-CAO ỐC-
"Tôi rất sợ độ cao, có lẽ đó cũng là lí do tôi không bao giờ chạm được đến cậu"…
"Suốt 2 năm trời tôi yêu anh mà anh lại đi yêu người khác"…
truyện tự làm handmade,viết hay lạc đề áaa…
Boylove, bạo lực học đường, SM, ngược, tâm lý.…
-Tựa khi nào em lại quen với bóng dáng ấy cạnh bên.…
Thể loại: nhật ký, tệ nạn xã hội, GE…
Anh là mây là trời vậy còn em, ừm... chỉ là em đã với lấy tay anh nhưng hình như không thể chạm đến…
Mik mới viết lần đầu có j sai sót mong bỏ qua nhá.…
Bí mật không thể nói - tình yêu không thể nhận…
Không hẳn là một mẩu chuyện, cũng có thể đây là những gì tớ đã trải qua…
Truyện nhảm nhí dựa trên tình cảm của tui với một bạn nam cùng khối.....…
Truyển kể về hai cặp Thanh Mai Trúc Mã từ nhỏ.…
Tình cảm , học đường,thành thị…
Mùa hè năm ấy đáng giá bao nhiêu? Vô giá .... 🖤…
câu chuyện viết về tình yêu của Hoàng Như và Nhật Quang ấm áp , chữa lành.…
Tổng hợp những truyện mà tui đã đọc…
Bộ này gọi là ngoại truyện nhưng nội dung sẽ chỉ sử dụng tên nhân vật, đội nhóm, gia tộc và địa điểm. Tôi là @jinsyeolyi đây. Không cần nghi ngờ. Susan còn sống ( Leo vẫn được nhận nuôi ), Aries không vì cãi vã với James mà chạy ra đường lớn rồi chết ( Aries cãi nhau với James về việc làm đám giỗ cho Susan nhưng vì thời điểm nóng nên James không đồng ý ) ( Aries sống trong khung tranh do cô đã xuất hồn, hiện chờ được làm xác mới do xác cũ của cô bị tổn thương nặng bởi đi chiến đấu với Phản Hoạ, trước đó đã tạo ra A2 nhưng vì xác cô hư hỏng nặng nên A2 tự chuyển chịu chứng mang thai từ Aries sang Susan qua khế ước bạn đời vĩnh cửu ), Ophiuchus được Taurus và Janna bồi dưỡng linh hồn và vẫn còn sống, Sagittarius không bị Phản Hoạ giết, Capricorn không thừa kế ý chí Ngôi sao Kì vọng, Aquarius và Pisces không cố gắng thuyết phục Capricorn tìm bạn đời. Tất cả các nhân vật đều sống rất thọ, cho đến khi Leo có đứa con gái đầu lòng thì Aries đã được nhập vào cơ thể mới nhé ( cơ thể này là cơ thể Aries số 3 do A2 chỉ dùng để mang thai và A2 do chuyển khế ước sang Susan nên đổi thành S2, Aries số 3 tạm gọi là A3 ). Đều tuyệt vời hơn truyện gốc, đây là chữa lành.…
một lần nữa tôi mơ màng bước vào giấc ngủtôi mơ thấy bản thân đang đứng giữa khoảng sân trong góc bị che khuất của sân trường, bầu trời lúc này cũng đang giăng kín mây, mắt tôi nhìn lên sân thượng, nơi có một nữ sinh đang đứng trên lan canđây chắc hẳn là lần thứ 3 tôi nhìn thấy cô bé ấy, một cô bé có mái tóc ngắn đen dài đến vai, cùng khuôn mặt khá xinh xắn và dễ nhìnnhưng khuôn mặt ấy lại tựa hồ như mặt nước hồ tĩnh lặng, không có một biểu cảm nào rõ rệt mà tôi có thể nhìn ra, hoặc có thể vì tôi không thể đoán được biểu cảm của cô bétôi nhìn thấy mắt con bé hướng về phía xa xăm, lúc này nó đang đứng trên sân thượng dãy E của trường, cùng với đôi chân trần đang rươm rướm máu, tôi đoán chắc là chân con bé vì bị thương bởi các mảnh thủy tỉnh của cửa kính phòng thư viện khi nó chạy lên đócó lẽ cho khi gió nổi lên, ánh mắt nó dừng lại ở tôi, trước khi nở một nụ cười méo mó đến đáng sợ, nhưng nụ cười ấy dần bị thay thế bởi vẻ mặt đau đớn khi con bé nhảy từ trên sân thượng xuốnghai mắt tôi mở to, gương mặt phút chốc cứng đờ, hai bên tai cũng vọng lại tiếng ong ong, tôi chỉ cảm thấy khó thở ngay lúc nàytuy biết là mơ, nhưng nó chân thật đến mức đáng sợthi thể con bé rơi xuống cách không xa chỗ tôi đang đứng, đầu của nó nát nhừ, bê bết máu, khuôn mặt của con bé cũng đã bị phần tóc che khuất mất, một khoảng đất xung quanh cũng dần bị nhuộm màu đỏ thẫm…
Có thể là bỏ lỡ hoặc không ?Tác giả: Nhóc Lèo _______________________________Nam Anh - một cô học sinh lớp 8 bình thường. Ngay trước lễ khai giảng, cô bất ngờ gặp tai nạn và phải nghỉ học trọn một tuần đầu tiên vì nằm viện. Vắng mặt trong những ngày đầu tiên tưởng như chẳng có gì đặc biệt, vậy mà lại trở thành bước ngoặt cô không thể ngờ đến.Thầy chủ nhiệm và bạn lớp trưởng đã đến nhà thăm cô.Ánh nắng tháng Chín vàng rực rọi qua khe cửa. Tiếng ba gọi vọng xuống từ phòng khách."Nam Anh ơi, có thầy chủ nhiệm với bạn lớp trưởng tới thăm con nè!"Nam Anh lật đật đứng dậy, khẽ chỉnh lại tóc tai, lòng bỗng dưng hồi hộp kỳ lạ. Khi bước ra phòng khách, cô lễ phép cúi đầu chào thầy. Nhưng rồi, khi ánh mắt cô dời sang người ngồi bên cạnh thầy - là một cậu bạn cao ráo, tóc cắt gọn, áo sơ mi trắng phẳng phiu - thì mọi thứ như khựng lại trong vài giây. Lúc cậu cười và đưa cho cô món quà mà lớp góp để thăm cô thì Nam Anh như lỡ một nhịp.Một giây ngắn ngủi! Một rung động đầu đời!Chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, nhưng lại đủ để đánh dấu lần đầu tiên trái tim cô biết rung động.Ngoảnh mặt lại đã gần 5 năm là kết thúc hay là khởi đầu...…
Thanh xuân vườn trường Việt Nam. Tình cảm, học đường. Buồn…