Lần đầu viết fic để update nhưng là cả tâm huyết cảm xúc nhân vật dựa trên trải nghiệm cảm xúc cá nhân. Taehyung với trái tim cháy rực nhưng vô cảm được giam giữ bằng những móc xích trong quá khứ , sự cô đơn thiếu thốn tình cảm cái ấm từ gia đình của những người giàu trong giới thượng lưu , họ bận rộn với công việc , cảm xúc chai sạn hoá đá x Jeon JungKook với tâm hồn hoạ sĩ yêu nghệ thuật , tìm kiếm cái đẹp , cảm hứng sáng tác , hoạ tranh , đem sự ấm áp sưởi ấm cái lạnh mùa đông từ trong tâm hồn của người cô đơn.…
Truyện này là mẫu truyện Đam mỹ.Câu chuyện xoay quanh 2 nhân vật chính. Một người con nhà giàu là một thiếu gia lạnh lùng hóng hách tên là Lưu Dịch. Một người sinh viên nghèo phải đi làm osin cho Lưu Dịch tên là Mộng Như Anh có tích cách nóng nảy,dễ giận nhưng lại yêu thiên nhiên động vật, quan trọng là GAY và sở thích giả gái.....Câu chuyện tình bắt đầu vào lúc Lưu Dịch đang cần tuyển osin vì anh ta mới du học từ Mĩ về đây để gián tiếp cai quản công ti của ba anh ta và đã gặp Mộng Như Anh đang cầm tờ tìm việc trên đường. Và câu chuyện như sau:...…
Thể Loại: Ngược tâm, ngược thân, OE, ngoại truyện HE.Hắn là một diễn viên hàng đầu Trung Quốc-Trương Chấn. Cô là một kẻ từ lưu lạc đầu đường xó chợ đến Tổng Giám Đốc tập đoàn Lâm Y, và nhà tài trợ của bộ phim hắn đóng. 3 năm trước vô tình gặp gở, 3 năm sau duyên đến kéo theo bi thương cùng cực. Mỗi người đều có vết thương lòng sâu nặng lại bù đắp cho nhau, liệu có ngừng đau thương được."Chú thật sự muốn chết rồi!"Trương Chấn cười hiền"Tôi mà chết, thì để xem ai là kẻ tổn thất, tôi là Cửu Thần đó!" "Tôi thấy chú thật tùy tiện, với những người khác chú có như vậy không?""Chúng ta không phải rất thân thiết sao?" Hắn chau mày"Chú xứng sao?!" Cô vẫn vẻ mặt lạnh tanh đó lên tiếngTrương Chấn phì cười, người khác sẽ nghĩ cô thật sự có ý như thế, còn hắn thì không. Dù nói như vậy, nhưng hai người đã dần thân thiết hơn rất nhiều rồi. Giống như giờ nghỉ trưa cô thường tìm hắn mà bày đồ ra để ăn chung, hay lúc đang quay những cảnh bay trên không, buộc hắn phải gắn dây kéo, cô cũng sẽ đưa đôi mắt đầy lo lắng mà nhìn chằm vào hắn. Có khi tan ca về cô sẽ chủ động hỏi mọi người xem có muốn đi uống chút gì không và luôn luôn hỏi hắn đầu tiên, có thể trong ký ức của cô, hắn cũng thật sự có tồn tại...Truyện viết lên với sự yêu thích nhân vật Cửu Thần và diễn viên Trương Chấn. Với trí tưởng tượng hơn phóng khoáng mong mọi người tiếp nhận. Chân thành cảm ơn.…
Đây giống như một quyển bút kí, nhật kí của tác giả. Có thể câu chữ không được tốt, giọng văn chưa được hay, chẳng uyển chuyển hay có đôi lúc còn bảo thủ nhưng đó là những quan điểm cá nhân của tác giả, là những gì tác giả đã trải qua và đã phải trải qua. Chúng ôm đầy những cay đắng ngọt bùi, những hỉ nộ ái lạc của cuộc sống. Chúng là hiện thực đầy tàn khốc, mệt mỏi nhưng cũng có những lúc lãnh đạm, nhạt nhẽo đến vô cùng. Câu chuyện chẳng xác định được kết cục, chưa xác định được ngày kết thúc. Có thể một ngày nào đó nó bất ngờ dừng cập nhật, cũng có thể bất ngờ thêm chương. Tác giả không kì vọng sẽ có được nhiều người đọc cuốn truyện này nhưng nếu vào một ngày nào đó bạn vô tình đọc được những câu truyện trong đây thì hi vọng bạn có thể đồng cảm, có thể nhìn thấy một phần chính mình, một phần gia đình và xã hội. Hi vọng mọi người yêu thích.Thân gửi!#Cuu_Xuan…
An Bác Văn là học sinh của trường quốc tế ở trung tâm Thủ Đô. Gia đình có điều kiện nhưng cậu rất nghiêm túc học hành, vào trường cũng là do thực lực chứ không phải dùng tiền của ba mẹ để mua chỗ ngồi. Cậu còn có một trí nhớ siêu việt, rất rất tốt . Bạn bè ghen tị vì cậu sinh ra đã ở ngay vạch đích rồi.Năm lớp 12 cậu ấy gặp một tai nạn, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng lại do đối thủ làm ăn của ba mình gây ra. Việc họ nhằm vào cậu để trả thù khiến ba mẹ cậu ấy quyết định cho cậu nghỉ học. Năm sau liền gửi cậu về quê ở nhà người bác họ, còn ba mẹ thì ra nước ngoài sinh sống. Bác Văn được xin vào một trường ở thị trấn để học hết năm cuối cấp. Dự tính sau khi tốt nghiệp cậu sẽ ra nước ngoài sống cùng ba mẹ.Trước khi về quê, Bác Văn vô tình nghe được ba mẹ nói chuyện: " Thầy chấm tử vi đã nói Bác Văn không thể sống qua tuổi hai mươi ba, cho nên hiện tại thằng bé muốn sống sao chúng ta cũng không nên can thiệp, cuộc sống ngắn ngủi, cứ để cho con hưởng thụ những thứ nó muốn".Từ đó mỗi ngày trôi qua càng thêm vô vị, Bác Văn cảm thấy chán cả thế giới, chán ngay cả bản thân mình. Cậu không muốn học, cũng không muốn chơi ...Khi gặp Ái Vân, suy nghĩ của cậu đã thay đổi, nhưng rút cuộc tương lai của cậu ấy như thế nào lại là điều không thể nói bằng một vài cậu...…
Truyện ngọt cực kỳ, cốt truyện cuốn hút, nhưng mà có lẽ hơi cũ nhưng có phần mới. Tác phẩm đầu tay của tôi đó, hy vọng một ngày nào đó nó sẽ được truyền bá rộng rãi. Nếu như có ngày đó thì tui sẽ viết một bộ theo yêu cầu bất kỳ. Có thể sẽ viết không hay nhưng chắc chắc sẽ ngọt như đường.( Câu chuyện có thật được nói về cuộc đời của chính tác giả )🥰…
Cuộc đời mỗi người khi sinh ra đã mang trong mình một số mệnh, nhưng có thay đổi được nó hay không lại ở chính bản thân mình. Cuộc đời của anh kết thúc ở tuổi 27, không làm theo bất cứ sự sắp đặt nào của ông trời, anh đi ngược với vận mệnh đắm mình xuống dòng sông Tương lạnh lẽo, để lại cho nhân thế những điều ngổn ngang. Cô là một kẻ mang trong mình căn bệnh hiểm nghèo, là kẻ đã theo chân anh từ khi anh còn là một thiếu niên thuần khiết lấy văn chương là niềm yêu thích cho đến khi anh từ giã cõi đời này cô vẫn chưa một lần thôi nhớ, và rồi cũng đến lúc cô phải theo anh, đến nơi mà anh trọn đời trọn kiếp chờ đợi một người.Nhưng số phận của hai kẻ đã giã từ cuộc đời có thật sự kết thúc? Hay đó mới chỉ là điểm khởi đầu cho một cuộc sống mới với những số phận mới? Mời các bạn đón đọc "Nguyện cả một đời yêu một người" để hiểu rõ hơn về những con người hy sinh vì tình yêu, những kẻ thuần khiết đến khờ khạo và những mặt tối của xã hội diễn ra như thế nào nhé!…
Một câu chuyện nhẹ nhàng phản ánh mặt tối dơ bẩn của xã hội coi trọng lợi ích. Bên cạnh đó cũng không thiếu những mẩu truyện ấm áp. Nỗi đau quá khứ ngăn cách tình yêu chân thành của hiện tại. Con người dũng cảm sẵn sàng hy sinh vì lý tưởng tốt đẹp. Mối thù đau đớn của quá khứ và tình yêu ấm áp ở hiện tại. Lý tưởng phấn đấu quên mình và tình cảm khắc cốt ghi tâm. Họ...sẽ lựa chọn thế nào?Sự lựa chọn ấy sẽ khiến họ ở bên nhau, hạnh phúc mãi mãi, hay sẽ khiến họ chĩa mũi súng vào nhau?---"Trước giờ em chưa từng hiểu tại sao anh lại phải liều mạng vì những người xa lạ như vậy, nhưng đến bây giờ, có lẽ em đã hiểu được một chút rồi. Có lẽ, anh chỉ đơn giản là muốn lau đi vệt nước mắt còn vương lại mà thôi."…
Trong cuộc đời, ai cũng có những bí mật không thể nói ra, nỗi tiếc nuối không thể bù đắp, mộng tưởng không thể chạm tới, và tình yêu không thể lãng quên.…
Câu chuyện kể về số phận của cô công chúa nhỏ thất lạc của Hoàng thất A. Năm 12 tuổi mới được nhận lại cha mẹ và trở về với thân phận hoàng gia của mình. Năm 14 tuổi, cô hứa hôn với người thừa kế gia tộc David. Năm 16 tuổi thì làm lễ đính hôn. Năm 17 tuổi bị trầm cảm một thời gian do David Thiên Luân mất tích. Năm 24 tuổi anh trở về nhưng tay trong tay với một người phụ nữ khác...…
"Cả hai nhìn nhau , đã dành cho nhau một khoảng thanh xuân. Nhưng đến cuối vẫn phải dành cho ai khác.Giờ đây , không còn là hai con người đau khổ nữa. Mà là bốn người chìm đắm trong quả ngọt mà mình đánh đổi rất nhiều.Sau cùng , họ vẫn là lỡ. Lỡ nhau một đời"…
Có những đêm không ngủ được, nằm nghĩ về những chuyện đã qua, những người đã gặp, tôi chợt nhận ra: Có rất nhiều người đã từng thân thiết, từng trò chuyện thâu đêm suốt sáng, thậm chí coi nhau như người thương thực sự. Nhưng chỉ bằng đi một thời gian, họ bỗng trở nên xa lạ mà chẳng cần bất cứ lý do nào cả. Tôi gọi đó là người đi ngang đời nhau. Đến bất chợt, dừng lại đôi phút, rồi ra đi cũng như cách họ đến, không để lại một lời nói hay một vết tích. Trong cuộc đời mỗi người, ai cũng có đôi lần gặp những lần như vậy, nhưng có lẽ, ta sẽ không trách móc họ được. Bởi chính ta cũng là người đi ngang qua đời ai đó ngoài kia. Câu chuyện bắt đầu năm tôi 16 tuổi...P/s: Truyện đầu tay mong mọi người ủng hộ và góp ý với ạ, cảm ơn nhiều nhiều.* Truyện hơi buồn *…
" Minh Hoàng em không muốn làm thanh mai trúc mã với anh nữa mình muốn cùng anh bước vào lễ đường " Lời nói năm ấy vậy mà đã 4 năm rồi nhớ lúc đó tôi mở lời xong anh ấy chỉ nhìn qua tôi rồi chạy đi không lời đáp lại vậy mà cũng 4 năm rồi đấy..…
Cố Thiên Tường sống một cuộc đời khổ đau không nơi nương tựa vậy mà lại luôn cố gắng tỏ ra là mình ổn,rồi một ngày cậu lại chọn kết thúc cuộc đời đau khổ này của mình dưới nơi đáy biển sâu thẳm,để lại Hứa Bạch Vũ một mình giữa cuộc đời tàn nhẫn này khiến cho cậu bị mẹ ruột bức chết....…