"Ness, nói cho tao biết mày đang thấy gì.""Có vẻ như Yoichi đang... trò chuyện với ai đó..." Ness không nói tiếp được nữa, cậu ta nheo mắt lại rồi dụi mắt, như thể không tin vào những gì mình đang thấy."Tao thấy con mẹ nó điều đó rồi," Kaiser hít một hơi gằn giọng. "Tao đang hỏi mày làm ơn xác định ai là người đang nói chuyện với Yoichi...""... Erik... Cả hai trông có vẻ... thân thiết với nhau..." Mắt Ness giật nhẹ. "Có lẽ là... quá thân thiết thì đúng hơn?"Tác giả: Theotherside3 trên AO3Editor: TrnKhaiPhogTình trạng bản edit: Đang tiếp diễn.Tình trạng bản gốc: On - going.…
Sailub Hemmawich Kwanamphaiphan là một kiến trúc sư sống ở con đường phía tây thành phố. Thanapon Aiemkumchai là một hoạ sĩ vừa chuyển đến nhà đối diện. Đây là câu chuyện 10 năm của hai người.--Đây là bản chuyển ver, truyện gốc thuộc về tác giả @downpour0721Chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả.…
Tình cảm lãng mạn, bar, thù hận...Tác giả: Võ Anh Thơ Tình trạng: 54 chương (full) có 1,2 chương gắn mác 18+Năm hoàn thành: 2013 Nội dung: Truyện kể về Trọng Lâm, một thiếu gia cao ngạo và bá đạo không hề theo kiểu hoàng tử lạnh lùng tốt bụng. Hắn - là kẻ rất gian tà và có thể dùng mọi thủ đoạn để giành lấy những thứ mình muốn. Hạ Tuyết, một cô gái PR trong bar cao cấp Gossi, mạnh mẽ kiên cường nhưng không hề theo kiểu nàng Lọ Lem hiền lành. Cô - là người đầy gai góc và có chút mưu mô. Truyện tình yêu của họ là rượt đuổi và trả thù. "Tình và tiền như trái bóng lăn tròn, chỉ cần bạn cho một lực tác động nhẹ thôi thì nó sẽ lăn theo ý bạn." Vậy, Trọng Lâm hay Hạ Tuyết là người làm chủ trái bóng, hoặc nói chính xác, làm chủ cuộc chơi này?…
"Draco nhận ra cử chỉ xa cách của cô, trong lòng rơi xuống bông tuyết lạnh ảm đạm cùng lạnh lẽo. Y hơi cúi đầu.- Hermione...Y gọi khe khẽ, cũng không có ý muốn trêu đùa gì, nhưng mà y chỉ muốn gọi như thế. Gọi cho mối quan hệ của họ quay lại như lúc ban đầu. Cả hai uống chung một ly rượu, trôi xuống tâm can là vị chát khổ đau của phần đời đã qua, là hơi men mơ hồ của phần đời chưa tới, nhưng đọng lại nơi cuống họng là vị ngọt nồng bất giác vương vấn. Vị ngọt ấy không biết còn có thể lưu lại được bao lâu, hay chỉ là thứ mồi nhử dụ dỗ người ta tự chuốc lấy những đắng chát khổ đau. Vì thế cả hai đều khựng lại, đều không thể chắc chắn.Cô quay người lại, trực tiếp hứng trọn đôi mắt y, rồi quét một lượt đến cái dây xích bạch vắt trên cổ áo của y. Dây xích bóng loáng thi thoảng đong đưa theo từng cái nhích tay nhẹ nhàng của y, ánh lên cái thứ ánh sáng hoang sơ tinh túy của trăng non miền sơn dã đêm cuối hạ. Xích kia tròng lên tâm tư dã dại của họ, để họ tự khắc chết, tự giày xéo cái thứ bản chất nguyên thủy ký sinh trong tâm khảm.Hai người như hai con bạch nhãn lang, nhìn nhau rít lên những tiếng gầm gừ của đồng loại, thế nhưng sẽ chẳng ai lao đến cắn xé lớp da nanh nọc của đối phương, lột trần yếu đuối cùng bất lực của người kia. Họ có những lãnh địa riêng, con mồi riêng, vì thế họ không muốn chia sẻ đau đớn của mình cho người khác. Cuối cùng chỉ chờ cái chớp mắt của thời gian kéo đi những xúc cảm không nên có..."…
Tôi là Hàn Dương Dương, sinh ra trong một gia đình có bố là ông trùm trong giới xã hội đen, trái ngược với bố, mẹ tôi lại là nữ cảnh sát đáng nể. Cuộc sống tôi tưởng trừng đã dừng lại tại đó thì một ngày tôi bỗng phát hiện ra mình có hôn ước với một ngừơi mà có vẻ tôi đã quên, một người mà có lẽ tôi từng rất yêu."Chào A Dương, anh là Phong, An Thừa Phong."(Dựa trên 1 câu chuyện có thật)…
Thiên Tư cô cao ngạo thế nào. Người bên cạnh yêu đương đã được 5 năm, liền đội cho cô 1 cái nón xanh to chảng. Đã thế lại còn cùng bạn thân cô thiết kế lấy tài sản gia đình cô. Hừm! được lắm. Hắn chơi bao nhiêu người a, cô liền chơi gắp đôi hắn. 3 người a. Cũng không tính là nhiều. Nhưng cô là gấp đôi nha. Cô còn phải lợi dụng những tên đàn ông kia giúp mình giữ lấy tài sản. Chơi xong liền xuất bọn hắn 1 khoản tiền ,phủi mông rời đi. Cư nhiên bọn hắn thế mà lại đi theo cô. - Này tiền cũng đưa rồi theo ta làm cái chi!6 cái khôi ngô nam tử đồng thanh: - Muốn ngươi hầu hạ bọn ta nha! - Ahhhhhhh. Chuyện quái gì vậy???? Thế mà đòi theo cô cả đời đấy 💥🤭😊😁…
Tác giả: Phiên Nhi LiêuCó một hôm chị của tôi gọi đến nói với tôi là: Ái Phương, tháng sau về dự hôn lễ của chị nhé. Tôi liền hiểu ra, cuối cùng chị của tôi và Lan Hương đã được hai bên gia đình chấp nhận. Ái Vy, chúc mừng chị, em chắc chắn sẽ về.…
Kỷ niệm một ngày mưa rất... nắng! :)Chiêu Chiêu tuổi... ờm... teen. Hì hì.All Rights Reserved. Xin miễn đăng lại dưới bất kỳ hình thức nào! Xin cảm ơn!…
Cùng xem đôi gấu mèo phát cơm chó nào 😌Hố ABO còn chưa lấp mà nguồn cảm hứng đào hố mới lại đến rồi...cảm thấy có tội 🥲Nhưng hố này mỗi chương là một câu chuyện khác nhau nên đào trong trạng thái thoải mái không áp lực như truyện dài, mọi người cũng có thể nhảy trong trạng thái như trên :))))…
Vốn giấc mơ chẳng có một nhãn mác nào cho mình, chính bởi vì thế mà con người không ngừng mơ đến một ngày rồi bản thân sẽ được sống thật với những điều bản thân hằng khao khát được chạm tay đến. Lựa chọn và hành động, chúng đều phụ thuộc ở chúng ta. Và, Ái Liên cũng như thế. Cô là một tiên cá, một cá thể được sinh ra từ lòng biển sâu vẫn luôn khao khát một ngày mình sẽ có cơ hội một lần được chạm tay lên cát vàng, được đi đứng, được cười đùa vui vẻ như họ dưới bầu trời đêm đầy sao. Dẫu biết có nhiều những khác biệt tồn tại giữa hai chủng tộc khác nhau, nhưng cô vẫn sẵn sàng một lòng trao đi niềm tin yêu của bản thân cho thế giới muôn hình vạn trạng ấy. Yêu và được yêu vốn là quyền của con người, là quyền không giới hạn dành cho mọi giới tính, màu da và sắc tộc. Việc chúng ta là ai không ảnh hưởng đến việc chúng ta bị tước đi quyền được trao đi tình yêu và nhận lại tình yêu từ bất cứ một cá nhân nào. Một câu chuyện cảm động về khát vọng muốn được sống thật với những gì thuộc về con người mình sẽ khiến cho độc giả hoàn toàn cảm thấy vô cùng ấm lòng và được truyền cảm hứng để tin thêm vào tình yêu.…
irresistible addiction by akrtrbl.https://archiveofourown.org/works/55774255?view_adult=truetruyện dịch đã có sự đồng ý của tác giả, xin vui lòng không mang đi đâu khỏi đâylowercase…