" Năm tháng đó, tớ thích cậu là thật, còn việc cậu có đáp lại hay không, không còn quan trọng nữa. Vì vốn dĩ thanh xuân là để bỏ lỡ 💚 " ~~ Đây là 1 câu chuyện mà mình từng trải qua...và mình nghĩ đây cũng là câu chuyện của nhiều người ~~…
Truyện đầu tay có gì sai sót mong mọi người bỏ qua ♥️. Truyện này ta viết lâu rồi đấy là thời "sửu nhi" của ta nên mấy chap đầu các nàng sẽ gặp lại motip quen thuộc và lời thoại hơi sến súa nhưng ta sẽ cố gắng hết sức đột phá ở các chap sau. Cảm ơn mn đã ủng hộCác couple trong truyệnNhân Mã - Bảo BìnhSong Ngư - Sư TửCự Giải - Bạch DươngKim Ngưu - Thiên YếtThiên Bình - Song TửXử Nữ - Ma Kết…
Tôi bị cuốn vào gầm xe, nằm giữa vũng máu loang lổ,thoi thóp gần hai tiếng,nhưng không ai nhìn thấy.Khi anh đến bệnh viện, tôi đã chết được ba mươi bảy phút.Ánh mắt anh lúc đó... như cả thế giới vừa sụp đổ.Tôi đã chết. Nhưng với anh, tôi chưa bao giờ biến mất.…
Trong ký ức của Hạnh Nguyên, nơi hoàng hôn đẹp nhất là sân thượng trường trung học, là con đường mòn dọc cánh rừng xa, là cảng biển tấp nập tại một thành phố lạ. Những nơi này không liên quan gì đến nhau. Chúng chỉ có một điểm chung duy nhất: Vào những buổi chiều ấy, người ngắm mặt trời lặn cùng cô là Việt Sơn.----------Giới thiệu một cách drama:Sau khi phủ nhận mối quan hệ với cậu bạn thanh mai trúc mã, Hạnh Nguyên vô tình ngã vào vòng tay của một chàng trai khác theo đúng nghĩa đen.Trong mắt những người bạn cũ, Hạnh Nguyên và Việt Sơn không có bất kỳ liên hệ nào trong quá khứ. Chỉ có họ mới biết đây không phải là lần đầu tiên cả hai gặp mặt, không phải lần đầu tiên nói chuyện cùng nhau. Giữa hai người tồn tại một vài bí mật, đôi chút kỷ niệm và vô vàn cảm xúc về đối phương.Thời gian cứ thế trôi qua, lên đại học, Hạnh Nguyên gặp lại Việt Sơn trong một tình huống đầy khó xử, và sau đó họ làm quen lại từ đầu.----------Thể loại: Truyện teen, học đường (chắc vậy) (bối cảnh đại học xen lẫn hồi tưởng cấp 3), tình cảm, nhẹ nhàng, giàu x giàu...----------[Tác giả: Đam mê đào hố, đăng lên xí ngày đăng với tên truyện trước rồi viết tiếp sau. Bìa dùng tạm, nếu theo được thì sẽ đổi bìa. Viết chơi cho vui, chưa biết tương lai thế nào.]***(2/8/2024 - dương vô cực)…
Câu chuyện kể về tình yêu đẹp và đầy mộng mơ của chàng trai 17 tuổi với cô bạn cùng tuổi . Chàng trai với vẻ mặt lạnh lùng và đầy nội tâm yêu một cô gái nhẹ nhàng , hiền lành . Câu chuyện mang lại cho người đọc dòng hồi ức về chính câu chuyện của bản thân mình mà ai cũng phải trải qua , đó là tình yêu tuổi học trò . Nó ngây ngô , hồn nhiên lắm . Không có sự ganh đua , không phải suy nghĩ , không phải so đo gia cảnh , cứ yêu thôi . Đó cũng là chân lý của tình yêu . Hãy yêu bằng cảm xúc của con tim mình .…
Anh lặng lẽ nhìn tôi, đôi mắt sâu thẳm như ẩn chứa ánh sao trời. Trong ánh mắt ấy, tôi thấy gương mặt mình được phản chiếu, nhỏ bé nhưng rất rõ ràng, như thể tôi chính là cả thế giới của anh. Giữa không gian tĩnh lặng, tôi nghe rõ tiếng tim mình đập rộn ràng trong lồng ngực, hòa quyện cùng những cảm xúc khó tả.Hóa ra, tình yêu không chỉ là ánh mặt trời gay gắt, chói chang buổi ban trưa, tình yêu còn là ánh bình minh ấm áp, tinh khôi, lặng lẽ tưới mát tâm hồn.Bàn tay to lớn, ấm áp của anh nắm chặt lấy tay tôi, như sợ tôi biến mất vào thinh không. Khoảnh khắc ấy, dường như cả vũ trụ thu nhỏ lại ở hai trái tim.…
-" Mày có thấy trời hôm nay đẹp không"-"Lại có trò gì nữa đây ông tướng" Tôi nheo mắt nhìn Khánh Huy với một tư thế hết sức cảnh giác "Haiz, thời tiết như này yêu tao là hợp lí...mày bỏ phí là mày ngu"-"..."…
Tên: Cảm ơn anh thanh xuân của em...Thể loại: ngược, học đường, SE*cảnh báo: lưu ý trước khi đọc cần chuẩn bị tâm lí nhe iu 💜Câu chuyện là góc nhìn thứ 1 của một cô bé tên Thường Liên. Những trang đầu là phần nhật kí loạn xạ về tình yêu ngây thơ hồn nhiên từ khi còn đi học đến khung cảnh khi 2 con người ấy đã lớn...*******Tình yêu tuổi học trò chính là một tình yêu hết sức nhẹ nhàng.Nhưng nó lại chính là thứ khiến ta không thể quên...*******"Người ta thường nói yêu nhau có nghĩa là nợ nhau từ kiếp trước...vậy chắc em nợ anh nhiều lắm...""Em hối hận rồi..."Nếu như tất cả đều có thể trở lại...Nếu như anh và em chưa từng gặp nhau...Nếu như em không nhìn thấy ánh mắt ấy...Có lẽ...mọi thứ sẽ khác.******…
An Thy bẩm sinh mang bệnh u não, về sau được sự cho phép của nhà trường nên quyết định đi học lại sau bao năm sống trong bệnh viện. Nhưng cô lại phải lòng mến thương một cậu nam sinh tên Tân Niệm, mệnh danh là giàu có, đẹp trai đặc biệt là học giỏi. Nhưng sự theo đuổi của cô sớm kết thúc vì căn bệnh đã chuyển phát nặng khiến cô một lần nữa phải bỏ học để phẫu thuật.…
Bỗng dưng xuất hiện ở thế giới khác, hình như tôi đã bị cuốn vô một đợt triệu hồi Anh hùng. Tất nhiên, tôi không phải là Anh hùng mà là một người khác......và trong lúc thận trọng và lo sợ những tiến triển có phần rập khuôn thường thấy, tôi bị cuốn vào vòng xoáy của chiến tranh... hoặc không.Ma Vương ư? Đã bị đánh bại cả ngàn năm trước rồi. Anh hùng ư? Chỉ là nhân vật chính của lễ hội thôi. Quý tộc thì sao? Họ chăm sóc chúng tôi rất tận tình. Ma tộc? Họ có một mối quan hệ rất tốt với con người. Chiến tranh á? Lần cuối 800 năm trước. Quái vật? Hội và Hiệp sĩ Đoàn lo rồi. Quay lại Trái Đất? Gần như không có bất kì rủi ro nào.Vậy giờ tôi nên làm gì? Tôi sẽ tận hưởng cuộc sống ở thế giới khác nhiều nhất có thể, như là trao đổi văn hóa hay thưởng ngoạn, và sau khi trải nghiệm hết lễ hội 10 năm có một này... tôi sẽ có thể về nhà cách an toàn.Thế giới khác--đang ở thời bình.Thế giới yên bình này là nơi trú ngụ của ba tộc, Ma tộc sở hữu Tinh Linh Ma Pháp, Thần tộc sở hữu Thánh Ma Pháp, và Nhân tộc. Cả ba tộc đều sống hòa thuận với nhau, mỗi người đều sống một cuộc sống thật ấm no và hạnh phúc.Nhưng mặc dù tôi đã cầu cho được sống yên bình trong khoảng một năm trước khi quay về, vì lí do gì đó, những gánh nặng của thế giới này cứ luẩn quẩn quanh tôi và......…