"Này tớ bị lạc rồi, cậu có thể dẫn tớ về nhà được không?""Này Yết Yết, gia đình tớ sẽ chuyển đi nơi khác""Xin chào, tôi là Thiên Bình, rất mong các bạn giúp đỡ""Này, tôi bị lạc rồi, cậu có thể dẫn tôi về nhà được không?""Bây giờ thì cậu nhớ ra tớ là ai chưa?""Tớ yêu cậu!"…
Mối tình đầu ai mà chả có, chỉ là vĩnh cửu hay ngọn gió thoáng qua. Mối tình đầu hầu hết đều để lại cho ta những dư vị nhớ mãi không quên...Bốn năm để tôi vừa yêu, vừa nhớ, vừa chờ và từ bỏ.…
----Câu truyện học trò của 12 cung hoàng đạo----Song Ngư : Liệu mọi thứ có như thế này mãi....mà thôi chắc chắn cũng đi vào quá khứ...Sư Tử : Tuổi học trò ? Rồi nó cũng phải trôi qua nên lo mà tận hưởng đi ! Kim Ngưu : Khi bạn nhìn thấy cánh hoa phượng thì là lúc tuổi học trò dần đi tới hồi kết .Bạch Dương : Bao kỉ niệm quậy phá của bạn trong tuổi học trò có dễ quên đi ? =))Thiên Bình : Tuổi học trò dù gì cũng chỉ là 1 khoảng thời gian tuyệt đẹp nhưng nó cũng phải hồi kết Cự Giải : Tại sao tuổi học trò lại trôi qua nhanh thế ?! Bọ Cạp : Kỉ niệm tuổi học trò là một thứ không dễ quên , chắc thế ? =)))Xử Nữ : Đừng để kỉ niệm tuổi học trò lại trôi qua vô ích !Bảo Bình : Liệu có ai nhớ mấy bài kiểm tra =))))))))Ma Kết : Đừng có lo mà vùi đầu vào học hành , tuổi học trò không phải chỉ dành cho việc đó không đâu !Nhân Mã : Cả đời tôi cũng thể quên đi tuổi học trò !!!Song Tử : Hỏi nhé ! Người bạn thân của bạn lúc đó còn như xưa ko ?…
"Nếu khoảng cách giữa 2 chúng ta là 1000 bước chân... Cậu sẽ làm gì?""Tớ lười lắm. Cậu tự bước đi.""Tớ không thể, tớ mệt rồi.""Ừ""Đừng ừ như thế. Cậu biết tớ chưa bao giờ có thể cùng bước song song với cậu."Vì cậu là nắng. Và nắng luôn di chuyển.Và vì, bầu trời nơi cậu hướng về, lại là nơi mà mặt đất tớ đứng, không cùng một độ cao.…
6 con người và 6 huyết tộc , định mệnh cho họ gặp nhau rồi bên nhau và xa nhau.Mối thù truyền kiếp liệu có được hóa giải khi những trái tim rung động khi gặp nhau hay phá nát con tim khi giết nhau Trải qua những chuyện tình lãng mạn rồi những thử thách chông gai, con tim liệu hòa có cùng nhịp đập? Liệu ai có thể cười tươi trên đỉnh hạnh phúc và ai phải than khóc trong niềm ân hận?…
Sau khi ăn tối xong, An chở tôi về nhà.Đường phố Sài Gòn lúc nào cũng đông đúc người qua lại, mặc dù thế nhưng tôi vẫn thích Sài Gòn vào buổi đêm nhất, có lẽ do ban đêm trời bắt đầu dịu đi, mát mẻ hơn.Ngồi trên xe, tâm hồn tôi cứ phiêu lạt theo những dòng người qua lại.Được một lúc An hỏi tôi" Sao thế, sao hôm nay mày chẳng nói câu nào thế?""Tao đang bận ngắm cảnh"Tôi nhích người về phía trước, để cằm mình lên vai của An để có thể nghe rõ An nói "Chổ này có gì để ngắm cảnh" "Có chứ, mày không biết gì cả" An lại hỏi tiếp tôi, tay nó chỉ vào một cặp đang lái xe bên cạnh"Mày thấy họ hạnh phúc không?""Ờ thì sao""Họ giống như tao với mày ấy"Trời ơi, ý gì đây! Mặc dù gương mặt tôi vẫn như vậy nhưng trong lòng tôi đang phát sướng vì câu nói của An.Tôi có tình đánh lạc hướng, thoát khỏi cái tình huống ngại ngùng này " Đẹp trai nhỉ"Tôi nói xong, An im lặng một lát rồi nói, giọng như có vẻ không mấy dễ chịu"Ừ, anh đó nhìn đẹp nhỉ ""Không tao nói mày ấy"Vừa nói, tôi vừa nhích lại gần An thêm một chút, tôi đưa đầu nhìn An.Đúng lúc đó, An cười quay qua nhìn tôi.Ánh mắt chúng tôi chạm nhau..."Con nhỏ này, có để yên cho tao lái xe không?"Tôi đánh vào vai nó một cái " Này, mày lái xe cho đàng hoàng, tao không muốn chầu ông bà sớm đâu"" Biết rồi" Nói là thế nhưng ngay phút sau nó lái thẳng vào cái ổ gà trên đường, làm tôi được phen hồn lìa khỏi sát " Đinh Nguyễn Tường An, cụ nhà mày" tôi chửi nó, thế nhưng đáp lại tôi chỉ là tiếng cười giòn tan của thằng An. Tôi hờn giỗi quay chổ khác, nhưng trong lòng tôi vốn đã…
Thanh xuân là khoảng khắc duy nhất trong cuộc đời của mỗi con người. Nó thoáng qua như một cơn gió nhẹ và khi ta nhận ra thì cảm giác dịu mát đó đã hết từ bao giờ. Khoảng thời gian ngắn ngủi đẹp đẽ đó để lại cho ta nhiều thứ cảm xúc phức tạp, vui có, buồn có, đặc biệt là sự nuối tiếc khi chứng kiến mọi thứ kết thúc.Cậu cũng vậy, cậu đến nhanh như một cơn mưa mùa hạ làm lòng tôi vui sướng và hồ hởi, để rồi rời đi, để lại trong tôi bao thương nhớ.Cậu... là Mặt Trời của tôi.Cậu là cả thanh xuân của Ayako này!…
Nguyễn Đình Kim Phong và Đặng Thu An, chuyện tình đang diễn biễn rất ngọt ngào nhưng 1 biến cố đã xảy ra làm cuộc tình tan vỡ , câu chuyện sẽ diễn biến ra sao mời các độc giả cùng đón đọc.Ủng hộ tác giả đi nèo mọi người ớiiiiiỦng hộ nhìu được nhận kẹo nhó<333 Tác phẩm của KIR THUY…
đây là quan điểm của cá nhân mình sau khi đọc xong các tác phẩm thanh xuân này. Trong list dưới đây có rất nhiều loại thanh xuân vườn trường từ tươi sáng như mặt trời ban trưa cho đến đen tối như hẻm nhỏ cụt lối. đủ các thể loại HE,SE,OEnhững review này vẫn còn được cập nhậtTất cả những truyện mình đã review đều đã được mình cho vào danh sách đọc " list thanh xuân vườn trường hay nhất" trong hồ sơ của mình. Nếu bạn nào có hứng thú có thể vào hồ sơ của mình để tìm nhé…
Bộ truyện được dựa trên câu chuyện thật của tác giả. Tình tiết, nội dung, nhân vật đều ngoài đời.Tác phẩm sẽ mang lại cho độc giả cảm giác như được quay về lại tuổi học trò.Câu truyện kể về một bạn nữ đã thích thầm một bạn nam cùng lớp và đang trên con đường theo đuổi tình yêu của mình :>Truyện còn nhiều thiếu xót mong các bạn ủng hộ Lịch đăng: T3-T6-CN…
Trần Mộc Nhiên không tin người ta có thể nhớ một ánh mắt lâu đến vậy. Nhưng rồi Lục Thừa Minh xuất hiện - sau Tết, sau ba năm, sau một ký ức mờ như giấc mơ, và ngồi ngay cạnh cô ở lớp 12A2.Ngày xưa, dưới một gốc anh đào gần nhà, có cậu trai đưa cô một chiếc ô. Cô không kịp hỏi tên. Cậu cũng không để lại gì ngoài một ánh nhìn lạ lùng và... một sự ấm áp thoáng qua.Ba năm sau, ánh nhìn ấy quay lại. "Có phải cậu là cô bé đứng dưới gốc cây anh đào năm đó không?"Không ai nhớ tên ai, nhưng ký ức thì chưa từng biến mất. Cả hai cứ ngỡ là trùng hợp, nhưng mọi dấu vết đều quay về chỗ cũ - những mảnh ghép khớp đến lạ thường.Giữa những lớp học, những giờ Văn lặng lẽ, những trang nhật ký chưa viết tiếp và những bản vẽ còn dang dở, Nhiên và Minh bước lại gần nhau - không vội, không rõ ràng, chỉ là... không tránh nữa. "Viết là để hiểu mình, không phải để giỏi hơn người khác.""Tớ thích cậu. Nhưng tớ không muốn mình là lý do cậu ở lại, nếu nơi cậu muốn đến là bên người khác."Một câu chuyện nhẹ như mùa xuân, nhưng đau vừa đủ để nhớ.Vì đôi khi, hạnh phúc không đến từ người đầu tiên - mà là người không bỏ mình lại.…
Cover and picture of this shot belongs to me.•Thanh xuân không dài cũng chả ngắn, nên vài dòng thơ one-shot này cũng thế.♡•Cảm nhận riêng của mình thôi nhé, mà cái này không được viết vào năm học lớp 12 đâu nên có thể cái cảm giác nó không đúng lắm.♡•Xin tôn trọng tác giả, vậy thôi, mọi người có thể vào và chia sẻ trải nghiệm của riêng mình nếu thích nhé.♡🌼.......31.07.21…