Đinh Trình Hâm chết rồi. Mười phút trước còn hẹn Trần Hân gặp mặt, mười phút sau chỉ còn là một thi thể nát vụn nằm trước cửa công ty. Sáu người còn lại ngồi trong phòng dường như rất khác thường. Không có ai hoài nghi sao? Bọn họ quá trấn tĩnh, so với Lý Phi lại càng trấn tĩnh hơn, giống như là......khán giả.Tên truyện: Văn phong - 闻风Tác giả: Tinh Lạc Tiêm - 星落尖Tình trạng bản gốc: 20 chương + 8 phiên ngoạiCp: All Hâm; Cảnh báo không hề ngọtBản dịch đã được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem đi nơi khác.…
- Chúng ta sẽ cùng nhau bước đi trên con đường này nhé? Có những cơn mưa, những tia nắng mà ta sẽ không bao giờ có thể có lại nên hãy trân trọng và hết mình vì nó. Aloric và những con người thuộc 4 hành tinh khác nhau nhưng con tim lại chung một nhịp đập.…
Gặp nhau lại nối duyên lại một lần nữa ko thể nào muộn được đâu.Tôi mong và nhớ Lâm bấy lâu nay lắm rồi ♥️🌟Thể loại:Tình cảm- kinh dị- kịch tính 🌟Tác giả của chính bản thân tôi viết ra"Nguyễn Vũ Thanh Trúc"♥️Mong các bạn ủng hộ…
Tên fic: INTO1 恋爱 综艺之 《我们恋爱吧》Tác giả: 杨杨Editor: Yumi YuanChương trình hẹn hò với sự góp mặt của các thành viên 1567891011.Bản Edit với mục đích phi thương mại, dành cho fan của INTO1, chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không tự reup hoặc mang bản edit đi ra khỏi đây.…
Đã có sự cho phép của tác giảEm đã chờ anh 5 nămTrong 5 năm đó anh chưa từng một lần hướng về emThứ mà em luôn nhìn thấy về anh chính là bóng lưng, anh luôn quay lưng về phía emAnh đối xử với em rất nhẫn tâm, rất tàn bạo nhưng sao em lại không thể buông tay?Đó là bởi vì em yêu anh quá sâu đậm,em yêu anh rất nhiều nhưng tại sao anh luồng hiểu?Rồi em quyết định buông tay để giải thoát cho anh liệu anh có vui không?Không, anh đau lắm! Anh xin lỗi em, làm ơn hãy quay trở lại bên anh đi. Anh yêu em, thật sự rất yêu em.…
Tên: TÌNH ĐẸP NHƯ MƠTác Giả: Minh VũThể loại: tình trai, boy love, 1x1, niên hạ, SE. Nội dung: Lưu Anh Duy choàng tỉnh dậy với mồ hôi ướt đẫm lưng áo, hơi thở cậu dồn dập đầy nặng nề, hoàn toàn bàng hoàng với cơn ác mộng vừa rồi.Cậu mơ thấy mình và anh cùng nhau nhảy xuống biển xanh rộng lớn, trước khi nhảy xuống còn trao nhau một nụ hôn thật ngọt ngào tựa đường mật, thế nhưng tim cậu chỉ toàn cảm nhận được sự đau đớn và đắng ngắt tràn ngập mà thôi. Biển xanh ôm lấy cả hai vỗ về, dòng nước mặn chát len lõi rót đầy buồn phổi cậu và anh, nó mạnh bạo cướp đi hơi thở cuối cùng của hai người. Nhưng ích ra hai ta vẫn sẽ được ở bên nhau mãi mãi...."Thật may đó chỉ là mơ...." cậu thầm nhủ.…
---TanTác giả: Cá Kho Tiêu Nguyễn Đình Nam x Lê Đức TrungỞ một vùng quê nơi những định kiến vẫn còn ăn sâu, nơi tình yêu không đi theo lối mòn sẽ luôn bị quy chụp, bị dè bỉu, thì việc hiểu đúng về LGBT là điều xa vời. Ở đó, người ta gọi tình yêu giữa hai người con gái là "ô môi", giữa hai chàng trai là "bê đê" - những cái tên đầy miệt thị, chẳng chút cảm thông.Gia đình chị Ly là điển hình cho sự khắc nghiệt ấy. Với họ, con gái phải ngoan hiền, giỏi giang, thùy mị; con trai thì phải mạnh mẽ, học giỏi, làm nên danh giá cho dòng họ. Em trai chị Ly - Nam - từ nhỏ đã biết mình không giống những người con trai khác. Dù vẫn mê đá banh, vẫn chơi đùa như bao đứa trẻ, nhưng sâu trong lòng cậu luôn có một cảm giác lạc lõng.Cho đến năm 17 tuổi - cái tuổi chênh vênh giữa tò mò và nhận thức - một nụ hôn vô tình từ người bạn thân nhất, người đã lớn lên cùng cậu từ tấm bé, đã khiến Nam đối diện với sự thật: cậu không thích con gái. Cậu là "bê đê" - cái từ mà mẹ cậu hay buông ra khi tán gẫu với hàng xóm. Và điều đó đồng nghĩa với việc: ngôi nhà này, cuộc sống này... sẽ không chấp nhận cậu.Thế nhưng, ai cấm được trái tim rung động? Ai ngăn được hai linh hồn yêu nhau?Giữa những lời dị nghị, giữa sự cấm cản, giữa những khuôn mẫu ràng buộc, liệu Nam và Trung có thể bên nhau? Họ sẽ phải đánh đổi những gì cho một hạnh phúc vốn dĩ chỉ là quyền cơ bản nhất của con người?"Tan" - là tan vỡ hay tan chảy? Là kết thúc hay khởi đầu?…
em và hẳn trước giờ có chút không ưa nhau, vì bất đắc dĩ nên nên cứ phải dính lấy nhau miết thôi"nếu hôm nay không sống sót, mày sẽ hối hận vì điều gì?""không nói sớm hơn với mày rằng lúc nào tao cũng chỉ thấy mày"…