Một câu chuyện viết về sự ngây ngô, khờ dại của chính tôi khi thầm thương người ấy, có ngọt ngào, có đắng cay...Đối với tôi...Người có gặp, hoặc không gặp tôi, tôi vẫn ở nơi này, không buồn, không vui.Người có nhớ, hoặc không nhớ tôi, tình cảm của tôi vẫn ở đó, không đến cũng không đi.Người có yêu, hoặc không yêu tôi, yêu thương tôi trao người vẫn ở đó, không tăng thêm cũng không bớt đi.Người có theo, hoặc không theo tôi, thì tay tôi vẫn muốn nắm lấy tay người, không muốn cách xa ..."Hoa đã nở, cửa sổ cũng mở, nhưng sao không thể nhìn thấy người.Gặp được người, nghe tiếng người, nhưng sao không thể yêu người...?Thực sự có kiếp sau ư?Như vậy, tôi nguyện làm...một con bướm lãng du...một giọt mực thấm đều lan trên mặt giấy...một hạt cát bị gió cuốn bay xa ... "…
Park Jimin và Jung Hoseok là hàng xóm của nhau và sống cùng nhau từ bé với những tháng ngày ấm áp ~Hoseok hơn Jimin 5 tuổi, Park Jimin đã u mê người ấy từ cái nhìn đầu tiên, yêu thầm anh Jung suốt 8 năm. Đáng lẽ họ sẽ được sống bên nhau nhưng Hoseok bị ép ra nước ngoài làm việc. Đau khổ tột cùng, Jimin sẽ định hôm ấy nói cho Hoseok biết tình cảm cất giấu 8 năm của mình nhưng không kịp. Rồi 3 năm trôi qua, ngày Jimin mong đợi cũng đến nhưng cậu đâu biết ngày ấy cũng là ngày Hoseok lại dẫn một cô gái khác về cùng...Jimin sẽ phải làm gì??_Hopemin Fic by me :3_Thể loại: ngọt, ngược, mặn, sủng,... ( đầy đủ ;3 )~ Please Love It_Thank You <3_#Ki…
CÔNG TY TNHH TM XD PHAN GIA PHÚC (PGP) chuyên cung cấp :-Sơn lót EP118 epoxy KCC,Sơn phủ sàn epoxy KCC ET5660 -Epoxy floor coat Màu ... ET5660- Sơn tự đổ KCC -Unipoxy lining ET5635 đóng gói A:12 lit ; B : 4lit.- Sơn kháng axit KCC -nền bê tông Sơn EPOXY FC GREY ET5500 dành cho phòng thực phẩm ,phòng bếp ,phòng thiết bị điện tử ,phòng axit,phòng thí nghiệp,phòng xi mạ chỉ dùng được dòng ET5500 kháng hóa chất tự phẳng mới đảm báo được độ bền của màn sơn không bị ố màu ,bong tróc ,nhiễm khuẩn ...- Dung môi 024 , -Sơn chống cháy FIREMASK SQ KCC 1 giờ(60 phút ),2 giờ (120 phút)- Sơn dầu KCC LT313 giá rẻ nhất -sơn dầu KCC VB0028 giá rẻ nhất,mua bán sơn dầu kcc giá rẻ,đại lý cấp 1 sơn dầu kcc ,nhà phân phối sơn dầu kcc cho dự án sam sung hàn quốc .-Sơn chịu nhiệt KCC 600 độ màu đen và bạc-QT606 -9180 VÀ QT606-1999-Sơn poly unithane kcc ngoài trời-UT6581-Sơn kháng axit kim loại EP174T-Chống thấm kcc Lộ thiên :UC214 | Chống thấm kcc không Lộ thiên :UC215-Sơn hồ nước sinh hoạt :lót EP1775 ,phủ ET5775.Sơn phủ bóng UT5015 cho xe máy ,xe hơi ,gỗ ,tượng phật .Một số khu vực tỉnh hiện PGP đang bán và cung cấp SƠN EPOXY KCC nỗi tiếng tại các thành phố như: Hồ Chí Minh(quận 1 ,quận 2,quận 3,quận 4,quận 5,quận 6,quận 7,quận 8,quận 9,quận 10,quận 11,quận 12 ,bình tân,bình chánh,tân bình,tân phú,phú nhuận,hóc môn ,củ chi,thủ đức,bình thạnh,nhà bè,cần giuộc,cần giờ), Hà Nội, An Giang, Vũng Tàu, Bạc Liêu, Bắc Kạn, Bắc Giang, Bắc Ninh, Bến Tre, Bình Dương, Bình Định, Bình Phước, Bình Thuận, Cà Mau, Cao Bằng, Cần Thơ, Đà Nẵng, Đắk Lắk,Đắk Nông, Đồng Nai, Biên Hòa, Đồng Tháp|CÔNG TY TNHH TM XD PHAN GIA PHÚC|Cửa…
Tăng Phúc từ ngày được Neko đại đế ban cho biệt danh Hải Ly thì em có vẻ sống rất đúng với bản chất. Mỗi ngày em dựng cho mình một vài viên gạch để xây thành con đập mơ ước.Em viết nhật ký không đầu không đuôi như một thói quen từ lúc gia nhập show Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai. Thực ra em không hề hay biết đến một ngày lật lại. Trong nhật ký của em từ bao giờ. Từng chữ từng chữ đều là hắn.Còn hắn có một cái nết rất gợi đòn là vô cùng thích chọc ghẹo mọi người xung quanh, đặc biệt là những người dễ thương nhưng hay hờn dỗi. Đối tượng chọc ghẹo của hắn ở ký túc xá Ka Ka thì nhiều vô kể. Trong số đó đặc biệt là Hải Ly em bé được hắn bế lên hẳn top 1 vì phản ứng của em khi bị ghẹo rất gây ngứa ngáy trái tim mèo mềm xèo của con mèo Neko.…
Ngày đó anh mặc sơ mi trắng giữa sân trường nở nụ cười chói lóa , và em gọi đó là thanh xuân. Dù em chỉ là một cô gái tầm thường quá đỗi, chỉ như một con người bé nhỏ lướt qua ánh nhìn anh vài giây. Nhưng, thanh xuân của em, có anh, được bên anh, là điều tuyệt vời nhất của em. Đúng người đúng thời điểm là cổ tích, đúng người sai thời điểm thì là thanh xuân. Em gặp anh như thế, theo đuổi anh nồng nhiệt đến thế, cùng anh vui vẻ như thế, xác định anh đúng là một nửa đích thực của em. Ta bên nhau ngỡ rằng là cổ tích, mà phút chốc chợt hóa thành thanh xuân. Nếu có kiếp sau, hẹn gặp anh vào lúc ta đủ chín chẵn để hiểu sự đời, vào lúc ta trưởng thành và tìm thấy nhau , khi đó, có lẽ chúng ta mới có thể trở thành vai chĩnh trong câu chuyện cổ tích của chúng taBìa by @pacman_team ♡♡…
"Uống nhầm một ánh mắtCơn say theo nửa đời.Thương thầm một nụ cười,Cả một đời phiêu lãng."Diệp Giai Nghi là fangirl chính hiệu của Vũ Tịnh Hàn, từ khi hâm mộ anh chàng, Giai Nghi chưa từng bỏ lỡ một album hay singel nào của vị thần tượng này cả. Thậm chí có vài lần cô nhịn ăn để mua vé đi xem buổi diễn của anh chàng, từ các buổi trong nước hay ngoài nước đều có dấu chân của bạn nhỏ Giai Nghi. Bố mẹ, bạn bè ban đầu còn nói cô kì lạ rồi khuyên ngăn nhưng qua nhiều năm cũng chỉ còn lắc đầu trơ mắt mà nhìn cô nàng này sống chết vì idol mình như thế. Cuộc "theo đuổi" thần tượng này của Diệp Giai Nghi có nhận được một cái kết đẹp? Cô có phải là cô gái may mắn trong truyền thuyết lấy được thần tượng? Hay cũng chỉ là một fan nhỏ bé trong hàng vạn người hâm mộ của anh? Không ai biết sự thầm lặng của cô? Mọi người đều biết cô nàng Diệp Giai Nghi "yêu" Vũ Tịnh Hàn chỉ có riêng anh là không biết.…
Thể loại truyện: Ngôn tình, học đường, đơn phương, tình yêu lứa đôi, thanh xuân, ngược tâmTác giả: Ngôn Thanh xuân ai cũng có một kí ức để nhớ, một kỉ niệm để thương, một chuyện để mỉm cười, và một người ta nguyện dành trọn cả thanh xuân để đuổi theo. Trong những năm tháng khi ta còn ngồi trên ghế nhà trường, khi ta chỉ là những đứa trẻ mới lớn chưa trải sự khó nhọc của cuộc đời, ta lúc ấy ngỗ nghịch và nông nổi biết bao. Nhưng đó mới chính là tuổi trẻ! Ở cái tuổi đẹp tựa trăng rằm ấy, ta cũng yêu, cũng say mê, cũng cam tâm tình nguyện theo đuổi người ta thương. Thế nhưng tình yêu ấy không ôn nhu hiền dịu như ánh trăng đêm, mà chính là nồng nàn nhiệt huyết tràn đầy năng lượng như mặt trời của tuổi trẻ.…
" LỜI TỎ TÌNH MUỘN MÀNG "Mô tả: Lee là một chàng trai gầy gò, nhút nhát nhưng dịu dàng như gió thoảng. Cậu sống lặng lẽ trong thế giới của riêng mình, nơi những cảm xúc dành cho Kura cứ lớn dần lên theo năm tháng, mà chẳng một lần dám thốt ra. Kura là một cô gái thục nữ, nhẹ nhàng như một bản nhạc trầm, có đôi mắt biết cười và nụ cười toả sáng như ánh nắng khiến người khác cảm giác như bị thiêu rụi bởi ánh nắng đó. Giữa họ là một khoảng cách mong manh, tưởng có thể rút ngắn chỉ bằng một câu nói... nhưng Lee lại mãi không kịp. Khi lời tỏ tình được thốt ra, cũng là khi trái tim ấy ngừng đập. Khi chiếc khăn được trao đi, cũng là lúc đôi bàn tay cậu không còn đủ ấm để giữ lấy người mình yêu. Đây không phải là một chuyện tình đẹp mà là một bản nhạc buồn chậm rãi, thấm đẫm, và để lại dư âm nhức nhối.…
Thanh xuân của Ngọc là những khoảnh khắc lặng lẽ bênHoàng. Mỗi sáng nhìn cậu ngồi cạnh, tim cô lại đập rộn ràng dù chẳng dám nói gì. Đã ba lần Ngọc lấy hết can đảm tỏ tình, và cũng ba lần cô nhận lại sự từ chối nhẹ nhàng. Cô biết tình cảm này không thể được đáp lại, nhưng chỉ cầnHoàng mỉm cười hay vô tình quan tâm, Ngọc lại thấy hạnh phúc, vô tình co và hoàng đã đưa nhau vào một mối quan hệ không tên,nhưng lại nhiều cảm xúc trong đó . Tình yêu đơn phương ấy, dù buồn bã, nhưng lại dịu dàng đến lạ, Ngọc nhận ra rằng cô không chỉ thích mà đã yêu cậu bạn cùng bàn ấy, cô yêu cả kỷ niệm của cả hai, đó là ký ức dịu dàng trong thời học sinh của cô…
Gia Khang - cậu nam sinh điển trai, học giỏi, nhà giàu, luôn xuất hiện với nụ cười dịu dàng và vẻ ngoài hoàn hảo trong mắt bạn bè. Nhưng sau tất cả lớp mặt nạ đó là một Gia Khang hay tự ti và luôn giấu mình trong những tiêu chuẩn do người khác đặt ra. Cậu thích thầm Phương Anh - cô bạn nữ cùng lớp trầm lặng, không nổi bật, nhưng lại khiến Khang cảm thấy bình yên mỗi lần ở cạnh.Phương Anh là người sống nội tâm, không quan tâm nhiều đến mấy chuyện tình cảm học đường. Cô nghĩ rằng những người như Gia Khang không bao giờ nhìn đến người như mình. Nhưng thật ra, trong những lần tình cờ làm chung bài tập, những cái chạm tay nhẹ, những lần ánh mắt vô tình bắt gặp... trái tim cô cũng bắt đầu dao động.________Chao xìn, mình Phương Châu tác giả của "Mùa Hạ"lần đầu mình viết truyện nên còn thiếu sót, mong mọi người bỏ qua nha…
Tiểu cây mận bị Vạn quý phi đánh chết , lý do là X loạn cung đình. Tiểu thái giám sống lại , quyết định rời xa những này là thị phi không phải, cẩn thận chặt chẽ sống đến già chết. Nhưng ở một ngày nào đó, nhặt được một quyển gọi là ( vạn pháp chi thư ) sách cũ, lập tức kinh vì là thiên thư, ở không ngừng nỗ lực rốt cục chậm rãi học được bên trong "Tiên thuật", lại bị hắn vẫn e sợ cho không kịp người muốn đến bên người hầu hạ. Tiểu thái giám lệ rơi đầy mặt: vũ đại nhân, chúng ta chỉ là hầu hạ ngươi ăn, mặc, ở, đi lại, có thể không nói còn muốn đem loại chuyện kia cũng hầu hạ a, ta không muốn lại bị Vạn quý phi đánh chết a! Vũ hóa điền vẩy một cái lông mày: ngươi nói cái gì? Tiểu thái giám: ... Không muốn a -- Nội dung nhãn mác: cường cường kỳ huyễn ma huyễn giang hồ ân oán cung đấu Tìm tòi then chốt tự: nhân vật chính: tiểu cây mận, vũ hóa điền ┃ vai phụ: long môn toàn thể Thành viên ngoại thêm các loại nguyên sang nhân vật ┃ cái khác:…
Fanfic về couple Nam Yejun x Han Noah (PLAVE)❗️Truyện viết không theo lịch cụ thể, có ý tưởng mới viết❗️------------------------°•♡°Couple chính: ~🐬💙 Nam Yejun (18 tuổi) - học sinh cuối cấp tại trường Phổ Thông VLAST, là lớp trưởng, học sinh gương mẫu luôn đứng top về thành tích ở trường.🦙💜 Han Noah (18 tuổi) - học sinh cuối cấp tại trường Phổ Thông VLAST, bạn cùng lớp của Yejun, mệnh danh là nam thần học đường với vẻ ngoài xinh đẹp.------------------------°•♡°❗️⚠️WARNING⚠️❗️Tình tiết truyện hư cấu, hoàn toàn do trí tưởng tượng của tác giả, có OOC, đơn phương, nhân vật chính có lúc sẽ có tình cảm với người khác (không yêu luôn đâuuu, hỗ trợ tuyến chính YeNo thoii)------------------------°•♡°CẢM ƠN ĐÃ ĐỌC, XEM TRUYỆN VUI VẺ, HOAN HỈ 🫶🏻…
Duyên phận giữa anh và cô bắt đầu từ ngày nắng hạ của 6 năm về trước. Lúc ấy cả anh và cô đều là những cô cậu học sinh vừa chuyển lên cấp hai có chút ngây ngô, dại khờ. Học cùng lớp được một năm, anh phải chuyển lên trường điểm. Xa nhau 3 năm, những tưởng tất cả đã dừng lại nhưng rồi, đến ngày đầu tiên bước vào cổng trường cấp ba, cô hồi hộp lắm, lo lắng lắm. Cô đi đến hòa vào đám bạn của mình đang ngồi ở hàng ghế đá dọc đường vào sân trường. Bỗng từ cổng trường thấp thoáng bóng dáng một cậu con trai cao cao, đến gần hơn chút nữa, chút nữa, đúng rồi, là anh, chính là anh. Cô không tin nổi vào mắt mình, cô gặp lại anh sau ngần ấy năm xa nhau, cô cứ nghĩ sẽ không còn cơ hội gặp lại anh nữa. Liệu duyên phận giữa anh và cô có tiếp tục dưới khoảng trời tươi đẹp cấp ba? Liệu anh và cô có duyên nhưng có nợ hay không?Thật ra đây là câu chuyện của mình và crush rồi mình dựng thành truyện nên nó như nhật kí đơn phương của mình vậy đó. 😊Tác giả: Lam Y 🌼…
Harry Potter sẽ không bao giờ nhận Draco Malfoy làm con trai, trừ phi cậu bị cuốn vào một thời không khác và thằng bồ tèo kiêu ngạo của cậu đột nhiên mất hết pháp lực rồi biến thành một đứa trẻ con.Harry Potter sẽ không bao giờ nghĩ lịch sử là một cuốn tiểu thuyết dang dở, trừ phi cậu bắt gặp Godric Gryffindor mang theo đứa con của ngài ta và Salazar Slytherin mà chạy trốn.Harry Potter sẽ không bao giờ yêu đương hò hẹn với một "Slytherin", trừ phi cậu làm điều đó theo đúng nghĩa đen của nó.Tất cả đều là trừ phi."Gryffindor là một lũ giỏi ba hoa.""Slytherin đều là một lũ giỏi tán tình."Đây là một câu chuyện tình yêu ngốc nghếch của những con người ngốc nghếch để đạt được một kết cục mỹ mãn không ngốc nghếch.Draco Malfoy x Gregory GryffindorHarry Potter x Salvador Slytherin…
" Người ta nói, anh giống ánh bình minh tươi sáng, ấm áp mang lại niềm hạnh phúc cho tất cả mọi người trên thế gian, còn người thì giống ánh hoàng hôn, tuy cũng rất ấm nhưng lại ngột ngạt, ảm đạm không ngờ " - Tôi nghĩ Tôi rất thích ngắm hoàng hôn, nếu ai đó hỏi tôi như vậy. Người cũng thế. Một vài người cho rằng sở thích của chúng tôi là kỳ quái, vì không phải bình minh nhìn cũng na ná thế hay sao. Nhưng thực chất thì hoàng hôn lại là một thế giới khác, nó không đem lại cảm giác tối tăm, cũng không quá rực rỡ. Nó trầm lặng đến và cũng trầm lặng rời đi, lặng lẽ bao trùm cả nhân gian bằng ánh nắng êm đềm, giấu kín bao tâm sự, bao nỗi cô đơn của một kiếp người. Người thích ngắm hoàng hôn vì thế, còn tôi thích chỉ vì tôi muốn biết bình minh và hoàng hôn khác nhau chỗ nào..... Thỉnh thoảng, tôi chợt nhận ra, đâu đó trong ánh mắt và trái tim tưởng như rộng lớn lắm của người cũng le lói lên một nỗi buồn huyễn hoặc của hoàng hôn. Lúc nào cũng thế, ngắn ngủi, như một ánh nến sắp tắt.......…
Xin chào, đây là lần đầu tiên tiên tôi viết truyện nên mong mọi người sẽ ủng hộ. Mục đích tôi viết truyện này chỉ để nói về câu chuyện tình đơn phương của tôi thôi (nhưng sẽ có thêm vài chi tiết khác)______________________________________Vốn dị tôi viết nó cũng không mong nó sẽ nổi hay gì cả chỉ đơn giản như tôi vừa nói trên. Tôi viết truyện sẽ sai một số lỗi chính tả nên mọi người thông cảm. Lịch đăng truyện sẽ không theo lịch hoặc thống nhất vào ngày nào cả, khi nào tôi rảnh, có thời gian, ý tưởng hoặc hứng viết thì tôi sẽ viết. Nếu mọi người có ý tưởng hoặc ý kiến gì thì cứ nói thẳng với tôi.______________________________________❗Thêm một điều nữa là truyện này sẽ chỉ đăng ở Wattpad nhưng nơi khác đều là giả mạo, idea của tôi, ý tưởng của tôi. Nếu muốn lấy idea thì phải hỏi tôi, nếu tôi cho phép thì có thể lấy.❗ ______________________________________…
"Trên ngai vàng, ta có quyền lực, nhưng gió xuân chỉ tìm thấy ở nơi nàng."Hắn - vị hoàng đế cao ngạo, nắm trong tay quyền lực tối thượng, nhưng trái tim lại yếu đuối trước nàng - một cô gái bình thường, không phải bậc cao quý nhưng lại có thể khiến hắn thao thức đêm ngày. Từ lâu, hắn đã dành trọn tình cảm cho nàng, yêu nàng từ ánh mắt đầu tiên. Dù sự quan tâm và tình yêu được thể hiện rõ ràng qua từng cử chỉ, từng cái nhìn, nhưng nàng vẫn không hề hay biết. Trong mắt nàng, hắn chỉ là vị vua xa vời, không thuộc về thế giới của nàng.Đến một ngày, hắn nghe tin nàng đã kết hôn cùng một chàng trai trong làng. Tin tức ấy như lưỡi dao đâm vào trái tim hắn, đau đớn đến cùng cực nhưng không thể làm gì hơn ngoài việc im lặng đứng nhìn. Hạnh phúc mong manh ấy chẳng kéo dài bao lâu khi người chồng của nàng bất ngờ qua đời, để lại nàng trong sự suy sụp, tuyệt vọng. Trong cơn đau khổ, nàng biến mất, bỏ lại tất cả, kể cả hắn, vị vua si tình đứng sau lưng nàng bao năm trời...Đọc tiểu thuyết ngay để hóng nội dung chương mới…
Bản thân mỗi người đều có một con đường riêng vì thế nên đừng vì ai mà rẽ.Thẩm Nguyệt Dương tôi ngang ngược, cứng đầu nhưng không phải một đứa trẻ không biết đạo lí. Cuộc đời tôi đã tự nhủ sẽ tự lực vươn lên, không vì ai mà nhường bước ấy vậy mà gặp anh trái tim tôi đã tự nhường một chỗ để anh bước vào. Tôi cũng không muốn vậy nhưng biết làm sao. Anh nói tôi chỉ là một đứa con gái quê mùa, tự cho bản thân mình là nhất, luôn nghĩ rằng cái gì mình cũng có thể tự làm được nhưng không. Anh bảo tôi cũng chỉ là một cô gái bé nhỏ, bình thường như bao cô gái khác, muốn mình là nữ chính của câu chuyện mà tỏ ra mạnh mẽ để mọi người phải nể phục, phải công nhận nhưng bản thân lại không chấp nhận chính mình. Cuối cùng, cũng chỉ là một cỗ máy di động không biết hưởng thụ cuộc sống. Tôi nhìn anh mà hiểu ra hình như anh cũng như tôi. Không thể chấp nhận bản thân nên đã lấy tôi ra để tự nói chính mình. Anh nói anh yêu cô ấy và ghét tôi. Nhưng sao bản thân tôi lại thấy tình cảm anh chao cho tôi còn lớn hơn dành cho cô ấy gấp nhiều lần. Phải chăng tôi đang tưởng tượng? Là vì anh quá yêu tôi? Hay vì anh ghét tôi thực sự?…
Đêm đến vạn vật chìm trong bóng tối, dường như mặt trời cũng cần nạp lại năng lượng. Trước khi giấc ngủ kéo đến, một luồng xúc cảm dâng lên thắt chặt lấy trái tim tôi cũng đã lâu rồi như thể dày vò mà cũng an ủi lấy tâm hồn cô gái tuổi 15 trong tôi. Những lời nói muốn nói ra nhưng chỉ dừng lại trong tâm trí chẳng tìm được cho mình một khe hở để thoát ra khỏi cuống họng, muốn viết ra nhưng khi cầm bút lên lại chợt như biến tan hòa vào không khí. Cảm giác bất lực hơn với người khó giãi bày như tôi. Những ngày tháng thanh xuân cấp 3 đó tưởng như nhạt nhòa mà lại tươi đẹp trong sáng man mác theo tôi thành hành trang tiến đến thành phố lớn như bao bạn bè trang lứa. Cứ vậy ngày qua ngày tháng qua tháng năm qua năm chẳng đợi ai cũng chẳng bỏ lại ai 6 năm không ngắn không dài trôi qua kể từ khi chia tay ngôi trường cấp 3 ấy.…