Mảnh thiên thạch Diputs rơi xuống Trái Đất, mang theo một số giống loài sinh vật kì lạ.Ví như zombie da xanh mắt lồi, động vật ngoài hành tinh hiếm muộn, còn có cả người ngoài hành tinh đầu trọc lóc mặt nhọn hoắt.Sau khi trải qua khiếp sợ, con người thiện ý ngỏ ý muốn làm bạn với họ. Nhưng, bọn họ thì lại không nghĩ vậy, trong đầu luôn nhăm nhe ham muốn chiếm lấy Trái Đất, bắt con người làm nô lệ.…
Xin chào, đây là lời nói đầu.Đây là một tập về những câu chuyện bịa đặt từ tôi. Đôi khi bạn sẽ bắt gặp đâu đó, hãy yên tâm vì đấy là trùng hợp chứ không phải sự cố tình từ phía tôi. Để hoàn thành từng câu chuyện là một điều khó nhọc, khó nhọc hơn là hoàn thành nó một cách chỉnh chu nhất, một cách chân thành và dồn tâm tư nhất.Có thể bạn sẽ thấy những điều không hợp lí, những thứ làm bạn khó chịu, đó không phải lỗi của bạn, chỉ là năng lực của tôi chỉ đến thế. Vì mỗi câu chuyện điều riêng biệt, nó không theo một thể loại mà là tập hợp nhiều thứ khác nhau đại loại tình yêu thanh xuân, LGBT, kinh dị,... Thế nhưng tôi không hứa hẹn rằng nó thật sự đáng xem hay quá mức xuất sắc, nó đơn giản là những thứ tôi viết ra từ tưởng tượng.Nếu bạn đọc đến đây, quả là một điều gì đó đáng chân quý, cảm ơn tình cảm đặc biệt của bạn dành cho truyện này của mình. _Chiêm Ngư_…
- Đừng, Vy, em đừng xảy ra chuyện gì. - Kì Phong vừa nhìn đồng hồ, vùa lái xe. Chiếc xe Audi A8 lao nhanh vun vút làm người qua đường phải sợ hãi mà nhìn theo. Rất nhanh, Kì Phong đứng trước khách sạn X, anh chạy vội lên căn phòng mà anh đã để Ngọc Vy lại vào tối hôm qua. Vừa chạy, anh vừa cầu nguyện, lại vừa trách móc bản thân phải chăng đừng để cô ấy lại một mình. Thế nhưng, mọi chuyện đã quá muộn. Căn phòng vẫn một màu tối đen như mực , trong không khí ngập tràn mùi máu tanh khiến người ta phải nhăn mũi. Kì Phong run rẩy, anh đi từng bước đến bên cô gái đang ngồi trên chiếc sopa. Đôi mắt cô nhắm nghiền, gương mặt tái nhợt nhưng không che dấu được vẻ đẹp như điêu khắc. Có lẽ, ai cũng nghĩ cô chỉ ngủ thôi nếu không nhìn thấy bàn tay bê bết máu của cô. Chiếc váy màu trắng cô đang mặc lại càng làm tăng thêm vẻ tiều tụy. Kì Phong không muốn tin sự thật này, tay anh rẩy luồn vào mái tóc đen óng ả của Ngọc Vy. Anh ôm cô vào lòng...--Trích truyện--Em mang đến bên anh một sắc hoa, một sắc hoa làm anh không thể quên được cái ngày ta gặp nhau, cái ngày 16 tuổi tươi đẹp ấy...…