"Tại sao...? Con cũng là con của cha mẹ mà cũng là người trong gia tộc mà...""... Tôi chỉ hy vọng các người đối với tôi một nụ cười hay chỉ là một ánh mắt thôi mà khó đến vậy sao ?...""Được, các người được lắm...""Đừng trách sao tôi ác độc, hãy trách bản thân các người đi xem năm xưa các người đối xử với tôi như thế nào"…
"Này anh gì ơi, anh ăn bánh không ạ?" "...""Em cho anh bánh của em nè, hì hì." Thanh Miên nhét miếng bánh nhỏ của mình vào lòng bàn tay của Trì Mặc, rồi cười thích thú chạy đi chỗ khác. Cô bé đứng xa xa, sau một gốc cây lặng lẽ nhìn anh đang từ từ ăn bánh mà lại xoa bụng nhỏ của mình. Đây là miếng bánh mà bà mua cho cô bé, thật lâu rồi mới được ăn nhưng mà lại thấy Trì Mặc cả người bẩn thỉu ngồi ven đường, lòng thương cảm nổi lên mà nhét cho anh miếng bánh. "Thôi vậy, mình về đi chơi với các bạn vui hơn ăn bánh." ...Ở vùng quê nghèo khó, nghèo từ những bữa ăn đến nghèo từng chữ, nhưng lại nuôi dạy được một đứa bé đáng yêu có tâm hồn thân thiện. Để trả ơn, Trì Mặc cùng các bạn của mình đã thực hiện chương trình thiện nguyện cho những đứa trẻ khó khăn từng con chữ ấy. Thật vô tình khi một đứa bé có thể chạm đến trái tim của những cậu ấm cô chiêu kia. Nhưng rồi tất cả mọi thứ dường như vỡ vụn khi bà nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô bé, trong ánh mắt bà đầy sự hối hận. "Thanh Miên, bà xin lỗi. Con gái của bà đã cướp cháu khỏi gia đình của mình, nay mọi chuyện cũng đã bại lộ, ai cũng phải trả giá..." Cuộc sống tuy nghèo khó nhưng đầy tốt đẹp của Thanh Miên đã bị phá vỡ. Ngày cô bé trở về cũng là lúc những khó khăn bắt đầu. Chào mừng các bạn đến với "Đưa Em Về Với Nắng Và Gió", hãy đón xem cô bé Thanh Miên ngày ấy và Trì Mặc năm 17 tuổi sẽ như thế nào nhé! Follow truyện tớ để có thông báo nha.…
Nhân vật:Kawaki,code và 1 vài nhân vật phụ khácCặp đôi chính:Code x KawakiTop:CodeBot:KawakiThể loại:Boylove,đam mỹ,giam cầm,cuồng yêu,điên cuồng,bạo lực,có cảnh(18+),có chút ngọtLưu ý:Có cảnh(H+),có cảnh không phù hợp cho trẻ emVui lòng lưu ý trước khi xemKhông ném đáKhông toxicCó coi có chịu!Không chửi và ném gạch!Và chúc mọi người xem vui vẻ!…
Cho tới khi em rời đi anh vẫn ghét em.Anh ghét em tới vậy sao, em chỉ yêu anh thôi mà vì không biết ngày mai có gặp được anh không,cố gắng để anh yêu em thôi đâu đáng để anh ghét em. Như dường như mọi điều tốt đẹp nhất,sự cưng chiều của anh đều dành riêng cho một mình cô ấy không dành cho em...Anh bao bọc, che chở cho cô ấy khiến cho em nhìn từng xa thật ghen tị nhưng cũng ngưỡng mộ.Ngưỡng mộ vì cô ấy có anh, ghét cô ấy vì cô ấy cướp đi anh từ em. Thực ra anh chưa từng yêu em đúng không chưa một giây phút nào.…
Truyện mang yếu tố về lịch sử kháng chiến trống mỹ và ko thuộc về countryhumans nhận vật đều có thể có thật có thể tác giả thêm vào Những anh hùng việt nam đc tổ quốc ghi công chắc chắn sẽ xuất hiện những lịch sử việt nam chắc chắn sẽ đc ghi và khắc ghi trong tim mỗi người con đất việt Nhưng có lẽ tác giả sẽ tạm dừng do cuộc sống tác giả không cho tác giả viết tiếp, chắc chắn tầm 1-2 năm gì đó chắc chắn t/g sẽ quay lại…
Thể loại : đam mỹ, xuyên không, cổ trang , có sủng có ngượcNhân vật chính : Sở Thiên x Hứa Thụy Văn án : chuyện kể về một bé thụ bị một quá bóng đập vào đầu và ...anh dũng xuyên không Hứa Thụy không khỏi vui mừng , chỉ vài bước nửa thôi thì cậu sẽ có thể rời khỏi hoàng cung rồi. Tha hồ tự do bay nhảy. Chỉ nghĩ thôi cũng khiến bản thân hưng phấn mà vui vẻ . Chỉ có điều chưa kịp thoát thân đã thấy cái tên hoàng đế đáng ghét cũng với mấy trăm tên thị vệ giáo gươm tua tủa mà vây quanh câu .Sở Thiên sắc mặt thâm trầm, đôi mắt lãnh khốc lộ ra một tia huyết sắc lạnh lùng.Hắn nghiến răng, nghiến lợi: - Ngươi nghĩ hoàng cung của trẫm là nơi ngươi muốn đi là đi? Hửm??-Ngươi để ta đi đi. Hậu cung của ngươi nhiều người đẹp như vậy.Thiếu ta .... cũng đâu có chết a.Sở Thiên nhìn kẻ không biết tốt xấu kia hết lần này đến lần khác chọc ngược vảy rồng của hắn. Ba lần, bốn lượt bỏ trốn, đây đúng là chạm tới giới hạn chịu đựng của hắn mà :- Người đâu! Hoàng hậu vô pháp, vô thiên xem thường luật lệ hậu cung, trói lại ...quăng lên long lên long sàn để trẫm trị tội....à không... tự trẫm sẽ bắt hoàng hậu lạiNói xong , liền đi đến vác người nào đó lên với thẳng hướng tẩm cung mà đi .Hứa Thụy trên người hắn la hét, giãy dụa không ngừng:- Ngươi mau thả tha ra!!Ai muốn làm hoàng hậu chứ!! Ta muốn xuất cung!!-Im miệng! Ngươi nghĩ ngươi có quyền chọn lựa??PS: truyện này là mình tự sáng tác, cho nên có thể không hay và có nhiều sạn mong các bạn thông cảm:v…