Phong một cậu học sinh hiền lành hòa đồng đc chuyển đến ngôi trường mới tại thành phố tại đây cậu đã phát hiện ra những câu chuyện xoay quanh cô bạn An và bọn cầm đầu trường từ đây cậu đã quyết định sẽ bảo vệ cô bạn của mình từ đó họ nhận ra tình cảm của nhau P/s : đây là chap truyện đầu tay của mình nên còn nhiều sai sót mong mọi người bỏ qua và góp ý cho mình…
Mùa xuân, tôi rơi tõm vào thềm cỏ ươn ướt, được chìm đắm trong xúc cảm của những ngày giao mùa âm ẩm. Hoa chưa nở, nhưng cõi lòng nhộn nhạo đã là minh chứng cho việc tôi yêu. •Ngày đăng: 04.03.2025P/S: Gửi cho nỗi niềm năm ấy của chính mình.…
Nó - Nguyễn thị bảo Linh là một cô nàng tinh nghịch , mắc bệnh tim , học giỏi Hắn - Hàn Văn Hạo : công tử của 1 tập đoàn lớn mạnh nhất thế giới. , là hotboy của trường X , đáng nhau rất giỏi , học giỏi ,sau khi gặp nó thì là một con người vô cùng lạnh lùng ( do một lí do và đó là bí mật)Trần Đức Thành là người làm việc trong nhà nó , là một chàng hotboy , yêu nó từ lâu nhưng không dám thổ lộNguyễn thị thu Quyên : em gái nó , một cô gái có cá tính mạnh mẽ , thích đánh nhau , là 1 hotgirlPhó tử Nam : là bạn thân của hắn , là một hotboy , đánh nhau rất giỏi Còn một số nhân vật khác thì trong quá trình viết mình sẽ giới thiệu sau nhé…
Tác giả: Đường NinhThể loại: ngôn tình, hiện đại, ngượcLần đầu Chu viết truyện nên có nhiều sai xót mong các bạn bỏ qua cho.Truyện mang xu hướng hiện đại, mới nếu ai có hứng thú thì mong các bạn hãy ủng hộ truyện này của Chu Warning: chống chỉ định những thành phần anti ngôn tình…
Cô : Hoàng Khả Băng 21t Là tiểu thư nhà họ Hoàng , sống cùng pama và anh trai . Từ 1 chấn động lúc trước mà nó trở thành 1 người lạnh lùng ít nói và rất hiếm khi cười .!Anh : Lãnh Hoàng Phong 26tChủ tịch cty đứng đầu thế giới và là bang chủ bang DK đứng đầu thế giới ngầm . Tính tình lạnh lùng tàn nhẵn . yêu nó từ cái nhìn đầu tiên .___lần đầu viết truyện nên có gì sai sót thì m.n góp ý nha___…
Tình cảm không phải thứ đùa.Hãy xác định thật kĩ người mình yêu tránh làm tổn thương nhiều người.------------------------Tác giả: BiThể loại: Hài hước, sủng, học đường, tiểu thuyết thiếu niên.Tình trạng: Đang tiến hành.Nếu thấy sai sót, cứ thẳng thắng góp ý nhưng vui lòng không sử dùng những từ đụng chạm hay tục tĩu nhé.Truyện mang tính chất giải trí, không mang tính chất lăng mạ hay xúc phạm đến cá nhân hoặc tổ chức nào.…
Hắn can đảm theo đuổi đam mê, mạnh mẽ vươn lên khỏi vũng sình, ấy vậy mà không đủ dũng khí để nói một câu thích cô. Mười tám tuổi, hắn ngồi trong lớp hát cho cô nghe. Hai mươi tám tuổi hắn đứng trên sân khấu hát bài hát hắn sáng tác cho cô. Hắn chẳng cầu mong vạn fan cuồng nhiệt thích hắn, hắn chỉ cầu cô thật lòng yêu hắn. Văn chương lai láng của ca sĩ Đặng Đăng Quân ấy thế mà chỉ dùng để đi gạ gẫm phú bà của tập đoàn Q&P ư? ---------- "Anh không cần em thích anh, vì chỉ cần anh thích em là đủ rồi.""- Hồi cấp ba anh nói chuyện đáng yêu lắm kia mà? Sao bây giờ kiệm lời như thế? - Khi đó anh mười tám tuổi, còn hiện tại anh hai mươi tám tuổi."…
Một tai nạn đã cướp đi trí nhớ, ba mẹ và lời hứa năm xưa của nó-Mỹ Nhi với người con trai khi xưa của mình khi hai đứa là những đứa nhóc 5 tuổi... liệu nó có thể nhớ lại những kí ức vui vẻ nhưng cũng không kém đau thương ấy?…
Yêu phải chăng mất đi rồi mới thấy quan trọng.... Tên truyện: Giới hạn không hạn địnhThể loại : ngôn tình, sắc, sủng, hiện đại.. Nhân vật chính : Giản Thục An, Lục Tử Minh( Vũ Gia Luân) Cùng mình đón xem tiếp câu chuyện nha❤!!!…
≛ Giới thiệu: Coming soon...❖ Sơ lược về truyện thì chưa xác định số lượng chương dự tính. Mỗi chương, mỗi khoảnh khắc đều nhí nhảnh, vui tươi và không kém phần vô tri trong câu chuyện tình yêu "bọ xít" của tuổi học trò giữa Bảo và Ngọc. ❖ Tags: học đường, lãng mạn, tình yêu, chuyện trường lớp,...▾ Lưu ý:❖ Truyện 100% thuần Việt nên sẽ có những từ ngữ vùng miền (?)❖ Truyện sẽ được viết ở ngôi thứ nhất hoặc thứ ba, tùy theo hoàn cảnh nên tớ mong không tạo cảm giác khó chịu cho độc giả.❖ Văn phong của tớ còn kém nên nếu có gì thiếu sót mong mọi người góp ý nhẹ nhàng.❖ Xuyên suốt bộ truyện có lẽ sẽ có những từ tục tĩu, nhưng tớ sẽ cố không áp dụng quá nhiều.…
Chuyện gì đã xảy với nó khiến cho Ngô có tính cách rụt rè và ngại giao tiếp. Lâm Dương? Anh ta có ý gì với nó không? Những cô bạn cùng phòng xinh đẹp mới quen, họ là những con người như thế nào? Sự thông minh của nó bị đánh bại bởi một người có biệt danh là Quạ với học bổng thứ nhất mà nhiều người ao ước? Lời giới thiệu ghê quá, thực sự là nó cũng không đáng sợ như vậy đâu, đây là truyện ngôn tình học đường. Và tớ muốn truyền tải một ít vấn nạn vào truyện. Hy vọng mng sẽ thích, và vote ủng hộ tớ <3 Sẽ có nhiều tình tiết hay trong đây, ngta hay nói thêm nhiều gia vị thì sẽ càng thêm mặn mà :3…
Nếu em níu giữ anh ở lại không?Nếu em cần anh anh ở lại không?Chúng ta của năm đó thật ngây ngô, tình yêu của tuổi học trò thật đẹp biết bao anh nhỉ? vậy mà...Tác giả: Ái Tâm…
Đừng nghĩ nước mắt là biểu tượng cho nỗi buồn khổ Trong cuộc sống này, còn biết bao nhiêu điều đủ làm ta cười. Hay chỉ đơn giản là...khóc trong vui mừng...…
Mọi người ai còn nhớ mu vì "Bến đỗ hạnh phúc" k?Ai đã từng xem phim ấy chưa?!Tớ xem rồi.K biết m.n nghĩ như nào, chứ tớ thấy rất hay!!!Hôm qua tớ lang thang in tờ nét en men ni pết, tình cờ thấy truyện này.Xem phim khá lâu rồi, cơ mà đọc lại truyện vẫn thấy hay. Nói thế nào nhỉ?!Chỉ 5 chữ thôi: Lần thứ N k ngán!!Nhưng tớ thấy xem phim vẫn hay hơn!!!Hỳhỳ :-)-------------Giới thiệu truyện nhé!!!Tác giả: Lương Uẩn Như" Anh yêu em, hạnh phúc của anhchính là trạm dừng có em..." - Nhậm Quang Hy." Quang Hy, em cũng yêu em..." - Lương Mộ Tranh.…
Chuyện viết chưa hay mong mọi người góp ý và lượng thứ ! Thể loại : tình yêu học đường , yêu thầm, he , lãng mạn , ngược nhẹ , ngược nam,tiểu thuyết thiếu niên. -Tác giả : Tinh Khâm Nhã Lệ ----------------------------------Nữ 9: xinh đẹp, học bá, dễ gầnNam 9: nam thần , học bá, có bệnh tâm lí do mẹ bỏ đi từ nhỏ.Yêu mà lo sợ mất , sợ bị bỏ rơi.--------‐---------------------------------------------‐------------------Trong đêm mưa ấy,cậu bé bị mẹ ruột bỏ rơi.Mắt cậu đã ngấn nước,không ngừng đuổi theo, cầu xin mẹ đừng bỏ lại mình.Cho đến khi bóng người khuất dần , cậu ngồi gục xuống.Đằng sau, có người bước tới che ô cho cậu:- Đừng buồn! Mẹ cậu không tốt với cậu thì tôi sẽ đối tốt với cậu.Ánh mắt cậu dần chuyển về phía bé gái đang nói, như nhìn thấy thiên thần cứu rỗi cuộc đời, cậu mím chặt môi rồi dần nói từng chữ:- Sẽ đối tốt, thật sao?-ừm...-tên cậu?-Tinh kỳ! * **Vài ngày sau đó bé gái ấy đều tươi cười với cậu,cô hỏi:- cậu có ghét mẹ mình không?Không thấy sự hồi âm, bé gái khẳng định:- không có mẹ, không sao! Tôi ở bên cậu mãi mãi nhé!-ừ,mãi mãi ***Cho đến một hôm, bé gái ấy nói với cậu rằng cô sắp cùng bố mẹ chuyển đi nơi khác.Sắc mặt cậu thay đổi,cậu không muốn cô đi một chút nào, nhưng rồi cậu chỉ nói một câu: - Đừng quên tôi nhé! Xin cậu!Bé gái gật đầu rồi nhanh chóng chạy về nhà.***Lớn lên, cậu chuyển đến nơi Tinh kỳ sống, học cùng trường cùng lớp với cô.Nhưng bé gái năm ấy dường như đã quên hết thảy mọi thứ về cậu.- không phả…
"Nếu trái tim tôi còn đập cho đến khi tôi trưởng thành, đó có thể sẽ là một điều ngọt ngào cay đắng.."Nếu trái tim tôi còn đập cho đến khi tôi trưởng thành, thì tôi muốn chạy với người tôi yêu..."…