Keigo nghiến răng ngăn mình đừng làm gì dại dột. Tên này như đọc được anh đang nghĩ gì vậy. Xiềng xích trên đôi cánh thắt chặt lại khiến anh đau đến quặn người. Dabi đặt tay lên cánh của anh, kéo anh lại gần, trông chờ anh làm điều gì đó với nụ cười quái gở trên môi. Anh cau mày, thật sự là hết cách rồi nhỉ? Keigo xích lại gần, vừa vặn tìm được vị trí môi người đối diện. Được mà, anh được phép yêu thương người anh quan tâm.…
lấy cảm hứng từ câu chuyện của bản thân tui để viết nên chiếc fic này đó và tất nhiên đến 1 khúc nào đó của fic thì k còn liên quan đến câu chuyện thật của tui nữa ^^ hy vọng mí bồ iu thích chiếc fic này nhoee…
"Chỉ là hôm nay mưa lâu tí thôi" - một chiếc khăn tay thoang thoảng hương hoa nhài, một câu nói ấm áp đến lạ giữa ngày mưa, và một lần gặp gỡ ngỡ như là định mệnh.Phúc An - một cậu bé từng bị bắt nạt vì xu hướng tính dục - nay bước vào cấp ba, mang theo tổn thương và hi vọng le lói từ lời hứa năm nào.Dưới mái trường cấp ba thân yêu, An dần chữa lành tâm hồn tưởng chừng đã vụn vỡ ấy. Liệu ngày mai có hết mưa không ?(Bìa sau này mình sẽ đổi lại hihi)…
Choi Beomgyu-một nhà báo omega xinh đẹp, nhiều người ngỏ ý với anh nhưng hiện giờ anh chỉ qua lại với một alpha đáp ứng được hết nhu cầu của anh. Kang Taehyun-một alpha giám đốc điều hành CEO cũng đẹp không kém, cuốn hút bao nhiêu omega nữ và nam. Nhìn vẻ ngoài hắn vậy, thực chất nhỏ hơn Beomgyu 2 tuổi lận. Beomgyu vì dành ra quá nhiều hy vọng nhưng không nhận được mở lời từ phía bên kia nên anh đành rời đi trong im lặng còn hắn cố gắng níu kéo mối quan hệ này. Liệu hai người có thành đôi hay cứ tiếp tục mối quan hệ này?…
Khương Thái Hiền đã từng không hiểu, tình yêu có nghĩa là gì, mà lại khiến cho con người có thể đau khổ, có thể cuồng si đến thế.Cho đến khi hắn gặp được Thôi Phạm Khuê.Hắn từ một kẻ chê cười tình yêu phàm trần, trở thành một người khắc khoải si tâm một bóng hình. Giữa Khương Thái Hiền và Thôi Phạm Khuê, dù có trải qua bao nhiêu kiếp tình sâu hận thù, hắn vẫn luôn yêu y, vẫn dành cho y thứ tình cảm ban sơ như thiên kiếp đầu tiên mà bọn họ gặp gỡ.…
setting: sinh viên đại học, đời sống thường ngày, cuộc sống tưởng xám xịt ai ngờ hường phấn.Sero Hanta tưởng mình đã hài lòng với cuộc sống nhạt nhẽo vô vị cho đến ngày gặp được người có cuộc sống tưởng như đầy choáng ngợp trong hoàn cảnh hắn chẳng bao giờ nghĩ đến. Em khiến cho cuộc sống hắn thêm rực rỡ, hắn tặng cho em một cuộc đời mà em mơ ước bấy lâu. warning: fan endeavour né nha, có suy nghĩ liên quan đến tự sát.…
Tôi hẹn hò với Choi Soobin rồi, chệch hẳn so với lộ trình ban đầu luôn.Tôi tự nhận thức được bản thân một góc cũng không bằng Choi Soobin, một Yeonjun cũng không bằng một cái bình đựng hoá chất mà Soobin tuỳ ý đụng tay vào. Người ta bảo tôi đúng là điên khi yêu Soobin, tôi lại thấy Soobin quá là điên khi yêu tôi rồi. Thế nên Soobin mới cho tôi một công thức gồm các loại nguyên liệu kì lạ mà tôi chưa từng nghe qua để làm tan chảy sự mất cân xứng ấy, và tôi lại rơi vào lưới tình với cậu ta.…
taehyun trộm nghĩ, khác nhà hay cùng nhà, dù là một tuổi hai mười một tuổi, hay có khi là hai mươi mốt tuổi, choi beomgyu vẫn phải để cậu phải chăm sóc và bận tâm dài dài.-mình nghĩ ra cái plot này vào một đêm nghe run away =)))))) nhưng càng viết càng thấy không liên quan gì đến bài hát =)))))) thôi thì các bạn cứ đi phiêu lưu cùng gryffindor choi beomgyu và ravenclaw kang taehyun trước nhé, fic's song mình sẽ cập nhật sau (cũng có thể là không luôn...)…
Tác phẩm: Muốn cùng em ngắm trăng lúc bình minh.Tác giả: NSFM (me)Thể loại: Bách hợp. Hiện đại. Đô thị tình duyên. Chữa lành. Tổng tài mỏ hỗn x Bác sĩ nhưng thích dạy đạo đức. Ngọt lắm, hài lắm trust me 🐧. Bảo đảm đôi chính HETình trạng: Đã end và đang up dần.Nhân vật chính: Hoàng Nguyệt Minh- Nguyễn Gia An. Tổng tài ngoài lạnh trong ngáo x bác sĩ khoa Sản dịu dàng nhưng hay bao đồng.Nhân vật phụ nhưng làm màu là chính: Hạ BăngLịch update: 21h T2-4-6 hàng tuần…
Author : b. poteytoViết về nỗi chán nản của một kẻ cô đơn khi mắt không ướt nhoè, lòng không hình bóng. Trống rỗng. Mọi thứ chẳng còn ý nghĩa.Nhưng. Sau tất cả, bắt đầu là điểm dừng.…
Giữa thời tiết giá rét -5˚C lại có thêm hai trái tim cùng chung nhịp đập... Chỉ là bắt nguồn từ cuộc trò chuyện nhỏ nhưng lại khiến hai con người xa lạ sáp lại gần hơn, tạo nên một mối tình đầy sắc hồng. Và tôi, Choi Soobin này đây chính thức có em 'gấu' để sưởi ấm vào mỗi dịp giáng sinh rồi!1124 - ....Tạm Drop…
yes it's an alternate universe where there is nothing called a curse but instead they have problems that need dealing with. setting: gojo 18 x yuuji 16. Đây là lần thứ mười một trong ngày Gojo nghĩ lại về lí do hắn chia tay người yêu cũ của mình. Hắn chỉ nhớ rằng hắn là người nói câu chia tay trước, nội dung là gì, hắn chẳng nhớ nữa. Dù hắn mới chỉ chia tay em vỏn vẹn được một tháng, giọng nói của em đã mờ dần đi trong đầu hắn. Thật muốn nghe giọng em thêm một lần nữa.…
Tên gốc: Ngươi lại trốn thử xem (你再躲试试)Tác giả: Kim Nhàn.Tình trạng: Hoàn.Số chương: 57 + 21 phiên ngoại.Editor: Temora.Tình trạng edit: Đang lết.Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Vườn trường , Thanh mai trúc mã , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , Duyên trời tác hợp , 1v1.*Công sủng thụ, công sủng thụ, công sủng thụ, muốn xem kịch bản thầm mến máu chó thì đừng bấm vào.Dán mác nội dung: Tình cảm ông trời tác hợp, ngọt, tình yêu học đường.Nhân vật chính: Diệp Dao, Lục Tầm. Tóm tắt trong một câu: Thằng bạn là trai thẳng mà tôi thầm mến vì tôi mà cong.°•°• Review của editor:Lục Tầm: Ta là trai thẳng.Diệp Dao: Hông bé ơi :)Con đĩ tình yêu kiểu: Không ngờ tới phải khum ]:) Làm sao mà đỡ được :))Nói chung, hai bạn nhỏ vờn qua vờn lại cho vui thôi, chứ sinh ra là thuộc về nhau rồi. Truyện cừi sảng nha các cậu, cuộc sống mà vất vả quá thì vô đọc truyện xả stress nha. Có cảnh hỏny mlem mlem.*BẢN DỊCH CHƯA ĐƯỢC TÁC GIẢ CHO PHÉP. LÀM VÌ MỤC ĐÍCH PHI THƯƠNG MẠI. VUI LÒNG KHÔNG MANG RA NGOÀI.Nguồn: Wikidich. Link: https://wikidth.org/truyen/nguoi-lai-tron-thu-xem-YYB8WVS4CE3Icwd4Nguồn ảnh bìa: Được Canva hỗ trợ dưới thao tác tay của toi. **Bản dịch chỉ được đăng chính thức ở hai nơi là Wattpad và WordPress: thelastdaytolive.…