|JUNGKOOK| 𝘾𝙝𝙞𝙚̂̀𝙪 𝙢𝙪̛𝙖
"Tôi...có gì đặc biệt để thích?"Cô ngờ vực hỏi, sự lãnh đạm trong giọng nói thường ngày bây giờ không còn nữa, chỉ còn lại tiếng mưa rả ríc, hoà cùng ngữ khí có phần run rẩy.Jungkook không nói, anh nắm lấy tay cô, đôi mắt điềm tĩnh thường ngày giờ cong lại thành hình lưỡi liềm, lăn tăn những gợn sóng như thuỷ triều nhấn chìm lấy cô nhóc tuổi đôi mươi."Thế nào là đặc biệt? Định nghĩa "đặc biệt" của em là gì?"Anh hỏi, vô tình khiến cô nhóc có chút khựng lại. Đúng thật, cô cũng chưa rõ "đặc biệt" ở đây là đề cập về cái gì.Bàn tay to lớn đang nắm trọn tay cô khẽ siết lại, anh cúi xuống, mặt đối mặt, khẽ cất chất giọng khàn khàn trầm ổn."Đối với Jungkook đây, đặc biệt chính là em, chỉ cần là em, thì việc gì cũng khiến anh khắc cốt ghi tâm"Anh nói nhẽ bẫng, nhưng từng câu chữ lại như xoáy sâu vào trái tim còn non nớt của thiếu nữ, như muốn vô thức ném nó ra ngoài....…