" tôi tự hỏi......tôi có hạnh phúc không ? "
Chào mọi người đọc truyện của mk, đây là chuyện đầu tiên mà mk viết nên mọi người thông cảm cho mk…
Chào mọi người đọc truyện của mk, đây là chuyện đầu tiên mà mk viết nên mọi người thông cảm cho mk…
Hoàng Ý Nhi Cô là 1 trẻ mồ côi từ nhỏ nhưng năm cô lên 6 may thay là có 1 gia đình nhà giàu, là 1 gia tộc nổi tiếng lừng danh không ai là không biết đến nhận nuôi cô, họ đối xử với cô, yêu thương cô như con ruột, cho đến khi cô biết là trong nhà họ Hoàng cô còn có 1 người chú và ....Hoàng Thiên 1 người lãnh khốc, lạnh lùng, tàn nhẫn nhưng khi gặp cô lại không thể làm gì manh động, và ngay lần gặp đầu tiên tuy biết cô là cháu mình nhưng anh vẫn giữ quyết tâm '' PHẢI CÓ ĐƯỢC CÔ BÉ DỄ THƯƠNG ẤY ''Liệu chuyện tình loạn luân này có tiến triển được không?Vậy thì mời mọi người đọc tác phẩm '' CHÚ ƠI! EM YÊU ANH. '' để biết nhé. ^^ AUTHOR : ĐÀM TÚ NGHI…
Tác giả: CherryThể loại: Ngôn tình, hiện đại, gương vỡ lại lành, HE, nam nữ cường, trinh thám, thanh mai trúc mã.Mạc Hi bặm môi, nước mắt còn vương trên gò má chưa kịp khô. Cô không khóc lớn nữa, chỉ còn lại tiếng nấc nghèn nghẹn như dư âm của một cơn giông nhỏ, bướng bỉnh và mỏi mệt. Trong khoảnh khắc ấy, cô ngẩng đầu nhìnTư Viễn, đôi mắt đen nhòe nước lặng lẽ chất chứa một yêu cầu ngầm: "Tớ muốn được cõng."Tư Viễn không trả lời, nhưng động tác cúi xuống, chìa vai ra đón lấy cô nhẹ nhàng như một lời hứa quen thuộc. Mạc Hi đặt tay lên vai anh, thân người chầm chậm nghiêng về phía trước, rồi vòng tay qua cổ, để mặc anh nhấc bổng mình lên như khi còn bé, cô hay giả vờ ngủ gục để được anh cõng về sau mỗi lần tan học.Lưng anh vẫn rộng như ngày nào, vững chãi như thể có thể gánh vác cả thế giới hoặc ít nhất là gánh hết những tổn thương trong lòng cô. Mỗi bước chân anh bước đi là mỗi lần lòng cô xao động, như thể tuổi thơ bị gói lại trong một cái ôm sau lưng."Lần sau đừng bất cẩn nữa, được không?" Tư Viễn lên tiếng, giọng anh trầm, không nặng trách móc mà chỉ như một lời dặn dò chứa đầy dịu dàng. "Không phải lúc nào cũng có người cõng cậu về đâu."Mạc Hi ngoan ngoãn gật đầu, tóc lòa xòa rơi lên má anh, ấm áp và mềm mại như một lời xin lỗi thì thầm. Nhưng rồi, cô lại bất ngờ mỉm cười, môi khẽ cong lên như nụ hoa vừa hé giữa mùa đông lạnh: "Tư Viễn... Tớ chỉ thích được cậu cõng thôi."Khoảnh khắc ấy, bước chân Tư Viễn khựng lại một nhịp. Cô không nhìn thấy biểu cảm của anh, ch…
Tác giả: Vi HạTrì Vân là người của Huyền Thanh Nhai, là vị sư tôn trẻ tuổi nhất trong bảy vị sư tôn cai quản phái Huyền Thanh. Tính tình lạnh nhạt, độc lai độc vãng. Để mở ra Ngọc Quan Âm, Trì Vân hiến tế linh hồn của chính mình, tình nguyện để u linh trong miếng ngọc thay thế mình sống một cuộc sống mới. Nhân sinh tái khởi, tính cách cũng thay đổi hoàn toàn, một Trì Vân của hiện tại cũng đủ cho Huyền Thanh Nhai gà bay chó sủa. Nhiệm vụ của nàng là tìm được người mang mệnh Thất Thải Lưu Tinh, phò tá hắn bước lên ngôi vị tôn quý nhất thiên hạ.Trì Vân sống đến 23 tuổi chỉ thu một người đồ đệ, lại là từ hôm ấy trong đám tạp dịch chọn đại ra, cả Huyền Thanh Nhai đều sau lưng âm thầm khinh thường hắn. Trước ngày sư phụ hắn xuất sơn, hắn ngay cả ăn cơm cũng bị cười nhạo. Sau ngày sư phụ hắn trở về, hắn bỗng trở thành viên ngọc quý ngậm trong miệng cũng sợ tan. Tất cả mọi người đều biết Trì Vân là vảy ngược của Dực Phi. Tất cả mọi người đều biết, Dực Phi có một người nguyện ý vì hắn mà hồn phi phách tán...…
Truyện Tiểu Thuyết- ngôn tình Đam mỹ…
Đọc rùi bít và nhớ Vote truyện nếu thấy hay nha m.n !Bìa Edit by Penguins Team…
"Tôi thích cô ấy như trước kia - vô tư, hồn nhiên, không vướng bận sự đời."…
Tác giả: Yến Thập NhậtEditor: Mr.Downer | mrdowner.wordpress.comQT: Hủ GiớiVì hai bộ chung một hệ liệt nên mình để chung một mục lục cho gọn. Các bạn đọc riêng cũng không sao.Gần đây nhảy toàn những hố to bự, nếu đào chắc sẽ không lấp nổi nên thôi edit những bộ ngăn ngắn dễ thương vậy. _( : 3 j…
Nơi tôi đăng tranh của mình và 7749 điều xamlol khác…
Mười bảy tuổi có một Minh Châu sống rất chật vật, bố không thương mẹ không yêu, trong thế giới của cô mọi người đều rất vô tâm, chỉ có bà nội yêu thương từ nhỏ đến lớn.Nhưng mà, trong thế giới đó lại có một cậu thiếu niên, có lẽ lần đầu tiên cô thấy người khác biệt. Cậu cũng lạnh lùng như thế, nhưng lại không nỡ bỏ mặc một người yếu đuối ngất giữa đường vì cái rét, sẽ vì một người lạ khóc mà bối rối không biết phải làm sao, sự lạnh lùng như thế của cậu hoàn toàn khác với định nghĩa mà cô từng biết.Bởi vì quá thích, cô đã không kiềm được mà lỡ tỏ tình người ta rồi bị từ chối, chưa kịp buồn bã thì đến lúc tập trung ôn thi học kỳ, lúc đó cô muốn xin chuyển khối, thế nên chuyện này bị cô gạt sang một bên. Ai mà ngờ được, lớp mới lại có người tình trong mơ, bạn cùng bàn mới của cũng là cậu, người nhìn cô giới thiệu cũng là cậu. Cô - Người tháng trước lỡ miệng tỏ tình muốn một cái hố để chui xuống, thật sự cảm giác rất xấu hổ.Trung Anh hờ hững nhìn cô gái trên bảng, lục tìm trong ký ức nhưng chẳng thể nhớ ra cô.Minh Châu: Tớ muốn chuyển lớp, tớ muốn về lại lớp cũTrung Anh tương lai: Vợ muốn cũng muộn rồi UwU…
Tác giả : ChinnThể loại : hài hước ? học đường ?!!!?Lịch : tạm chưa cóLưu ý : Không mang đi đâu hết ;-;…
Hãy yêu như những đứa trẻ, vì tình yêu của chúng thật thuần khiết…
Tác giả: Asura111Cuộc sống với tôi như một màn kịch vậy, nó cứ diễn ra theo một kịch bản đã định sẵn, nhưng trong cái kịch bản tàn nhẫn đó chính bản thân tôi hay bất cứ ai cũng không bao giờ biết được kết cục, để khi đã trải qua những thăng trầm, những tổn thương ngày nào cũng trở thành vết sẹo, những niềm vui cũng trở thành kí ức,…con người ta cứ nhớ về những tháng năm vội vã ấy và muốn quay trở lại nhưng dù ta có bước ngược đôi chân để mong thời gian quay lại như một kì tích thì ta vẫn đang bước tiếp mà thôi, trên một con đường dài và cô độc. Ngụ ngôn Pháp có câu “Đừng thương tiếc hôm qua, đừng đợi ngày mai, đừng lảng tránh hôm nay”, nhưng tôi vẫn không thể nào ngừng thương tiếc ngày hôm qua ấy, vì nó chính là nguồn động lực mạnh mẽ duy nhất để tôi có thể tiếp tục tồn tại khi trái tim tôi giờ đây chỉ toàn là những vết xước vẫn còn đang rỉ máu khi từng thời khắc trôi qua trong thinh lặng……
Là một bộ truyện viết về những con người thiên tài,họ đã cùng nhau hợp tác tìm ra sự thật sau những cái chết đầy bí ẩn và đáng sợ.Bảy người,bảy cá tính khác nhau,mỗi người đều có năng lực riêng đã cùng tập hợp và thành lập một đội điều tra,phá án đặc biệt,trả lại sự bình yên cho thành phố,chứng minh trên đời này còn có cái gọi là công bằng.Cùng xem họ đặc biệt như thế nào nha. Truyện diễn biến theo tâm trạng của tác giả,đôi lúc sẽ thiếu muối,đôi lúc lại rất mặn,mong mọi người thông cảm. Ai không thích có thể không đọc.Không share ra ngoài và chuyển ver dưới mọi hình thức.Xin hãy tôn trọng sản phẩm và tác giả.Cảm ơn.Truyện viết để thỏa mãn trí tưởng tượng của tác giả.Nhằm thỏa mãn thú tính được giết người của tác giả.…
Bìa: Bộ ảnh "Thời gian tĩnh lặng" (静谧 时光) - artist: @Mochy爱夏天 (Weibo)Tên: Ái Thiên - Quyển I: Thời Thanh Xuân Không Phai.Tác giả: Pic, Lian, Kina.Thể loại: ngôn tình, hiện đại, học đường, hài hước, lãng mạn, vườn trường, đam mỹ-bách hợp phụ trợ,...Tình trạng: đang cập nhậtVăn án: Tại trường đại học XYZ, nơi chớm nở những bông hoa rực rỡ, giáo dục những con người lớn lên thành đạt, cũng là nơi được đặt danh: Năm Tháng Của Tuổi Thanh Xuân Đẹp Đẽ - bởi chính những con người ấy. Họ, những con người cùng vui vẻ, cùng buồn bã, cùng đau đớn, cùng hạnh phúc, cùng sẻ chia, tất cả mọi thứ của họ đều là một phần trong cuộc sống của nhau. Ngôi trường đó chứa đựng nhiều kỉ niệm, khoảnh khắc không thể phai mờ, dù có bạc tóc răng rụng mắt mờ tai điếc đi chăng nữa, bởi vì chính nó là nơi họ chạm mắt nhau đầu tiên. Và những sự việc không thể lường trước được lại xảy ra đối với bọn họ.*Cái này chỉ làm để thỏa mãn sở thích thôi nên không có giá trị thương mại gì đâu.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~✘『 TẤT CẢ MỌI NGƯỜI KHÔNG ĐEM TRUYỆN ĐI RA NGOÀI, RE-UP, REPOST CHƯA CHO PHÉP HAY TỰ Ý EDIT LẠI. HÃY SỐNG VĂN MINH VÀ LỊCH SỰ. XIN HÃY TÔN TRỌNG CÔNG SỨC, CHẤT XÁM CỦA NGƯỜI VIẾT! 』✘…
Couple: Võ Hạ Vy × Lê Hoàng Nhật Anh---------------------------"Tôi bước tới,ngó đầu vào ngắm nghía xung quanh một vòng, trước mắt tôi là khung cảnh hoàn mĩ chả khác gì mấy bộ phim ngôn tình cả. Lê Hoàng Nhật Anh đang nằm gục mặt xuống bàn, đôi mắt nhắm chặt, đôi môi hờ hững, mái tóc nhẹ bay trong gió thoảng , có vẻ như đã ngủ, thật tình chả hiểu sao đến cả lúc ngủ trông nó vẫn đẹp trai, cuốn hút thế chứ, dường như trong căn phòng đìu hiu vắng bóng người, nó là thứ duy nhất rực sáng hẳn lên, đúng là người đẹp thì làm gì cũng đẹp mà.Tôi không định đánh thức nó nhưng khổ nỗi tôi để ô ngay cạnh chỗ nó, định bụng chỉ bước tới lấy cây dù rồi bỏ về, ai dè mắt tôi cứ dán chặt vào nó, chẳng mấy khi được ngắm người đẹp thế này, nhìn một chút chắc cũng không sao đâu nhỉ?Tôi rón rén lại gần chạm vào mái tóc của nó, mềm mại, mượt mà, thậm chí còn rất thơm nữa chứ, cứ như thế này thì tôi chết mê chết mệt nó mất, tôi trượt tay vuốt tóc nó lên thì đột nhiên một cánh tay giữ chặt lấy cổ tay tôi."Hạ Vy thích ngắm tao đến thế cơ à?"Nó chầm chậm mở đôi mắt ra, lim dim như đang còn ngái ngủ ngước lên nhìn tôi rồi kéo tôi lại gần nó cho đến khi mặt chúng tôi chỉ cách nhau có vài centimet. Nó hành động nhanh tới nỗi tôi còn chưa kịp phản ứng."Mày có nhiều hành động dễ thương hơn tao nghĩ."Nó cười khúc khích, tỏ ý trêu chọc, một cảm giác ấm nóng lạ kì cứ khiến tim tôi không kìm được mà loạn nhịp, tôi bối rối, cố ra vẻ bình tĩnh đáp lại:"Tao dễ thương hồi giờ mà!".--------------------------------…
Phuwin học báPond học dốt.…
[ʜᴏᴀ̀ɪ ᴍᴀɴɢ ᴅᴜʏᴇ̂ɴ ᴄᴜ̃ ᴛʀᴏɴɢ ʟᴏ̀ɴɢ,ᴍᴏɴɢ ɴɢᴀ̀ʏ ᴛᴀ́ɪ ɴɢᴏ̣̂, ᴛɪ̀ɴʜ ᴋʜᴏ̂ɴɢ đᴏ̂̉ɪ ᴅᴏ̛̀ɪ.]"Hoài Duyên Nguyên Kiến" - là khi ta vẫn còn giữ trong tim một mối duyên xưa không phai, không nhạt. Là thương một người đã từng đi qua đời mình nhưng chưa bao giờ rời khỏi trái tim.Là mong rằng vào một ngày không hẹn trước sẽ lại được gặp người ấy giữa cuộc đời đã đổi thay, nhưng ánh mắt và tình cảm vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu.Tái ngộ vốn dĩ không phải để bắt đầu lại, mà để nối tiếp điều chưa được diễn ra.…