may tinh 2
…
bao nhiêu niềm đau ta cần để buông bàn tay đi…
"Cho dù một lần nữa phải tan xương nát thịt, em vẫn muốn giữ anh lại phần kí ức cuối cùng của đời mình..."…
Câu chuyện xoay quanh Phương Như, tiểu thư Phương gia Cha mẹ cô đã bị người khác sát hại và cô phải tìm ra công lý cho họCô đã sống cô đơn và sau này Lục Hạo cũng chính là người đã cứu cô thoát khỏi sự truy lùng của kẻ sát nhân hôm ấy Cô không còn cảm thấy cô đơn nữa…
.....Thổ lộ hay không?! Tình yêu này có đáng để cậu biết đến?!…
Nguồn: khotangdammyVăn án:Người người đều nói Bạch Vu là cái quái thai.Thân là á thú nhân, không chơi đùa không giao hữu không luyến ái, mỗi ngày yêu thích nhất chính là thu thập các loại hạt giống trồng xuống, dáng dấp còn lất pha lất phất. Đáng tiếc, toàn bộ chim muông người bộ lạc cũng không tìm tới trưởng đến đẹp đẽ như vậy á thú nhân, chính là đầu óc không bình thường.Sau đó, Bạch Vu trồng ra lương thực làm cho cả bộ lạc người vượt qua gian nan mùa đông, đó là trong tộc lần thứ nhất vượt qua không chết đói người ngày đông giá rét.Tái sau đó, Bạch Vu tại bộ lạc đệ nhất gian phòng đá tử bên trong mở cái tiệm tạp hóa, bên trong mỹ thực , vật tư chi đầy đủ, làm người hoa cả mắt.Xem cửa hàng người là điểu bộ lạc đệ nhất cao thủ, một tên lạnh lùng cao to tế ti, nổi danh cao lĩnh chi hoa. Lúc trước liền tắm đều phải bay đến thiên trong ao mới bằng lòng tẩy tế ti đại nhân, ngồi ở thấp bé phòng đá bên trong bình tĩnh cấp vật tư đánh giá giá trị cũng trao đổi, liền vì trở thành Bạch Vu người trong lòng.Cho đến lúc này, bộ lạc mọi người mới dư vị lại đây, Bạch Vu không phải quái, hắn rất thần.Xem nhắc nhở:Một, thiên về truyền thống thú nhân chủng điền văn, nhịp điệu so sánh chậmNhị, niên thượng tế ti thú nhân công VS không đi đường thường á thú nhân thụTam, bản văn vai chính không sinh tử ~…
Truyện Ngắn "Anh Yêu Em Rồi Đó"…
Viết tiếp mối tình dang dở của hai vị vua của hai triều đại.Đây là một câu chuyện dưới sự tưởng tượng của mình nên có thể không đúng với lịch sử. Mới sự góp ý của mọi người là động lực của mình.Xin cảm ơn…
Hán Việt: [ ngạo mạn dữ thiên kiến ] ngã chân đích thị cá nữ vu aTác giả: Hạc PhiSersi là cái nữ vu, nhưng chưa từng có người nào phát hiện.Nàng có một đôi dị sắc đồng.Mọi người: Nhưng lớn lên quá bình thường, khẳng định không phải nữ vu.Nàng sẽ ở nhà ngao chế ma dược.Mọi người: Lucas tước sĩ gia tiểu nữ nhi nấu ăn phương diện không hề thiên phú, làm được đồ vật nhìn qua liền khó có thể nuốt xuống.Nàng thường thường ra cửa, hướng đi không rõ.Mọi người: Tuổi trẻ nữ sĩ luôn là sẽ trầm mê tình yêu, nàng nhất định là đi gặp lén tình lang.Thẳng đến Darcy tiên sinh hướng nàng cầu hôn.Mọi người: Nàng là nữ vu đi?! Khẳng định là dùng ma pháp mê hoặc Darcy tiên sinh.Sersi: Ta không phải, ta không có, lần này ta thật là vô tội.Chú:1.Ps nữ vu không đi hp giả thiết, cho nên không có tiểu gậy gỗ2. Nữ chủ mắt là tròng đen dị sắc chứng, tham khảo bổn ni mắt--------------------------------------------------------Kim bài đề cử đánh giá:"21 thế kỷ nữ vu Sersi ngoài ý muốn trọng sinh ở 19 thế kỷ Anh quốc, phong phú ma pháp tài liệu quả thực chính là nữ vu thiên đường! Nhưng là, thời đại này trừ bỏ quý hiếm tài liệu, còn có nữ vu thẩm phán! Vì sợ bị thiêu chết, Sersi vẫn luôn cẩn thận mà che dấu chính mình thân phận, điệu thấp mà tiến hành nàng nữ vu sự nghiệp. Ai biết lại bị Netherfield khách thuê Darcy tiên sinh cùng Vu sư gia tộc xuất thân bá tước thiếu gia đồng thời theo dõi. Đáng thương nàng cực cực khổ khổ che dấu nữ vu thân phận, như vậy nghênh đón lớn nhất nguy cơ......"…
"Xứ Đoài đông lắm. Từ cái thời xưa xửa xừa xưa, người ra đã biết đến xứ Đoài như một vùng đô thành giàu có, tấp nập, buôn buôn bán bán chẳng khi nào ngớt. Con trai xứ Đoài to khoẻ vạm vỡ, hay lam hay làm, da rám nắng màu đồng khoẻ khoắn. Con gái xứ Đoài ai nấy má hồng hây hây đỏ, đôi mắt lúng liếng cười, khéo tay nổi tiếng.Người xứ Đoài đông nên xứ Đoài cũng xảy ra lắm chuyện hay ho. Chuyện đông chuyện tây, chuyện làng trên xóm dưới, chuyện xứ Đoài. Khen ai yêu mãi yêu hoài,Để anh đem chuối đem xoài sang thăm. Khen ai khéo mặc đêm rằm, Để anh nhớ mãi, bóng trăng cao vời. Khen ai còn mãi ham chơi,Để anh đi lại, xứ Đoài xa xôi!" "Chuyện xứ Đoài" lấy bối cảnh làng quê Việt Nam xưa, gồm những câu chuyện nhỏ con con vụn vặt, từ đó sẽ phát triển thành những câu chuyện khác. Một câu chuyện gây thương nhớ về làng quê Việt Nam xưa, vẽ nên một bức tranh như cổ tích về tuổi thơ của những đứa trẻ lớn lên ở đó. Đẹp và hồn nhiên đến bất ngờ, dẫu cho bức tranh ấy đã nhuốm màu thời gian xưa cũ và giống như một giấc mơ đã tàn giữa xã hội hiện đại ngày nay. | KHÔNG CÓ THỜI GIAN LỊCH RA CHAP CỤ THỂ, ON-GOING, TUỲ HỨNG |…
Truyện kể về một thiếu niên xinh đẹp, lạnh lùng và một cậu trai năng động, ấm áp cùng khoảng thời gian ngọt ngào, đáng yêu của họ.Lưu ý: Các mẩu truyện không được kể theo trình tự thời gian mà được kể theo góc nhìn và cảm xúc của Huy.Tóm tắt: Hành trình theo đuổi crush nhỏ của Gia Huy cùng thời gian ngọt ngào khi họ đã ở bên nhau. Đây là một câu chuyện rất dễ thương, không có cẩu huyết hay gì cả.Nhân vật chính: Hoàng Minh Bảo × Ngô Gia Huy…
-Tôi không ngờ em lại là con người như vậy. Nó đứng đó nhìn anh nắm tay cô ta, nụ cười đầy chua xót:"Anh tin cô ấy như vậy sao? Anh không thể tin em được sao?"Anh nhìn nó đầy vẻ chán ghét:"Tôi từng như vậy và tôi rất muốn thử tin em. Nhưng tất cả mọi chuyện ở ngay trước mắt tôi như vậy em muốn tôi tin sao đây?"-"Anh từng có tình cảm với em chưa?Dù chỉ là thích thôi?"Nó nhìn thẳng vào mắt anh mong đợi-Không, chưa từng và không bao giờ xảy ra việc đó. Tất cả là vì em không xứng-----------------------------------------------------------Ầm. Tuýt tuýt tuýtTiếng còi xe ô tô thật ồn ào. Nó thấy thật thoải mái khi nằm như thế này. Hình như mắt nó đang mờ dần. Ai đó giống anh đang ôm nó, nó đang mơ chăng? Anh không bao giờ, không bao giờ làm vậy. Nó nhắm mắt lại, ảo giác như vậy chỉ làm nó thêm đau khổ thôi. ------------------------------------------------------Nương nương tỉnh rồi. Nương nương tỉnh rồiKhông phải là nó xuyên không rồi đấy chứ?…
Một "món hàng" bị vỡ, giá trị tuột dốc, xấu xí chẳng thể ngắm, bị bỏ rơi rồi khi nó được ban cho mảnh dây tơ cứu mạng, "món hàng" chỉ còn cách phụ thuộc vào."Hùng sẽ sống vì tôi đúng chứ."Đôi ngươi nó tối lại, nó bước lại gần hắn, nhón gót chân hồng hào, đạp lên đôi giày da tối màu ô uế mùi tiền của hắn.Cánh tay trắng yếu ớt vòng qua cổ, em rướn người khẽ chạm lên yết hầu đang di chuyển lên xuống."Ừm, Hùng nghe lời anh." .Quang Hùng choàng qua cổ thắt cà vạt cho Đăng Dương. Đôi tay thon dài nhẹ thắt nút.Đôi mắt em ánh lên sự tinh nghịch."Anh có nghĩ tôi bỗng nhiên siết cổ anh không."Trần Nghị Sĩ nâng tay em, kề lên môi gã, giọng trầm thủ thỉ."Tôi biết em sẽ không.".Lưu ý: truyện chỉ là giả tưởng không liên quan đến chính trị, lịch sử…