lần nữa ⊹ hieugav
anterograde amnesia (quên thuận chiều): không có khả năng hình thành nên trí nhớ mới.tmh×dtalowercase…
anterograde amnesia (quên thuận chiều): không có khả năng hình thành nên trí nhớ mới.tmh×dtalowercase…
"Mày học ngu như chó.""Kệ mẹ tao, dòng thứ học giỏi mà nói chuyện mất nết."|hk|note: hư cấu, không mang khỏi phạm vi wattpad…
Chuyện tình lãng mạn nhưng đôi chỗ dở khóc dở cười của một anh đầu E nghiện skinship và một em đầu I anti skinship. Cố gắng phấn đấu một khoảng thời gian rất dài, cuối cùng cũng có thể hôn, có thể ôm, chỉ thiếu điều bắc rạp đám cưới rước ẻm về dinh rồi. Cùng đón chờ nhé.…
" Anh chính là ván cược cuối cùng của em..."…
| chuyển ver | • Fic: Thì ra yêu anh lại đau đến vậy • Couple: karik × ninh dương lan ngọc • Nội dungem, lan ngọc yêu karik cũng biết rằng anh không yêu mình hay đôi lúc do em tự ảo tưởng vị trí trong lòng anh nên mới ra cớ sự như thế này. chỉ một mình em yêu anh thì lấy tư cách gì để ghen tuông hờn giận. đúng là yêu một người không yêu mình cũng giống như sát muối vào con tim vậy. nếu như đối với anh, em là kẻ chen chân vào cuộc tình của anh và cô ấy vậy thì em sẽ lùi về sau miễn là anh hạnh phúc nhé. "phần vui anh cứ giữ gồng gánh phần buồn cứ để em."…
Đặng Thành An- lớp 12A4 một trong những thành phần cá biệt trong lớp, cậu ghét tên Trần Minh Hiếu kia, người lùn lùn mà cái mỏ thì hỗn.Trần Minh Hiếu- lớp 12A4 học giỏi, xuất sắc cả trong lẫn ngoài, đẹp thì hết nói là lớp trưởng 12A4.cùng một số nhân vật phụ khác.truyện làm theo sở thích là chuyện không có thật không đem truyện ra khỏi wattpad…
'ơi anh nghe?' là một câu au thích nghe,đơn giản thế thôi…
"trần minh hiếu ghen ghét với lê quang hùng là ghen, hay là ghét?"…
Giữa ngàn giấc mộng thu, em thấy chúng mình nắm tay nhau chạy trên con đường đầy thạch thảo. Em chẳng thấy được ai đã nắm tay mình, nhưng em ngỡ đó là anh.…
never give up on you.tmh×dtalowercase…
trần minh hiếu lại đứng nhất và cái tên được xếp phía dưới luôn là phạm bảo khang…
chuyện tình còn rối hơn cái bùng binh của hiếu trần và an đặng…
"kẻ kéo em lên từ bùn lầy."…
Ai ooc thì hãy lướt đi…
Welcome to Non Nớt world.Truyện được tớ chuyển ver sang Non Nớt.tác giả: Brenna Hu thể loại: ngôn tình tình trạng: full chuyển ver: Karik × Lan Ngọc Chủ tịch tập đoàn Phạm Gia nghe nói là một chàng trai anh tuấn. Dù chỉ mới 22 tuổi nhưng đã có thể làm chủ cả tập đoàn lớn nhất Việt Nam. Phạm Hoàng Khoa chính là kim quy tế trong lòng các gia trưởng, là người đàn ông hoàng kim trong mộng của các thiếu nữ.Anh có dáng người cao lớn. Gương mặt anh tuấn. Anh có mái tóc màu xám. Trên tay anh có đeo một chiếc vòng hình con rồng thể hiện sức mạnh của mìnhCô, Ninh Dương Lan Ngọc năm nay 20 tuổi, là con gái cưng của Chủ tịch tập đoàn Ninh Thị. Cô có hôn ước từ nhỏ với Phạm Hoàng Khoa.Cô có gương mặt xinh đẹp, ngũ quan cũng rất đẹp. Dáng người chuẩn ba vòng. Cô có mái tóc đen huyền. Cô là một cô gái quật cường mạnh mẽ nhưng đôi khi rất yếu đuổi.…
Tình yêu xuất phát từ hai phía không đủ…
chuyển ver sang Karik - Lan Ngọc by #Mii Tác giả: Mộ NghĩaThể loại: Ngôn Tình, SủngNguồn: Sưu tầmTrạng thái: FullGiới thiệu:Trên bữa tiệc tối nào đó, mọi người đều suy nghĩ Phạm thiếu sẽ đem mỹ nữ nào đến dự tiệc đây.Khoảng thời gian trước Phạm thiếu từng dính vào tin đồn xấu với thiên kim Nguyễn gia nhưng mà lại nghe đồn anh có ý với thiên kim Lý gia.Nhưng mà, lần này anh nắm tay một cô gái bước xuống xe lại là một khuân mặt chưa từng thấy qua, là một cô gái có bộ dáng thanh tú dịu dàng.Người qua đường giáp: "Phạm thiếu hôm nay đột nhiên đổi khẩu vị? Thật là mới mẻ a.Người qua đường ất: "Điều này cũng... Quá tốt?"Người qua đường bính: "Đây chắc hẳn chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi."Nhưng kế tiếp -- anh lại ở trước mặt rất nhiều người, ngồi xổm xuống ở trước mặt cô gái nhỏ, không coi ai ra gì mà mang giày cho cô.Mọi người kinh rớt cằm.Sắc mặt Lan Ngọc hồng hồng, rụt chân lại, cố ý nhỏ giọng nói chỉ để hai người nghe: "Uy, không phải là anh không thích em mang đôi giày này sao......"Phạm Hoàng Khoa ngẩng đầu liếc cô một cái, ngữ khí lạnh băng, "Là ai quấn lấy anh cầu xin cả buổi chiều?" Tay anh bắt lấy mắt cá chân của cô còn chưa buông ra, tiếp tục nói: "Chút nữa nhớ tựa vào anh, đừng để bị ngã."Lan Ngọc mỉm cười, "Dong dài..."…
Tác giả:Diệp Phi DạThể loại:Ngôn Tình, Hài HướcLúc anh đến nhà cô ngủ nhờ, không cẩn thận còn mượn thân thể của cô ngủ một đêm. Từ đó về sau, cô liền bị anh dây dưa tới. Trước khi cưới, cô dùng mọi cách để bức hôn anh, sau khi cưới, cô nghĩ mọi cách làm thế nào để ly hôn với anh. "Nam thần, tôi không cưới! Không cưới! Không cưới!" Cuối cùng khi cô nóichuyện quan trọng ba lần, anh dứt khoát ném cho cô một tờ giấy thỏa thuận ly hôn. Vốn tưởng rằng cuối cùng cũng được giải thoát, nhưng không nghĩ rằng... Sau khi ly hôn, lúc nào anh cũng tiến vào phòng của cô, quấn lên người cô... Cô rốt cục không thể nhịn được nữa hét lên: "Chúng ta đã ly hôn!" Anh bình tĩnh liếc mắt nhìn cô một cái, đem giấy thỏa thuận ly hôn ném đến trước mặt cô, phía trên ghi rõ ràng là: Xe thuộc về cô, nhà thuộc về cô, công ty thuộc về cô, con cái thuộc về cô, anh... cũng thuộc về cô?…
- Bây giờ, anh sống ra sao với người khác? Đơn giản hơn phải không? Chỉ cần vung mái chèo là lùi xa tức khắc trên bến bờ kia ký ức về em.- Vì thuyền anh đã sang sông,Đừng mơ với mộng, đừng trông em về.Trăng ở trên trời, trăng ở dưới aoHai ông thử hỏi ông nào thuỷ chung?Mà sao mây xám mịt mùng?Tâm tư vây kín một vùng tối tăm...…
ai đó đã từng vùng vẫy trong nỗi đau của bản thân, không biết rằng có người vì mình mà đau đớn gấp ngàn gấp vạn…