Câu Chuyện Về Sự Chiếm Hữu Của Ca Ca Và Bác Sĩ Phó
thể loại : đam mỹ, oneshot cặp đôi chính : Phó vĩnh kiệt - Diệp hạnh tư nghiệm cấm : ko được phép mang đi đâu mà ko có sự đồng ý của chính chủ. Tình trạng : đã hoàn thành…
thể loại : đam mỹ, oneshot cặp đôi chính : Phó vĩnh kiệt - Diệp hạnh tư nghiệm cấm : ko được phép mang đi đâu mà ko có sự đồng ý của chính chủ. Tình trạng : đã hoàn thành…
Ngươi thấy cầm tu dùng đàn đánh người bao giờ chưa ?Ngươi thấy kiếm tu cầm kiếm thái rau bao giờ chưa ?Ngươi thấy đan tu muốn ra đan là phải nổ lò bao giờ chưa ?Ngươi thấy thể tu đến một mảnh vải còn xé không rách chưa ?Ngươi thấy ông lão quét sân, đệ tử qua đường A, hay con chim, cái cây ngay bên cạnh ngươi bỗng biến thành chưởng môn chưa ?Mọi việc lạ đời ở chỗ chúng ta đều thành bình thường. Chỉ có lạ hơn chứ không lạ nhất.…
Chả có gì để giới thiệu vì cái tựa đề của truyện đã nói lên tất cả. Truyện buồn - Ngược - SEBy Nguyễn Mai Quỳnh ( Quỳnh Cherry ) end Lãnh Tuyết Linh ( Khói )…
Tình đầu của em là anh,em yêu anh đến điên. Anh không yêu emAnh có yêu em không?"Em Yêu Anh Nhiều Lắm""Ừ,anh cũng vậy""Chỉ vậy thôi sao?""Chứ em muốn gì nữa"Lần đó là lần cuối cùng em còn trò chuyện với anh ấy.Em nhớ anh lắm.Em mất rồi…
Dưới ánh trăng tròn,những vệt đường má.u của những kẻ đc cho là...Nghịch Nhân...…
" Hoa , Hoa ơi... Giấy ... Giấy Báo Tử " " Không , không thể nào , Tuyết nhất định sẽ quay về , giấy là giả , Tuyết sẽ quay về mà "…
Tác giả: Asura111Lời của Jane đã khiến tôi thức tỉnh, sự dấu diếm của tôi với Jane là không cần thiết, vậy mà tôi đã không biết điều đó, có lẽ tôi đã làm Jane tổn thương như cái cách Alex đang chịu đựng vậy, sự lừa dối chính là lưỡi dao sắc nhất để chia cắt một tình bạn, tôi đã tự mình tạo ra cái lưỡi dao đó và tình bạn mà chúng tôi gầy dựng bấy lây đang dần bị cắt đứt trong cái khoảnh khắc sự lừa dối của tôi bị phơi bày ra ánh sáng..................Alex vừa khóc vừa lắc đầu như thể mình tồi tệ lắm, tôi đã không nhận ra cô ấy đã vì tôi đã đấu tranh với chính bản thân mình như vậy, tôi...và sự xuất hiện của tôi đã mang đến cho Alex quá nhiều nước mắt và dằn vặt, liệu chúng tôi có thể quay ngược thời quan để sống những tháng ngày như trước được không, tôi, Alex hay Jane, chúng tôi không ai biết được điều đó cả. Tôi chỉ biết nhìn vào ánh mắt đang đau đớn dằn xé của Alex rồi ôm cô ấy thật chặt vào lòng, tôi muốn lấy đi tất cả những đau đớn mà cô đang chịu đựng và gắn lên người mình nhưng tôi biết mình không thể, tôi chỉ có thể dùng trái tim chân thành của mình để xoa dịu tổn thương của cô ấy mà thôi.…
Ba mẹ đã cho ta quyền hiện diện trên cõi đời này, nhưng bước đi nha thế nào và sống như thể nào thì không ai có quyết định thay được cho chính bản thân bạn được. Mỗi người khi trưởng thành sẽ tự chọn cho mình một con đường để đi và tôi cũng vậy. Nhưng để tự mình nhận ra được con đường đó thì phải mất khá nhiều thời gian. Tôi một đứa con gai 24t vừa chợt nhận ra được con đường mà mình đi vào ngày hôm qua. Tôi viết truyện này để chia sẻ những cảm xúc và nhưng gì mà mình nhìn nhận được trong suốt 24 năm qua.…