Bảo Bối của Kiều Gia(Hoàn)
Đọc sẽ biết ....100% sẽ không xoá…
Đọc sẽ biết ....100% sẽ không xoá…
drop…
taekook…
Nữ sinh năm nhất cao trung, Tomoka Itoh, người duy nhất còn lại không bị nhiễm virus zombie của trường. Liệu Tomoka có thể giúp các bạn cô quay trở lại thành người?…
Những câu chuyện chẳng đầu chẳng cuối. Chỉ là một shot ngắn. Phát hành cẩu lương giữa reader và các anh giai tui thích trong OP. Truyện tui viết nên có ra sao cũng là quyền của tui nhỉ. Cảm xúc viết fic cũng là điều tui nên điều chỉnh. Và giờ tui quyết định một điều rằng, có một vài fic ngắn ở đây tui sẽ phát triển thành fic dài. Hi vọng các bạn cảm thấy thoải mái nhất khi đọc fic của tui. Cảm ơn các bạn rất nhiều.…
Nắng mùa hạ chiếu vào mặt cậu, vàng ươm. Kazuha đưa tay lên chắn trước mặt. Loay hoay một lúc, cậu chợt phát hiện ra điều thú vị mới. Những tia nắng luồn qua kẽ tay cậu, mềm mại như lụa vàng. Nếu cậu nheo mắt lại một chút và hướng về thành phố, quang cảnh xung quanh cũng theo nắng thấp thó hiện lên giữa những ngón tay, lạ lùng tựa như chẳng phải nơi tấp nập xô bồ cậu quen.Nắng âu yếm phủ lấy cậu, mỉm cười chào.…
Fanfic tham gia anni6month của group TomoKazu, nhưng toi lười nên bây giờ mới viết xong."Và cả hai người cùng cười. Trời thu đêm nay dịu dàng quá. Hoặc là do trong lòng Tomo giờ chỉ còn những cơn gió êm đềm. Lần đầu tiên sau nhiều năm ròng rã, anh mong hạt sương đêm cứ đậu trên vai anh mãi, mong những nét mơ màng của đêm mùa thu quấn lấy ánh trăng chẳng bao giờ rời. Tomo mong rằng khoảnh khắc này là vô tận.Tóc Kazuha lòa xòa. Anh bèn vén nhẹ những lọn tọc mềm tơ, để chúng khỏi che mất đôi mắt lấp lánh và trong veo của cậu. Ôi chao, hình như ngày xưa anh thường vén tóc cậu thế này, tình tứ, lãng mạn, và anh thấp thoáng thấy nụ cười cậu tan vào anh như một chén rượu ngon. Men say của tình yêu khiến anh mê mẩn. Anh muốn hôn cậu. Anh muốn luồn tay vào tóc cậu, mà cùng nhau cuốn vào say sưa đắm đuối. Anh muốn trả lại cho cậu cái duyên tình lỡ dở dở dang dang. Mà anh đâu thể."…
Thế nào bạn yêu, thích món quà tôi tặng chứ.Mở bát đầu năm bằng chiếc oneshort của otp. Chúc mn năm mới vui vẻ.OOC maybe.…
Thể loại: BL, học đường, hài - ngọt - rạo rực, thiếu gia x bad boy x học sinh ngoan, 1×1, chiếm hữu, trêu ghẹo lên trình.Tình trạng: Đang cập nhật mỗi khi Sanghyeok lại đỏ mặt.…
"Remember bout the pastHồi đầu gặp emMình lượn lờ làm quenNhớ nhung tóc tai bù xù..."cúp le: eunseok x wonbin, sungchan x shotaro, anton x sohee⚠️ warn: textfic, chửi tục, nhiều chi tiết có thể gây khíu chọ ⚠️…
a sinh bottom, xin cảm ơncó một số chapter bị lỗi thứ tự vì thế các bạn chú ý số mũ của từng tên chap. tôi ở đây để xào cúp le tôi yêuđừng mang nó đến với sóng lớn, tôi sẽ chớtnếu ngày cái fic bị lộ ra, số phận của tôi sẽ như cái bìa…
Luỵ cảnh họ hạnh phúc quá nên phải viếtThất tình onlineOTP âm dương, âm âm nhiều rồi mà vẫn khóc như tó vậy…
Tôi lấy cảm hứng từ Frieren: Beyond Journey's End🐧🐧🐧…
Chinmoku Nokiri là kế tử duy nhất và cuối cùng của Hà trụ Tokito Muichiro! Vì đi theo Muichiro từ nhỏ nên đừng thấy lạ khi bắt gặp một cái đuôi sau lưng Hà trụ. Nhìn trông hình dáng nó nhỏ nhỏ vậy thôi nhưng khi tức lên thì nó sẽ giống như các bà chằn trong truyền thuyết vậy! Tích cách của Nokiri được thừa hưởng từ sư phụ nó. Vậy nên đừng thấy tủi thân khi bạn chào nó mà nó không đáp lại. Không phải vì nó khinh bạn đâu, mà do nó không biết nói gì để chào lại bạn thôi.Chinmoku Nokiri là một cô gái, nhưng nó cực kỳ ngưỡng mộ các trụ cột nam!! Nếu bạn bắt gặp một bóng đen đứng chần chừ trước cổng phủ của các trụ thì đừng hiểu lầm là trộm!! Là Nokiri đấy, đừng nghĩ nó là trộm. Nó tổn thương đó.Nokiri rất giống Mitsuri ở một điểm là ăn hoài mà không béo. Nếu bạn hỏi vì sao nó làm được vậy thì hãy đến ở nhờ phủ của Muichiro một hôm. Bạn sẽ biết vì sao nó lại như vậy. Chinmoku Nokiri rất thích Himejima, vì anh ấy mang một chiều cao và thân hình mà nó mơ ước. Nhiều lúc nó còn muốn ăn thật nhiều cho giống anh ấy, kết cục là suýt bị bội thực :)))Đừng thấy nó nhỏ con mà ức hiếp nó, vì khi bạn thấy hả hê với việc bắt nạt nó. Thì chúc mừng, bạn chuẩn bị đi hít mùi đất đi là vừa. Vì sau lưng Nokiri luôn có một thế lực chống lưng cho nó, bạn động vào nó là Muichiro chắc chắn không tha cho bạn đâu. Cậu ấy sẽ đánh bạn thậm tệ cho dù vi phạm luật lệ đi nữa. Lúc đó thì đừng hỏi sao nước biển lại mặn.* Lưu ý: Đã được sự cho phép mượn ý tưởng từ bộ | Tokyo revenger| | Kimetsu no Yaiba | Kế tử thì sao?…
Tác giả: AnnurTsubakiNhân vật: Nami, Vinsmoke Sanji, Donquixote DoflamingoTag: Đột biến, Drug, Platonic RelationshipsBản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. Nguồn: https://archiveofourown.org/works/18077393Lưu ý: Truyện có yếu tố người thứ ba, nhưng không mang hướng kịch bản cẩu huyết. Không toxic lên nhân vật. Cân nhắc khi bấm đọc !Văn án:Sanji, hắn đã thay lòng đổi dạ... nhưng cớ sao mọi chuyện lại thành ra như vậy?…
Kazuha nhìn Tomo, im lặng. Cậu nhìn những giọt nước mắt chảy dài trên gương mặt anh, nhìn bàn tay vụng về của anh gạt đi từng giọt nước mặn chát. Trong đêm tối hiền hòa, hai người khẽ khàng dành cho nhau khoảng yên lặng giữa những tâm hồn cô đơn. Xúc cảm cứ thế vô tình trộn vào nhau, dạt dào như sóng biển.- Anh xin lỗi. Anh không biết vì sao anh khóc nữa."Không sao"- Chúng ta tiếp tục nhé?"Vâng"Tomo hỏi Kazuha về những vết bầm và dịu dàng chạm vào cơ thể cậu. Kazuha để yên cho anh làm thế. Cậu nắm lấy bàn tay thô kệch, chầm chậm vuốt ve khuôn mặt anh, như trân quý, như nâng niu. Những mảnh ghép đơn lẻ trong thoáng chốc như thể tìm thấy nơi chốn mình thuộc về.…
Drama gia đình đang căng đét mà tôi lại ngồi viết cái này.Timeline có Bonten. Tức timeline mà Senju đã chết.Ooc maybe…
" em iroha này cứng đầu lắm, trời sập cũng không bao giờ thích chị "…
Thông báo từ Chính phủ Thời Gian: Các vị Thẩm Thần Giả, chúng ta vừa ra một thanh đao mới, đánh Kebiishi có xác suất rơi xuống nha thân ái ~Các vị Thẩm Thẩm đào Mouri Toushirou đào đến tuyệt vọng nghe vậy lập tức lấy lại sĩ khí, mài đao soàn soạt đi tìm Kebiishi "uống trà tán gẫu".Nhưng mà, bọn họ không biết, đao mới là một thanh đao... nhát gan thích khóc nhè OTZĐội ngũ xuất trận không có Higekiri thì ổng không chịu tới, mà có Higekiri thì ổng... sợ quá hổng dám ra _( :3」∠)_Kogarasu: Tui biết làm sao giờ, tui cũng uất ức lắm a QAQ! Chẳng lẽ mấy người không biết cái tên Tomokiri của Higekiri là từ đâu mà đến sao! QAQHướng dẫn sử dụng:1. Kogarasu là Kogarasu, hổng phải Kogarasumaru đâu nha! Mọi người nhớ nguồn gốc một cái tên khác - Tomokiri - của Higekiri hông, đúng, đây chính là thanh đao đáng thương bị Higekiri chém đó →_→2. Kogarasu là tiểu mít ướt, hay tự ti, có thuộc tính che dấu nhưng hông nói đâu, mọi người đọc đi rồi biết ⊙v⊙3. Là vô CP (theo hướng đam), tất cả mọi người là "bằng ♂ hữu" với nhau không tốt sao =)))) Tuy nhiên phiên ngoại cũng có tí hơi hướm CP nhẹ =))))…
Kazuha đứng trước biển. Hiếm khi bầu trời của Inazuma trong xanh và xinh đẹp đến như vậy. Ánh nắng chan hòa, mây trắng lửng lơ, giống hệt như thiên đường sau những ngày bầu trời chỉ toàn một màu đen của mây mưa và tím của sấm sét.Vậy ra, anh ta cũng là một kẻ đáng tin.Kazuha vun lại củi, và nhóm một ngọn lửa. Lửa cháy bập bùng, lách tách. Giống như con người chỉ cần vươn tay hái trái cây trên cao, cậu cũng chỉ cần một lần để tóm được chú cá tội nghiệp đang lang thang ở dưới nước.Một miếng cá không bị cháy, vừa đẹp.Nhưng nó thiếu một cái gì đó, một cái gì đó mà Kazuha không nhớ ra nổi. Giống như trái tim cậu vừa bị khoét một lỗ, mà cậu không làm sao biết mảng thiếu của nó đang ở đâu.Mãi sau này, Kazuha mới nhận ra, miếng cá đó là miếng cá nướng đầu tiên cậu không ăn cùng Tomo.…