Tên gốc: 凡夫俗子Tác giả: Weibo @又似春风四月里Tình trạng bản gốc: 45 chươngCảnh sát x Bác sĩHEVài ba chữ tiếng Trung quèn không đảm bảo mọi thứ chính xác 100%BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, XIN VUI LÒNG KHÔNG REUP, HOẶC MANG ĐI ĐÂU!XIN HÃY TÔN TRỌNG TÁC GIẢ VÀ NGƯỜI DỊCH!!!2024.09.05 20:23…
TextficMỗi người con gái là một loài hoa ngát hương trong cánh rừng đại ngàn, chỉ khi họ đoàn kết đó mới trở thành khu vườn địa đàng thực sự.Hãy để mùi hương tuổi trẻ nồng nàn trên cánh mũi, để đôi mắt ngắm nhìn sự rực rỡ đang tồn tại bạn sẽ thấy ngõ rẻ thanh thản trong tâm hồn đầy dằn vặt. Hãy cảm bằng lòng đừng chỉ vội lướt qua 💫.Textfic-Teenfic nói không với teencode, mọi thứ ở đây đều được chau chuốt từ chất xám của AU, phiền ai muốn đưa khỏi Wattpad hãy hỏi ý kiến trước 🤏…
๖ۣۜMẹ đẻ: Nhất Chích Đại Nhạn 一只大雁 (aka Một Con Chim Nhạn).๖ۣۜSố đo ba vòng: đoản văn manh ngọt, hiện đại, chủ thụ, bao dưỡng.๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 7 tuổi + 0 lần chết lâm sàn.Nguồn: Kho tàng đam mỹ- FanficEditor: Cá Diêu HồngĐôi lời: Khi đọc truyện nếu các bạn thích thì hãy ủng hộ, không thích xin đừng nói lời cay đắng. Nếu có repost, xin hãy xin phép, ghi nguồn và dẫn link. Cảm ơn mọi người! (❁'▽'❁)*✲゚*๖ۣۜNhử mồiTrang Diễn cảm thấy Văn tổng không thích cậu chút nào hết, bao dưỡng cậu chỉ để xúc phân cho con mèo siêu siêu mập kia thôi (/□\*)・゚゚・。 (/□\*)・゚゚・。…
Cuối năm lớp 12, Lyhan và Hansara - hai cô gái học cùng lớp nhưng chẳng mấy thân thiết - bất ngờ trở nên gần gũi khi cùng tham gia nhóm nhảy cho buổi văn nghệ. Hansara có người yêu, Lyhan chẳng nghĩ gì nhiều... cho đến khi trái tim bắt đầu lệch nhịp.…
"Tuổi thanh xuân chua xót bắt đầu từ năm tôi mười bảy tuổi, là bài thơ tỏ tình đẹp nhất tôi từng viết dành cho anh."Tôn Dĩnh Sa - Bên ngoài thuần khiết, bên trong thâm sâu khó dòVương Sở Khâm - bên ngoài lạnh lùng ít nói, bên trong tính toán từng bước. Dịch vì câu "Đối với tôi, đây là truyện loạn luân ngược tâm đỉnh nhất." Má cái tên nghe "huê" mộng ha ai ngờ cái truyện đọc nhức nhối tâm can. Tui đã nhảy hố, đăng để kiếm người nhảy hố chung hihi…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Thuở ban đầu, khi họ gặp nhau còn là những thiếu niên. Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa, một người mang sự nhiệt thành của tuổi trẻ, một người sở hữu sự kiên cường của thiếu nữ.Khuôn mặt non nớt ẩn chứa ánh sáng rực rỡ của một tương lai vô cùng xán lạn, tựa như những vì sao trên bầu trời đêm.Cho đến khi hình bóng và ước mơ hòa vào nhau, sự đồng hành này dần trở nên rõ ràng.Thời gian trôi đi, năm tháng trao tặng. Không chỉ là vinh quang, mà còn là vô số khoảnh khắc cùng nhau nâng đỡ, là tình tri kỷ theo đúng nghĩa.Tâm tư tuổi trẻ, cuối cùng cũng trở thành một khung cảnh rực rỡ, tráng lệ.Mô tả:Thích viết về những câu chuyện vụn vặt, day dứt của tuổi trẻ. Cố gắng bám sát dòng thời gian, cố gắng giảm thiểu OOC (lệch tính cách nhân vật)...Tác giả: dianmo1108…