Midano Mitsuchi là người điều hành thế giới,cô có mạch não của người cõi trên cho nên cách cô vận hành thế giới cũng chẳng bình thường. Trong một ngày nắng mưa thất thường trong lúc cô đang điều khiển thế giới một cách quá mất dạy thì nó tự nhiên không nghe theo lời cô nữa (là tự nhiên á chứ không phải do cô đâu). Hãy xem xem cách cô được thế giới "cưng chiều' như nào nhé.Lưu ý là nó không theo mạch chuyện chính nhé!!…
🥀Fanfic: thần thoại vô thực, tự sự, OOC"Ta cho người vẻ tinh khôi nhất thuộc về địa đàng với màu păng xê cũ, người thay phần ta trả lại thế gian này điệu khúc thăng trầm cung bậc rõ xa xăm..."•Warning:- Tác phẩm hoàn toàn là sự tưởng tượng của tác giả, không liên quan đến người thật.- Vui lòng không mang đi hay reup dưới mọi hình thức, cảm ơn và thân ái!…
Thời thanh xuân của bạn có ai là người đã thắp sáng nó chưa,người đặc biệt mà bạn nhớ mãi ấy.Minh Anh cô gái với gương mặt như hoa héo tàn,lúc nào cũng buồn bã do chưa thể vượt qua cú sốc lớn,cô dành nhiều thời gian ở nhà để ngủ.Bỗng một ngày cô gái khi cô ngủ dậy,nhìn thấy lại đôi giày cũ của mình nó là thứ mà cô nghĩ là mình sẽ không bao giờ thấy nó lại nữa.Mang nó,cô chạy ra ngoài.Thời gian như trôi ngược về năm cô Mười Bảy Tuổi,cũng dưới cái nắng nhẹ sắp tàn của buổi chiều này hồi ức của cô hiện ra.Hãy theo chân Minh Anh đi về hồi ức cũ ấy để tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra.Đôi giày và cô gái có mối liên kết gì với nhau.…
Lãnh cung âm u tịch mịch chỉ có vầng trăng trên đầu là tỏ, Phế Hậu Ôn Từ Khiết cả người một kiện áo trắng cô độc một mình uống rượu ngắm trăng.Nàng ta không trang điểm. Trâm cài cùng trang sức bạc vàng trên đầu đều đã tháo xuống, nàng cũng không búi tóc, nguyên bản suối tóc đen dài cứ để như vậy u buồn lay động dưới ánh trăng. Trước kia y phục nàng mặc không phải Phụng bào cũng là gấm vóc kiêu sa bây giờ nàng cả người cũng chỉ có thể khoác lên một bộ vải thô đơn bạc.''Ta là Long, nàng là Phụng, từ nay chúng ta cùng nhau trị vì thiên hạ''.Rượu càng uống vào lòng càng lạnh. Thức uống kia khiến nàng muốn say nhưng tâm trí lại càng thanh tỉnh. Tranh đấu trong hậu cung, chúng ta vứt bỏ đi bản tính thiện lương vốn có, tìm mọi cách giết hại lẫn nhau cũng chỉ vì muốn đổi lấy hai chữ sủng ái. Từ Khiết nàng cũng vậy, có thể ngồi trên ngôi Vương hậu này cũng là bao lần giẫm đạp lên người khác mà được.''Ta có thể đối với từng loại người mà có những tâm cơ khác nhau thế nhưng đối với Bệ hạ ngươi thì chỉ có duy nhất bốn chữ thật lòng thật dạ. Ngươi phụ ta, ta tha thứ, nhưng lần này cho dù ngươi có quỳ trước ta đi chăng nữa thì ta nhất định sẽ không quay đầu lại''''Ta đấu tranh cả đời nhưng cũng không thể đổi lấy một tấm chân tình. Kiếp sau ta muốn làm một nữ nhân bình thường, sáng an nhiên trồng rau, tối an nhiên dệt vải, nhưng có thể quên ngươi đi chính là loại an nhiên mà ta muốn có nhất''.…
Truyện có ngược 1 chút ko ngược lắm ( do có bt đâu mà viết ) nói chung là chúc mọi người đọc vui vẻ :)Truyện có 3 tập và mình mới viết có gì mong mọi người thông cảm !!! :)…