565 Truyện
The OvertSchool

The OvertSchool

2 0 1

Từ xưa con người vốn có hai giống loài một là HumanBurt dùng để chỉ những người bình thường còn Magic dùng để chỉ những người có ma lực phép thuật trong người. Thay vì sinh sống hòa thuận với nhau thì cả hai giống loài lại đấu đá với nhau vì HumanBurt nghĩ rằng nhưng người MagicBurt là không bình thường và trái với tự nhiên. Cả 2 giống loài đã luôn chiến tranh với nhau qua hàng thập kỉ nhưng rồi cả hai đã kí một hiệp ước thỏa thuận hòa bình, tuy vậy nhưng cũng có những cá nhân không đồng tình với nó lên đã lập lên hội bác bỏ hiệp ước. Để sống yên bình hơn lên cả hai loài đã quyết định tách nhau, phép thuật thì tạo ra chiều không gian riêng để sinh còn con người thì trên trái đất. Cả hai đã sống tách nhau và dần dần con người cũng lãng quên đi nhưng người MagicBurt, chỉ có những người cầm quyền là luôn nhớ đến họ và duy chì thỏa thuận. Nhưng rồi có một rắc rối rất lớn đã ấp đến và nó có tầm ảnh hưởng rất lớn đến hiệp ước hòa bình của hai loài. Hạo Mỹ cũng là một người mang phép thuật, ngôi trường OvertSchool là nơi đào tạo những người mang phép cũng là một trong những trụ của bộ máy ma pháp. Hạo Mỹ sẽ làm gì để giải quyết rắc rối ấy? Hãy cùng đọc để hiểu sâu hơn.…

🌺Bảo Bối🌺 Em là của anh!

🌺Bảo Bối🌺 Em là của anh!

74 4 1

-----------------------GTNV----------------Đam mỹ-thụTui là fan 2 ổng nè❤️ủng hộ truyện tui nhaBảo Khánh: là 1 người lạnh lùng, ít nói, đẹp trai, hầu như cậu ta chưa bao giờ nở nụ cười với bất kì ai... Nhưng chỉ với số tuổi 20 mà cậu ta đã thành công hơn ai hết... Và hiện tại cậu ta là chủ tịch tập đoàn ICMVà là mẩu người của biết bao cô gái mơ đến... Phương Tuấn: là 1 người dễ thương, hòa đồng, cậu sở hữu một vẻ đẹp không góc chết... Cậu hiện tại 18 tuổi... Lúc trước ba mẹ cậu là chủ tích tập đoàn Trịnh Trần nhưng ba mẹ cậu mất sớm... Họ hàng nhà cậu ai cũng dành nuôi cậu nhưng không phải thương cậu mà nhắm đến khối tài sản mà ba mẹ cậu để lại... Cho đến khi cậu hết giá trị lợi dụng thì... Họ cũng tống cậu ra đườngVân Anh: là một cô gái háo sắc, đanh đá tuy xinh đẹp nhưng không ai ưa vì những cái tính ấy của cô... Cô thích Bảo Khánh nhưng anh không thích cô mà thậm chí còn ghét côVà hiện tại cô đang làm giám đốc cho 1 công ty không hẳn là lớn... -------------------VÔ TRUYỆN----------------ỦNG HỘ TUI NHA-----AI MUỐN TÔI THÊM J VÔ TRUYỆN THÌ CMT NHA... ❤️❤️❤️…

Gửi Một Nhành Hoa Giấy

Gửi Một Nhành Hoa Giấy

3 1 1

"Này, đừng vứt hoa lung tung vào hộc bàn tớ nữa!" Cậu thanh niên mở mắt, giọng vẫn còn ngái ngủ. "Sao gọi là vứt được... Tặng cậu mà." Nữ sinh trước mắt thở dài, giọng điệu đôi phần bất lực, dù gì cũng chẳng phải chuyện mới chớm gần đây, cậu ta vẫn hay để vào hộc bàn cô vài bông hoa giấy. Cô thì không thích hoa giấy lắm, chúng chẳng có mùi hương gì, màu sắc so với các loài khác vẫn thua vài bậc, cô cũng chẳng hiểu tại sao cậu ta lại như ám ảnh đến thế...__________ "Anh không thay đổi gì nhỉ?" Cô gái cười khẽ, ánh mắt vẫn không rời khỏi người đàn ông đối diện. Rõ ràng bọn họ đã bên nhau lâu như vậy, song, khi thấy phiên bản trưởng thành của anh cô vẫn có chút lạ lẫm. "Ừm, vẫn thế thôi." Cánh hoa giấy trên tay anh khẽ rung động, cũng như cô năm ấy đối với chàng trai trẻ. Ánh chiều tà phủ lên cánh hoa giấy mỏng manh khiến chúng rũ thêm màu tươi mới. Có lẽ cả đời này cô sẽ chẳng tìm thấy ai như anh, cũng sẽ chẳng có ai cắt từng nhành hoa giấy đem đi tặng người khác như cách anh đã làm... _____________________________Thể loại: Ngôn tình, học đường... Tác giả: Wiin._____________________________…

[JunPhúcNeko | AU học đường] Những kẻ mộng mơ

[JunPhúcNeko | AU học đường] Những kẻ mộng mơ

765 90 3

Author: Thụy Miên.Pairings / characters: Jun Phạm x Tăng Phúc x Neko Lê (Một số cặp đôi và nhân vật phụ: Bùi Công Nam x Duy Khánh; Kay Trần; S.T Sơn Thạch...)Rating: T.Category: hài, học đường, lãng mạn, tình iu bọ xít, mối quan hệ bùng binhDisclaimer: Các nhân vật là có thật nhưng câu chuyện hoàn toàn hư cấu, không nhằm đả kích bất cứ cá nhân/ tổ chức nào ngoài đời. Summary: Trong các bạn, có bao nhiêu người tự đánh giá mình là một kẻ mộng mơ? Bao nhiêu người đã từng yêu đơn phương? Và chuyện điên rồ nhất các bạn từng làm - vì yêu - là gì vậy?Ngày Tăng Vũ Minh Phúc khăn gói rời Sóc Trăng tới mảnh đất Sài Gòn phồn hoa để đi học, mẹ cậu chạy theo dặn rằng "Đừng yêu đương linh tinh con nhé!". Bà lo thằng con trai thật thà của mình sẽ bị cô nàng thành thị nào đó quay như chong chóng, không còn tâm trí đâu mà nhồi nhét chữ nghĩa. Nhưng cuộc đời thì thường trật nhịp khỏi những dự đoán theo cái cách khó lường nhất. Đâu ai biết trước được rằng vào mộtngày cuối tháng Mười một, có hai con người xuất hiện làm đảo lộn tùng phèo cuộc sống giảng đường bình yên của Minh Phúc...Và... nếu được chọn lại, dẫu đã biết trước hạnh phúc hay buồn thương, cậu vẫn sẽ chọn được gặp họ.Một lần nữa.…

[Bùi Thủy] Thủy Sư Huynh! Huynh là của ta!

[Bùi Thủy] Thủy Sư Huynh! Huynh là của ta!

1,243 92 1

Giả sử: nếu Hạ Huyền vì yêu Sư Thanh Huyền mà không giết Sư Vô Độ thì lúc đó mọi chuyện sẽ theo một chiều hướng khác"Thủy Sư huynh! Ta thật sự thật sự rất thích huynh!! " "Ta thật sự không có tâm trạng để nói đùa với ngươi! Ta phải đi đánh chết cái tên Cá nước đen kia!! "Ta không có đùa mà! ""Rồi rồi! Vậy ta thích ngươi! Vừa lòng chưa? "..... "Sao ngươi cứ đeo bám ta quài vậy Bùi Minh? "" Không bám theo thì làm sao cưa đổ đây? "..... "Bùi Minh! Ngươi tỉnh lại đi! Ngươi nói ngươi thích ta mà...hức ngươi nói ngươi sẽ theo đổi ta đến khi nào ta chấp nhận tình cảm của ngươi mà...ta chấp nhận...hức... Nên là. .. ngươi mau mắt nhìn ta ... ""Huynh chấp nhận tình cảm của ta rồi đó nha! Huynh sau này là của ta, của Bùi Minh này! ""Ngươi dám gạt ta... Hức...hức... ""Đừng khóc mà, người khác lại nói ta ức hiếp huynh, ta vốn cx chỉ định trêu huynh tí thôi ""Ngươi...ngươi!! "____________________________________Mạn Thanh: trc hết ta xin cảnh báo mọi người rằng ta rất ngu văn chỉ là ume cp này quá nên mới viết xin mọi người thông cảmVà chú ý đây là những cp ta ship mong mọi người không đục thuyền: Hoa Liên, Song Huyền, Quyền Dẫn, Phong Tình, Linh VũVà đây là tác phẩm đầu tay nên có gì sai sót mong mọi người bỏ qua!…