Chương Hạo trung tâm Chương Hạo trung tâm Chương Hạo trung tâmMain characters: Chương Hạo, Sung Hanbin, Ricky Thẩm Tuyền Duệ, Han Yujin, Kim GyuvinPhối hợp diễn: Kim Jiwoong, Seok Matthew, Kim Taerae, Park GunwookCảnh báo: nguồn tại liệu trong fic được tham khảo toàn bộ trên wiki, hơn nữa fic cũng không quá đề cập 100% bản gốc…
12 con người , 12 cá tính hoàn toàn trái ngược nhau, liệu họ có thể đến với nhau sau bao nhiêu năm tháng thăng trầm? Đây là fic đầu tay của au nên mọi người đọc rồi góp ý cho au nha…
Một cuộc hôn nhân không tình yêuMột cuộc hôn nhân vô nghĩa...Jessica yêu Yuri nhưng Yuri lại yêu Tiffany, cứ như một sợi dây đổi màu, màu này hợp màu kia nhưng màu kia hợp hơn với màu nọ.Vài tháng sau khi Jessica và Yuri cưới nhau là lúc Tiffany đi ra khỏi cuộc sống của Yuri... từ đó, tình cảm Yuri bỗng trao toàn diện cho Jessica. Nhưng Jessica vẫn biết thân phận của mình, cô chỉ là một VẬT THẾ THÂN cho Tiffany mà thôi... một người vợ hợp pháp mà lại như là một VẬT THẾ THÂN cho Yuri mỗi lúc buồn... Cô bất chấp làm tất cả, nhưng chuyện làm VẬT THẾ THÂN cô không làm được, cô không thể để người khác chà đạp lên danh phẩm của mình...Đến bao giờ, Jessica mới có thể được Yuri gọi là "Kwon phu nhân"?…
Dịch giả/Editor: [L.A]_Tiên Trúc Tửu Beta: [L.A]_Kiều Tú Nữ Tổng chương: 76 Khi Lê Tranh 22 tuổi, cô yêu Phó Thành Lẫm, anh là bạn của chú cô. Vào ngày sinh nhật cô, món quà chú của cô tặng là cổ phần của một công ty, ông chủ của công ty đó là Phó Thành Lẫm. Cô bắt đầu có tính toán nho nhỏ, muốn sử dụng thân phận cổ đông để dùng quy tắc ngầm với Phó Thành Lẫm. Phó Thành Lẫm đã nhắc cô một sự thật phũ phàng: "Em chỉ nắm giữ 0,1% cổ phần, chút cổ phần này không đáng kể." Lê Tranh: "..." Chuyện gì xảy ra sau đó, chỉ có trợ lý biết. Hôm đó, Lê Tranh đến gặp Phó Thành Lẫm, sau khi rời đi, Phó Thành Lẫm đã nhờ trợ lý đi mua khẩu trang. Trợ lý phát hiện ra rằng môi của ông chủ đã bị cắn sưng lên. Ông chủ đã phải mang khẩu trang mấy ngày liền. Từ lúc ấy, Lê Tranh không bao giờ đến văn phòng của ông chủ nữa. Sau này anh mới biết, Lê Tranh đã tỏ tình với ông chủ của anh và ông chủ đã từ chối cô ấy rồi. Nửa năm sau. Lê Tranh đeo nhẫn kim cương, xuất hiện trong bữa tiệc sinh nhật của Phó Thành Lẫm. Cô mỉm cười, nhẹ nhàng như dao, "Chú Phó, sinh nhật vui vẻ." Phó Thành Lẫm: "..." Đôi mắt anh sâu thẳm, nhìn cô một lúc lâu. Cuối buổi tiệc, Lê Tranh bị Phó Thành Lẫm ôm lấy, "Không phải em muốn dùng quy tắc ngầm với anh sao, cho em dùng." Liền sau đó, anh tháo chiếc nhẫn chướng mắt trên tay cô ra, cúi đầu hôn lên môi cô. Đáp lại anh là hai ly rượu vang đỏ, được đổ từ trên đầu xuống. -- Trong ván bài xì tố, đám bạn bè vui sướиɠ khi anh gặp họa: Nghe nói cậu bị đổ rượu, ai mà to gan thế? Phó Thành L…
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên thư , Hào môn thế gia , Giới giải trí , Thanh mai trúc mã , Chủ thụ , Nhẹ nhàngBa tuổi rưỡi Sở Thiên Thiên có cái bí mật, hắn xuyên thành một quyển sách cha mẹ yêu thương nhãi con.Nhưng là Thiên Thiên nằm mơ mơ thấy, bọn họ người một nhà bị mời tham gia oa tổng, kết quả thành khác nhãi con đối chiếu tổ, bị toàn võng cười nhạo.Nghĩ đến Sở gia cuối cùng kết cục, Sở Thiên Thiên nắm chặt tiểu nắm tay, xinh đẹp mắt to tràn đầy kiên nghị, Thiên Thiên phải làm ngoan nhãi con, không cần làm đối chiếu tổ!***Đứng đầu tổng nghệ 《 nhãi con về phía trước hướng 》 đệ nhị quý lửa nóng phát sóng, Sở Thiên Thiên dựa vào phấn điêu ngọc trác tam đầu thân, vừa ra tràng liền khiến cho không ít chú ý.Nhưng mà, thực mau khán giả phát hiện, cái này ấu tể không thích hợp!Sáng sớm, khác nhãi con còn ở khóc chít chít ngủ nướng, Sở Thiên Thiên bên này, đã huy động tiểu cánh tay mặc xong rồi quần áo, hơn nữa nãi thanh nãi khí đánh thức trong lúc ngủ mơ mẫu thân.Sở Thiên Thiên mụ mụ là nổi danh họa gia, sinh ra liền mang theo một cổ u buồn nghệ thuật gia khí chất.Nhưng mà, Sở Thiên Thiên đi vào mặt cỏ thượng mở ra âm hưởng, huy động tiểu cánh tay, nãi thanh nãi khí tiếp đón mụ mụ, "Mụ mụ, cùng ta cùng nhau nhảy nga, ta thật tích thực không tồi!"Người xem, "Ha ha ha này ca có thể hay không phòng ngừa hậm hực không biết, ta xem Thiên Thiên nháy mắt cười ra heo kêu!"…
Hào môn thế gia, vòng giải trí, xuyên sách, sảng văn, mặt ngoài nhã nhặn bại hoại nội tâm thẳng nam thụ x tối tăm cố chấp đại mỹ nhân nhân vật phản diện côngTích phân: 249,003,136Nguồn: Tấn Giang.๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 49 tuổi + 0 lần chết lâm sàn .๖ۣۜNhử mồiMọi người đều biết, Sở gia tiểu công tử là một thiên tài.Chín tuổi đóng kịch, danh đạo khen hắn là điện ảnh linh hồn, sở mẹ mở cờ trong bụng, muốn đem nhi tử nâng thành vòng giải trí tối lóng lánh ngôi sao nhỏ tuổi.Sở Lâm nghiêm túc: Mẹ , ta nghĩ học tập cho giỏi, sau đó kế thừa gia sản.Mười ba tuổi vũ đạo cầm lấy toàn quốc thanh thiếu niên tổ quán quân, bà nội làm nóng người, muốn đem tôn tử bồi dưỡng thành nổi danh vũ đạo gia.Sở Lâm nghiêm túc: Bà nội, ta chỉ tưởng học tập cho giỏi, sau đó kế thừa gia sản.Mười bảy tuổi sáng tác nhạc, âm nhạc cha đỡ đầu kinh động như gặp thiên nhân, cầu Sở tổng đem nhi tử nhượng cho hắn làm đệ tử, Sở tổng khuyên nhi tử theo đuổi âm nhạc giấc mộng.Sở Lâm khổ não: Ta không có âm nhạc giấc mộng , ta nghĩ đọc tài chính, sau đó kế thừa gia sản. Ba, ngươi xem ta thi Q đại vẫn là P đại?Sở Lâm hai mươi lăm tuổi, mọi người hỏi năm đó vị thiên tài kia, là thành nghệ thuật biểu diễn gia, âm nhạc gia vẫn là vũ đạo gia?Sở ba tiếc nuối than thở: Con trai của ta từ bỏ giấc mộng, thừa kế gia sản.Mọi người cảm thán: Thực sự là thương tổn trọng vĩnh viễn a!Vòng giải trí hô mưa gọi gió tiểu Sở tổng, đẩy đẩy viền vàng kính mắt, thập phần thỏa mãn: Thật không tiện, nguy…
Tên: Showbiz là của tôi (Gốc: Giới giải trí là của ta | Ngu nhạc quyển thị ngã đích).Tác giả: Xuân Đao HànTình trạng bản gốc: 169 chương phần chính + 3 chương ngoại truyện.Edit + Beta: meomeoemlameo.Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Sủng________Anh là cơn gió thổi, nề hà nhân gian bùn lầy, em là ốc đảo nhỏ duy nhất.[Cả hai cùng trọng sinh, người cứu rỗi và người được cứu rỗi][Idol lạnh nhạt không thèm bán nghệ cũng chẳng màng nhân gian x Fan lâu năm "anh nhà xứng đáng những thứ tốt nhất, em phải mang tài nguyên tốt nhất quăng cho anh"]…
Thể loại: Diễn sinh, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Manga anime , Dị năng , Ngược luyến , Hắc bang , Chủ thụ , Đoản vănMất trí nhớ sau, quá tể biến thành bé ngoan.Tag: Văn dãTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Quá tể trị ┃ vai phụ: Trung Nguyên trung cũng, sâm âu ngoại ┃ cái khác:Một câu tóm tắt: Mất trí nhớ sau, quá tể biến thành bé ngoan.…
mỏ hỗn x nết ngang1 • couple: tăng phúc x bùi công nam2 • lowercase, đoản ngắn, ooc3 • văn phong của tớ còn nghiệp dư nên tớ mong mọi người đọc truyện với tâm thế giải trí, đọc vui thoi nha4 • đây là sản phẩm của trí tưởng tượng, nội dung trong truyện hoàn toàn không có thật5 • cảm ơn mọi người đã quan tâm đến chiếc đoản nhỏ này ❤️…
Xin đính chính, đây không phải là truyện. Chỉ là cách đây vài năm khi nghe một bài hát của Lâm Tâm Như nên ngẫu hứng viết ra. Đây hoàn toàn là mình tưởng tượng ra hoàn cảnh của nhân vật nữ trong bài hát đó mà viết nên chỉ đăng lên đây cho vui. Ai không thích có thể không xem.P/s: hình như bài hát này nằm trong phim nào đó của Lâm Tâm Như.…
Tác Giả: Thảo ThiênNguồn: Sstruyen, truyenfullMột câu chuyện tình được bắt đầu trong một tình huống vô cùng nghiệt ngã nhưng không kém phần lãng mạn và hài hước, đó là nội dung của truyện Cô Vợ Có Thai Của Tổng Giám Đốc của tác giả Thiên Thảo, thuộc thể loại ngôn tình.Siêu cấp -- đại phiền toái!Lúc nào thì mang thai cư nhiên so với chuyện mua rau cải còn dễ dàng hơn ? !Được rồi, được rồi, cô thừa nhận là cô quá mơ hồ,Thế nhưng người đàn ông cũng quá không chuyên nghiệp rồi,Thân là Ngưu Lang đi đêm, không chỉ có thái độ phục vụ siêu cấp không tốt,Ghê tởm hơn chính là kỷ xảo còn quá tệ hại !Đau muốn chết chính là tâm tình cô lúc đó,Cô tuyệt đối muốn đi hiệp hội người tiêu dùng tố cáo.Nhưng là. . . . . . Nhưng là. . . . . . Hắn lại không phải Ngưu Lang!Xui xẻo hơn là,Cô cư nhiên không cẩn thận sinh ra Bảo Bảo.Lần này mất hồn rồi.Xui xẻo hơn là, cô lại còn là thuốc giải duy nhất của hắn.Ô ô ô, ai tới nói cho cô biết,Làm thế nào thoát khỏi siêu cấp đại phiền toái này a!…
Furisaki Koharu không quan trọng lý do bắt đầu, nhưng cô cần mục tiêu để luôn phấn đấu. Là gì cũng được, một hay nhiều cũng được. Chỉ cần nó khiến cô cảm thấy những gì mình bỏ ra là xứng đáng, chỉ cần nó khiến cô an tâm và hài lòng, chỉ cần nó luôn âm thầm thúc đẩy cô tiến về phía trước.Furisaki sẽ nắm chặt lấy nó mà tiếp tục vững bước. Chẳng sợ chông gai, chẳng sợ vấp ngã, chẳng sợ đớn đau, chẳng sợ một ngày nào đó chính cô là người nhụt chí.Bởi vì cô biết, lựa chọn là ở cô, và chỉ cần cô còn mục tiêu, thì những nỗ lực, cố gắng của cô không bao giờ là vô nghĩa.Furisaki không có động lực mạnh mẽ để cố gắng trở thành anh hùng như những người khác, nhưng cô có sự tự tin và kiên định. Thế nên cô sẽ nhặt nhạnh từng hạt vàng be bé, từng điều nhỏ có ý nghĩa với cô.Rồi, tất cả những điều nhỏ ấy, cô sẽ gom góp, đan cài tất cả lại bằng một sợi dây liên kết mạnh mẽ, bền chặt, và biến chúng thành động lực không ngừng tiến bước của bản thân.Cô không rõ vì sao mình muốn làm anh hùng, nhưng một khi đã bước chân lên con đường mình đã chọn, cô sẽ tự tìm cho mình lý do, tự hóa nó thành động lực, để tiếp tục dấn bước trên hành trình sắp tới.(Trích chương 41 "Lễ trao giải và sự công nhận")Credit bookcover: https://mobile.twitter.com/hosimorii/status/1151410092132032514…
Văn án:Sica, bất kể cậu nghĩ gì, tương lai thế nào, sẽ phát sinh chuyện gì, Kwon Yuri mình đây cũng sẽ trước sau như một giống như hiện tại thích cậu, quan tâm cậu, bảo vệ cậu, không, thậm chí hơn cả hiện tại!" Kwon tiểu quỷ nhìn thẳng vào mắt Jessica, rất chân thành nói!Jessica tựa vào trong ngực Kwon tiểu quỷ, mắt mơ hồ ngấn lệ, ôm hông của nàng chặc hơn, cười thoải mái, "Vậy cậu phải nhớ kỹ nhé, những gì cậu nói hôm nay, không được đổi ý, toàn bộ mình sẽ ghi tạc trong đầu!"…
Cái phòng bé tẹo nhưng rõ lắm chuyện.Truyện lấy từ https://www.wattpad.com/story/253339354?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=Ngy_ita195 và đã được sự đồng ý của tác giả.…
Sẽ ra sao nếu như một ngày tỉnh dậy và đằng ấy cảm thấy được hơi ấm của tình yêu phả vào sau gáy? Một chuyện hết sức bình thường của những cặp đôi hường phấn nhỉ? Nhưng cốt là... tình yêu của đằng ấy lẽ ra phải chơi cờ với ông chú đầu lâu đỏ ở bẩn tại Vomir cơ...! Chắc là... Đằng ấy sẽ không một cước đá tung tình yêu của mình ra cửa như quý cô Danvers quyền năng vô hạn chứ?Câu chuyện viết về hồi ức của Carol Danvers với tình yêu của cô - Natasha Romanoff. Vui cũng có mà buồn cũng có, cá là đằng ấy khóc vì phim đã đủ rồi nên truyện của tôi chỉ sẽ hơi tâm trạng chút thôi, không tới nổi bi thương vô độ lệ rơi đầm đìa đâu. Và, quan trọng, "Together forever" sinh ra là để... làm gì ai mà biết, nhưng hứa là ẻm sẽ toàn lấp lánh ánh vàng của tình yêu vĩnh cửu thôi..fic: Together foreverau: tuicp: Nat cưng x Carol yêuThật ra thì khả năng có hạn, âu cũng vì đam mê và muốn vả vào cái kết phim thôi nên tôi mới quyết định tạo ra bé "mãi mãi bên nhau" này, thế... mọi người có thể góp ý để tôi hoàn thiện hơn "tục tưng" của tôi ( một cách dịu dàng thôi nha) ~~ Và quan trọng là tôi sẽ xấu hổ chết mất nếu chút ít chất xám tôi cố vắt ra lại được vinh dự được sử dụng cho nhà khác hay ai đó lượm lặt đem đi về chốn lãng du mà không cho tôi biết. Dù sao thì cũng nên nói là, tôi ghét bị xấu hổ :]]Signature: Lạc…
Quy tắc sống còn của Lưu Chương sau khi xuyên vào cuốn đam mỹ dân quốc mình mới đọc:Thứ nhất, tránh xa nam chính công.Thứ hai, tránh xa nam chính thụ.Lưu Chương cứ cảm thấy thiếu thiếu gì đó, nhưng mãi cho đến khi nhìn người nào đó ôm ôm mình trên giường, trái thơm phải hôn, Lưu Chương mới phát hiện ra rốt cuộc mình thiếu gì.Thứ ba, tránh xa nam phụ vạn người mê!!!Nhưng quá muộn rồi...CP | Châu Kha Vũ x AK Lưu Chương OOC | Toàn bộ tình tiết và nhân vật là trí tưởng tượng của tác giả, không liên quan đến người thật…
"Thiên tài là cái tên mọi người dùng để gọi tớ, nhưng thực chất tớ chỉ là một con nhóc lười biếng tệ hại thôi, vậy nên đừng đánh giá tớ quá cao như vậy." Naruto mỉm cười dịu dàng , bàn tay ấm áp nhẹ nhàng áp lên gò má lạnh toát của tôi."Đừng nói vậy chứ, chẳng giống cậu chút nào. Kakuya mà tớ biết không tự ti như vậy đâu.""Nhưng mái tóc của tớ thật xấu xí.""Chúng rất đẹp.""Và đôi mắt...""Tớ thích màu mắt cậu mà.""Đừng làm tớ khó xử vậy, Naruto." Tôi bật cười, làm Naruto cũng khúc khích theo. Nhưng dường như có điều gì đó không đúng. Nụ cười của Naruto méo mó dần đi, dần đi cho tới khi tất cả những gì tôi nghe thấy là một tiếng khóc ai oán.Và màu đỏ. Màu đỏ tươi nhuốm lên cả tôi, cả Naruto và cả một mảng trời xanh tươi đẹp phía trên chúng tôi. Mùi máu tanh nồng loãng ra trong không khí."Tại sao không được chứ, Kakuya? Tại sao tớ không được làm vậy, khi tất cả những gì cậu đang thấy chỉ là một cơn ác mộng mà cậu sẽ chẳng thể ngừng mơ đến?"Lúc tôi tỉnh dậy, Naruto đã không còn ở đó nữa.***Author: BòĐang hoàn thành, đã xong phần 1.Thể loại: Lãng mạn, bí ẩn, viễn tưởng, Fanfiction, hài hước*Lưu ý: Nếu muốn bê đi phải hỏi ý kiến. Truyện mình chỉ đăng trên Wattpad và không đăng đi chỗ nào khác nhé.…