163 Truyện
Vì một lần gặp gỡ

Vì một lần gặp gỡ

13 3 3

Cô ngẩng đầu, gương mặt thoáng chút ngạc nhiên vì ánh mắt như chứa cả biển tình của người con trai ngồi ngay bậc thềm phía sau mình. "Sao nhìn tao kiểu đó vậy?" "Ngắm người mình thích có gì là sai à?" Cô đơ người, lời nói chợt nghẹn lại ở cổ họng, lồng ngực như muốn nổ tung bởi tiếng đập thình thịch của con tim, dường như nó muốn mách bảo cô rằng hãy thành thật với bản thân mình vậy. Chàng trai ấy nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt ngập tràn sự dịu dàng, chờ mong, hy vọng, thậm chí là cả... trầm ngâm. "Đồng ý nhé? Được không?" "Xin lỗi..." Lưu ý: Tất cả tình tiết trong truyện đều là hư cấu và được xây dựng bởi trí tưởng tượng của tác giả. Bối cảnh được lấy ở Việt Nam, tuy nhiên sẽ có những tên, con đường, địa điểm,... không có thật.…

Ai Cũng Cô Đơn

Ai Cũng Cô Đơn

3,985 333 90

Nỗi đau khổ của người khác giống như một hồ nước nhỏ. Nhìn thấy, biết đó, mà chằng rõ nông sâu. Người trong đó chịu dày vò như thế nào? Vốn dĩ chẳng ai biết được...…

Sau Lớp Áo Sơ Mi

Sau Lớp Áo Sơ Mi

13 0 2

Ánh đèn vàng nhạt phản chiếu lên chiếc váy ôm sát đường cong đầy mê hoặc của Diêu Vãn Tình. Cô đứng trước chiếc bàn họp, đôi mắt sắc như dao nhìn sang người đàn ông đang khoanh tay đứng dựa cửa.Vãn Tình: "Anh làm thêm giờ để theo dõi tôi à? Hay là sợ tôi tốt hơn anh?"Lục Trầm Ngôn nở một nụ cười như có như không, nghiêng mình lặng lẽ ngắm nhìn đôi chân thon dài không thể rời mắt của cô.Trầm Ngôn: "Em tự tin quá rồi đấy. Tôi ở lại vì dự án, không phải để nhìn em lượn lờ trong cái váy đó."Vãn Tình nhếch môi, bước chậm rãi lại gần. Mỗi bước đi của cô âm thầm như một lời thách thức, mùi hương nước hoa nhẹ thoảng khiến không khí thêm ám muội.Vãn Tình: "Vậy sao mắt anh như không thể rời khỏi tôi vậy, Trầm Ngôn?"Không khí như đông lại. Một khoảng lặng kéo dài, đến khi Trầm Ngôn bật dậy, bước nhanh tới, đẩy mạnh cô áp vào bức tường kính.Trầm Ngôn: "Em nghĩ trò khiêu khích này khiến tôi dễ dàng mất kiểm soát sao?"Vãn Tình cười khẽ, hơi thở phả vào cổ anh:Vãn Tình: "Tôi nghĩ... anh đang cố giả vờ giữ bình tĩnh thôi."Giây phút ấy, môi họ tìm đến nhau như hai kẻ thèm khát, không cần lý do, không cần giải thích. Nụ hôn đầu tiên đến trong tiếng tim đập hỗn loạn và tiếng mưa lách tách ngoài cửa kính. Áo sơ mi bị kéo bung, móng tay cào nhẹ lên lưng, và tiếng thở dốc vang vọng giữa văn phòng lạnh lẽo, như thể cả văn phòng này là thế giới riêng của họ.…