|| Lương Thiếu Bình x Đào Mộng Yên ||Sau sự kiện diễn ra tại trấn Ích Xương, cuộc sống của Đào Mộng Yên dần ổn định vào quỹ đạo. Cô cũng đã trở lại cuộc sống bình thường của mình cùng gia đình và bạn bè bên cạnh. Nhưng dây tơ hồng kiếp trước nào có dễ dàng kết thúc dễ dàng như vậy, bánh xe định mệnh lại một lần nữa lăn bánh kết nối cô và mối tình dang dở của mình ở kiếp trước - chàng kép hát mang tên Lương Thiếu Bình...…
Tác giả:Nguyễn Thanh TrúcSE,Ngược,KO H,truyện ngắn,lãng mạn,hiện đại,Hà Nội nhật vật chính:Ôn Nhược Hy,Thẩm Đường Đông. (Hà Nội-3/12/2022) *....*Như câu mà anh Lãnh đã nói: "Ko nên yêu một người quá đẹp vì dù thế nào thì mình với người quanh đi quẩn lại chẳng thể có kết thúc" "Nàng! "Ôn Nhược Hy tôi yêu cô" -Thị trấn phía Bắc-2022*Nói 1 chút về thời gian trong truyện năm mà Thẩm Đường Đông 78 tuổi đang sống là năm 2080 và thời gian Thẩm Đường Đông 24 tuổi gặp Ôn Nhược Hy 22 tuổi là năm 2016.…
taerae vẫn không tài nào có thể chìm mình vào giấc ngủ, thế nhưng giờ đây không còn là bởi tiếng ngáy đến từ yujin hay jiwoong, vì rằng tất cả những gì hiện hữu lúc này chỉ là sự im lặng - một sự im lặng khiến anh không thể nghe thấy gì khác ngoài những hơi thở đều đều phát ra từ junhyeon.✧ được dịch bởi vio và đã nhận được sự chấp thuận từ tác giả, tác phẩm gốc thuộc về @keumraez theo đường dẫn dưới đây.https://archiveofourown.org/works/45338698…
Tôi lục lại 1 chút của ký ức của ngày xưaTháng Tư – năm tôi còn là 1 cậu bé lớp 12. Cảm xúc lúc này có lẽ là khá hồi hộp và căng thẳng. Căng thẳng khi chuẩn bị bước vào 2 kỳ thi quan trọng của đời người, hồi hộp là mường tượng ra cảnh sắp thoát khỏi kiếp đèn sách 12 năm học, sắp được bước sang ngưỡng cửa mới, và sắp thành “người lớn”……….Bài vở nhiều hơn, nên thời gian tôi gặp em cũng ít hơn, Cứ hết tiết buổi chiều, là chạy ngay xuống bãi xe, lôi con xe cọc cạch ra ngoài, rồi lại lao nhanh qua trường em, và em vẫn chào tôi như bao ngày, nụ cười mỉm như có như không, hấp háy đôi máy nhìn tôi - ”Ngày nào cũng bắt người ta đợi”“Giờ đi đâu ?”“Anh đưa đi đâu em đi đó”“Ừ thế đi về nha”Em nguýt - “Vô duyên, tí còn phải đi học nữa, về gì mà về”“Café đi”“Ừm, ra ngoài nhà thờ ngồi cho thoáng đi”Tôi lè lưỡi: “Xa thế, tí lại quay ngược lại đây để học, mệt phờ ra học sao nổi”Em bĩu môi: “Chở người yêu mà than vãn vậy đó”“Thế em chở anh đi, cũng là chở người yêu mà”Em dỗi: “Hừ, anh muốn đi đâu thì đi, tôi chả quan tâm”…….……….những buổi chiều đạp xe lang thang SG, rồi ngồi tha thẩn bên bờ sông, những lúc nhìn đôi môi khẽ mấp máy hát, tôi chỉ ước rằng thời gian mãi dừng lại, để tôi mãi được bên em như lúc này...................................Page chính thức: https://www.facebook.com/NhungChieuMuaTình trạng: 1 ngày/2 chap, tùy hứng, có thể lâu hơn =.=…
Chỉ có một người mãi ôm mộng tàn, đau đớn đến tận cùng, nhưng lại bắt buộc phải tồn tại.Có lẽ, nỗi đau đớn chẳng bao giờ được hóa giảiViết cho Kim Taerae(ZB1) và Kum JunhyeonWarning: BE, OOCFic thứ 29 của Katrinalee…