ta đã sai còn buông lời xảo biện,hoa ngôn xảo ngữ lừa thần dối quỷChàng thấy ta đến thăm mình thì ra vẻ ôm ấp nữ nhân khác, không thèm liếc đến taChàng coi ta giống như không khí....Vậy được...Ta đi đây...Ngôi vị Hoàng Hậu này, ta không cần nữa.......Tạm biệt,!!…

Đại bàng sải cánh trên nền trời cao

Đại bàng sải cánh trên nền trời cao

6 0 4

Giữa cái giá lạnh cắt da cắt thịt,khói sương mờ ảo hòa cùng những bông hoa tuyết đầu mùa ở Sa Pa,Trịnh Quốc Thịnh đưa hai tay xoa vào nhau,chốc lát lại xoa xoa cơ thể nhằm giữ cho bản thân một thân nhiệt ấm,cậu không nhìn Hạ An,đôi mắt đen láy đăm chiêu ngước nhìn bầu trời đêm lấp lánh ánh sao nơi đỉnh đồi lộng gió,giọng nói trầm ấm vang lên tựa như rót mật vào tai,một câu có thể khiến trái tim thiếu nữ bồi hồi từng nhịp đập rộn vang,thổn thức lần đầu biết yêu,bên tai Hạ An nóng bừng:"An,sau này tao muốn trở thành đại bàng,tự do tự tại,dám nghĩ dám làm,dũng cảm tiến về phía trước theo đuổi đam mê."Hạ An chậm rãi từng chữ:"Vậy thì tao muốn trở thành bầu trời."Quốc Thịnh nhìn cô thiếu nữ bên cạnh đang run lên vì lạnh,gương mặt có chút đỏ, khẽ nhắc nhở một câu:"An nhỏ của tao,tao không muốn ngày này của 10 năm sau con cháu của chúng ta sẽ tới đây khám phá bức tượng thiếu nữ hóa đá đâu,ngắm tuyết thế là đủ rồi,mau trở về thôi"Hai bóng người một cao một thấp sóng vai nhau rảo bước ra về,không ai nói thêm lời nào:Đại bàng và bầu trời vốn là hai thứ luôn tồn tại song song,bất di bất dịch,một bên được mệnh danh là chúa tể của bầu trời,một bên lại là bàn đạp vững chắc cho đối phương vỗ cánh chao liệng.Đại bàng sải cánh trên nền trời cao,trời cao vì đại bàng mà tỏa sáng;hai thái cực ấy tương trợ lẫn nhau,gắn bó không rời.Cậu biết,cô cũng biết...…

Việt Vương Hồi Ký Truyện Phần 1

Việt Vương Hồi Ký Truyện Phần 1

201 3 200

xuyên không về thời cổ đại của một thế giới khác…

ERROR

ERROR

4 0 3

Nhân sinh như cõi mộng, mộng tỉnh nhân tan, kiếp người phù vân - chính là con người sống trên đời lấy vô thường làm bạn, nên sẽ có những lúc gặp chuyện không như ý, hay có những điều suy nghĩ hoài mà chưa thấu tỏ. Tuy nhiên thời gian qua đi, tới một lúc nào đó ta sẽ dần dần minh bạch, giật mình nhận ra rằng, thì ra hết thảy đều là an bài tốt nhất. Một nữ sinh trung học bình thường vốn đang trải qua những năm tháng tuổi trẻ êm đềm, không âu lo bỗng bị trói buộc bởi vận mệnh nghiệt ngã. Thế sự xoay vần chỉ sau một đêm, nhận phải bi kịch đã được định sẵn, cô mất đi tất cả, chìm trong đáy sâu tuyệt vọng. Tưởng như đã chẳng còn gì níu kéo nơi trần thế, một tia sáng hi vọng yếu ớt le lói trong mảnh đời tối tăm mịt mù, tia hi vọng mong manh ấy đã khơi dậy lên khát vọng sống trong cô và cũng đã vô tình trở thành một chấp niệm cô kiên quyết cả đời không buông. Mặc cho biết kết cục đợi mình phía trước là tàn khốc, cô như con thiêu thân đâm đầu vào ngọn lửa, không sờn lòng. Mặc dù biết tia sáng mình đã coi là cả nguồn sống ấy sẽ chẳng thể là của riêng mình, cô vẫn cố chấp đuổi theo và giữ lấy, không nỡ buông tay.Có lẽ vì sự ích kỷ đến mù quáng của chính mình, cô đã chẳng hề nhận ra rằng sau lưng cô, vẫn luôn có người lặng lẽ đợi cô quay đầu, lặng im che giấu cảm xúc thật trong tim. Warning: Tác giả mượn bối cảnh của bộ manga hành động, kinh dị viễn tưởng nổi tiếng Tokyo Ghoul, các sự kiện diễn ra ở tuyến thời gian không trùng với nguyên tác, độc giả nào cảm thấy không thích có thể rờ…

Ta dám yêu, ai dám cướp?

Ta dám yêu, ai dám cướp?

14 2 1

-- Mặt trời ló rạng ở một biệt thự xa hoa gần bờ biển phía đông. Ánh nắng xuyên qua tấm cửa kính khổng lồ bao trùm lên một người đàn ông đang đứng trước gương. Đôi mắt dài hẹp khẽ nhíu và khóe miệng cong cong càng làm tôn lên sự yêu nghiệt quyến rũ mà cũng không kém phần nguy hiểm. Thân hình cao ráo rắn chắc khiến anh như tỏa một ánh sáng chói lọi mà không người nào có thể chạm tới. Như một vị thần La Mã mà các cô gái chỉ có thể ngắm nhìn. Người đàn ông ấy là Hàn Phong - chủ tịch tập đoàn Hàn Thị. Hay còn được gọi là '' Ông vua thương trường". Là người thâm hiểm tới mức những người cấp cao của thế giới cũng phải khiếp sợ. -Phong..Cô gái khẽ gọi và tiến tới thắt cà vạt cho người đàn ông. Hàn Phong cũng không phải dạng vừa. Đưa tay ra ôm chặt lấy người con gái. Cúi đầu xuống mút lấy mật ngọt của cô. Đôi tay lại không yên phận xốc váy cô lên mà sờ soạng.. giọng nói thâm trầm mà đầy mị hoặc:-Vy Vy, anh muốn-- Đôi lời của tác giả: "Ta dám yêu , ai dám cướp" là tác phẩm đầu tay nên có nhiều khiếm khuyết. Mong mọi người bỏ qua và có một khoảng thời gian vui vẻ khi đọc truyện♡…

Cùng bạn trai cũ cùng nhau xuyên đến 23 năm sau

Cùng bạn trai cũ cùng nhau xuyên đến 23 năm sau

54 1 4

Hán Việt: Hòa tiền nam hữu nhất khởi xuyên đáo 23 niên hậuTác giả: Sơn Hữu Thanh Mộc ------------------------------------------------------------Chử Tình cao tam hối hận nhất sự, chính là thân là học tra, cùng học thần Thích Vị Thần hắn nói chuyện luyến ái, làm cho toàn bộ thượng nửa học kỳ đều bị buộc học tậpNhịn nửa năm, nàng rốt cuộc đề ra chia tay, kết quả giây tiếp theo song song xuyên đến 23 năm sau, cùng mới vừa mãn 18 tuổi nhi tử thành cùng lớp đồng học --Ân, nhi tử là hai người bọn họ thân sinhChử Tình nhìn trước mắt năm phần giống chính mình, năm phần giống Thích Vị Thần thiếu niên, hỏng mấtCàng hỏng mất chính là nhi tử tùy nàng, cũng là học traCàng càng hỏng mất chính là, hai người ở vài lần khảo thí đều đếm ngược sau, bị Thích Vị Thần cường áp bắt đầu học bù, học không hảo liền ai phạt cái loại nàyLiên tiếp bị phạt nhiều lần, học tra nhi tử phẫn mà phản kháng: Dựa vào cái gì ta làm sai đề liền phạt sao, nàng cũng chỉ dùng thân ngươi một chút?!Thích Vị Thần: Bằng không đâu?Học tra nhi tử: Ta cũng muốn thân! ( dẩu miệng )Thích Vị Thần:... LănVì không chịu tra tấn, học tra mẫu tử quyết định hỗ trợ lẫn nhau, vì thế có một ngày, trong ban đồng học phát hiện đếm ngược đệ nhị tự cấp đếm ngược đệ nhất giảng đềCác bạn học:... Thật là một cái dám giảng, một cái dám ngheNày đại khái là một cái " một nhà ba người tay trong tay, ai khảo không hảo ai là cẩu " chuyện xưaNguồn: Wikidich…

KÝ ỨC TRỔ HOA TRONG MÙA LÁ RỤNG

KÝ ỨC TRỔ HOA TRONG MÙA LÁ RỤNG

11 0 1

----------------------Văn án--------------------- Một đoạn duyên không kịp khai hoa, chỉ kịp úa. Có người là trăng, có kẻ là nước. ... Mà trăng, vốn chẳng bao giờ cúi mình để ở lại nhân gian. Họ từng bước qua nhau như hai dải khói: một lạnh, một thơm ... Gặp nhau không phải trong khoảnh khắc, mà trong một khe hở số mệnh, nơi thiên cơ lỡ tay rơi mất một nhịp, còn nhân duyên thì lặng lẽ quay lưng. Một người dùng tơ lòng thêu nên những ngày thanh xuân tịch mịch, một người dùng gió vô ngôn mà xoá sạch mọi sắc màu trong tĩnh lặng. Cô yêu bằng trái tim mang phong vị của hoa lê sớm nở, Còn anh lại chọn dừng chân dưới gốc cây ... chỉ vừa kịp rụng lá. Có đoạn tình tưởng đang xuân, hoá ra là đóa quỳnh nở sai mùa, gượng hương trong gió héo. Khi anh quay về, vầng trăng đã quá tuổi tròn. Hoa đã nở lệch canh, lòng người cũng thôi không còn ngửa mặt chờ trăng xuống. Trái tim từng vì một ánh mắt mà ngả nghiêng, nay chỉ khẽ lay, rồi yên như gió tàn cuối mùa. Không phải ai rời đi cũng mong được giữ lại, Và không phải ai ở lại ... cũng còn là chính mình. Đây không phải chuyện tình, mà là một đoạn kiếp trót trễ duyên. Không khởi đầu, chẳng kết thúc - chỉ có những hồi ức mang hình hài sương mù, vờn qua vách ký ức rồi tan biến. Yêu, đôi khi chẳng cần ai rời ai, chỉ cần hai người cùng quay lưng ... đúng một khoảnh khắc, cũng đủ để đời nhau ... vĩnh viễn không còn chỗ đứng. Trăng từng in xuống đáy hồ, nhưng hồ chẳng giữ được ánh trăng. Người từng ở trong tim nhau, rồi hóa thành người khách ... đứng bên ngoài ngực…

Chí Tôn Bao Lì Xì: Chiến Thần Vương Gia Sủng Lên Trời

Chí Tôn Bao Lì Xì: Chiến Thần Vương Gia Sủng Lên Trời

1 0 78

Mỗ nữ nộ mục trừng mắt trước này soái khí bức người bá đạo Vương gia, tức giận quát: "Thỉnh lấy ra ngươi móng vuốt!" Mỗ Vương gia tà mị cười: "Ta phi, nên đi ngủ!" Nàng, thế kỷ 21 vương bài quỷ y, xuyên qua thành phế tài đại tiểu thư? Mẹ kế thứ muội khi dễ? Vị hôn phu càng là nhẫn tâm muốn hại chết nàng? Nói nàng là phế tài, đánh đến ngươi răng rơi đầy đất! Bao lì xì nơi tay, thiên hạ ta có! Đan dược, người khác đều là từng viên ăn, mà nàng đan dược, đó là đó là một phen một phen uy linh thú. Linh thú, người khác đều là cầu linh thú ký hợp đồng, mà nàng linh thú, đó là tự động tới cửa cầu thu lưu. Hắn lãnh khốc bá đạo, trong truyền thuyết Diêm Vương sống, lại đem cái kia nơi nơi gây hoạ sinh sự phế tài sủng lên trời.https://truyentiki.com/chi-ton-bao-li-xi-chien-than-vuong-gia-sung-len-troi.25497/…

Đông Cung

Đông Cung

17 3 14

Dịch: SchanCó con chồn bước lang thang,Ở trên đập đá đắp ngang sông Kỳ.Lòng em luống những sầu bi.Nỗi chàng quần thiếu ai thì may cho ?Lang thang chồn bước một mình.Sông Kỳ đã thấy băng ghềnh chỗ sâu.Lòng em luống những bi sầu,Nỗi chàng thiếu nịt, ai đâu may giùm?Có con chồn bước một mình,Lang thang đi dọc ở bên sông Kỳ.Lòng em lo ngại sầu bi:Áo quần chàng thiếu, ai thì may cho ?(Hữu Hồ - Kinh thi - dịch thơ: Tạ Quang Phát)Nàng, vốn là cửu công chúa của Tây Lương quốc, ở Tây Lương nàng được vô vàn ân sủng, chỉ vì cầu thân mới phải lên đường đến Trung Nguyên.Hắn, thân là đương kim thái tử, địa vị chỉ khom lưng dưới một người mà đứng trên cả ngàn vạn kẻ khác, vì hôn nhân chính trị, bất đắc dĩ mới phải lấy công chúa của dị quốc.Hắn có ái phi của riêng mình, Triệu lương đệ. Nàng cũng có cuộc sống của riêng nàng, ấy là lén xuất cung, chặn ngựa lồng dở chứng, trừ gian diệt ác, đuổi trộm cắp, tiễn trẻ lạc về tận nhà, lại còn có uống rượu, ngao du kỹ viện....Họ tưởng đâu chỉ là 2 đường thẳng song song vĩnh viễn không bao giờ giao nhau.Thế rồi những tranh đoạt địa vị trong Đông Cung, những phải trái vô duyên cớ, những nham hiểm ngấm ngầm, lại cứ từng bước từng bước cuốn nàng công chúa ấy vào dòng nước xoáy."Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, ngắm nhìn ánh trăng.Ô thì ra không phải nó đang ngắm trăng, mà đang đợi cô nương chăn cừu trở về.....Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, sưởi nắng.Ô thì ra không phải nó đang sưởi nắng, mà đang đợi cô nươ…