ĐỒNG NHÂN MA ĐẠO TỔ SƯ - VONG TIỆNNguyên tác: Mặc Hương Đồng KhứuDuyên Tâm AnTác giả: Hi Hi Xao Khoát NạiEdit: Huyên + Đường Thể loại: đồng nhân, đam mỹ, huyền huyễn, cổ đại, kiếp trước kiếp này, OOC, HE.Trình trạng: HoànEDIT PHI THƯƠNG MẠI VÀ KHÔNG CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, XIN ĐỪNG MANG ĐI NƠI KHÁC.KHÔNG ĐẢM BẢO 100℅ ĐỘ CHÍNH XÁC.Chỉ đăng tại Wattpad này và Wordpress tieuhuyen1205.wordpress.com…
Ánh sáng còn sót lại tưởng như vụn vỡ lại chiếu sáng cả thế gian. Trong khôn cùng bóng tối, ngọn đèn mờ leo lét tàn lụi soi chiếu, đối diện với chính cái tôi. Khoảnh khắc đó, trái tim được quang huy chiếu sáng, tha thiết kiếm tìm lối thoát cho chính mình. Lần nữa ta được vầng khai tâm. Hà Dư Huy - vốn dĩ là một nửa sót lại của tàn dư huy hoàng, nắm lấy nguyệt luân, nắm lấy thái dương. Dư huy nhật nguyệt. Ai mà chẳng từng một lần trải qua thất bại. Ánh dương tắt ngấm, chỉ để cho chính ta, trong đêm đen, hiển lộ chính mình. Một lần nữa tái sinh. 🐚Thể loại: boy love, np, 1x3, abo, axb, chữa lành…
PHẠM LỮ ÂN là bút danh chung của:* Đặng Nguyễn Đông Vy với các tác phẩm đã in: Hãy tìm tôi giữa cánh đồng (Sáng tác) - NXB Trẻ, Làm ơn hãy để con yên (biên dịch) - NXB Trẻ.…
Cố Cẩn cùng Lăng Đình kết hôn bảy năm, tất cả mọi người biết bọn họ bằng mặt không bằng lòng, chỉ là một đôi trên danh nghĩa bạn lữ.Nhưng ai cũng không nghĩ tới,Cố Cẩn sau khi chết, luôn luôn lạnh băng vô tình Lăng thượng tướng thế nhưng ở trong một đêm mất đi lý trí, giết đỏ cả mắt, giống như một người bị điên.đến lúc này, mọi người mới hiểu được Cố Cẩn đối với Lăng Đình không phải cái gọi là liên hôn công cụ --Mà là mạng của hắn.......Cố Cẩn vốn nghĩ rằng chết chính là kết thúc, không nghĩ tới vừa mở mắt, hắn trọng sinh trở về lúc đang cùng Lăng Đình đính hôn thời điểm.Đã từng mắt lạnh nhìn bạn lữ 7 năm ở trước mặt mọi người quỳ một gối xuống đất, ôn nhu mà cúi đầu hôn đầu ngón tay của hắn."đồng ý gả cho ta sao, Omega của ta."Cố Cẩn:...... Người này choáng váng rồi à?------------------------------------① Bình tĩnh Omega thụ X cố chấp cường đại ai đều không được liền phải ngươi Alpha công② Công thụ song trọng sinh, kiếp trước tương ái tương sát, kiếp này tiêu tan hiềm khích lúc trước, cuồng rải cẩu lương③ ABO, lung tung loạn xả tinh tế giả thiết, chớ khảo chứng, moah moahTag: Cường cường, yêu sâu sắc, trọng sinh, tình yêu và hôn nhânTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Cố Cẩn, Lăng Đình ┃ vai phụ: ┃ cái khác: Niên hạ, HE…
Tác giả: Khổ Đinh Trà (Bibigege)Thể loại: Hiện đại. Hài hước. Trọng sinh. Huyền huyễn. Kinh dị. 1x1. Nóng nảy độc miệng công x bình tĩnh thổ tào thụ. HECouple: Khải Nguyên (TFBOYS)Văn án:Vương Nguyên bị người âm mưu giết chết, ở đêm sinh nhật mười tám tuổi cô độc rời đi nhân thế. Uất ức nhất đời cậu chính là người đâm chết cậu là một kẻ điên.Sau đó, cậu sống lại trên người kẻ điên kia.Vương Nguyên: . . . Bây giờ mấy người muốn tui đi nhận tội là tui tự giết tui?Phán quan nào đó: Tự thú đê! Tự thú là cậu thích tôi, tôi sẽ giảm án cho cậu!Vương Nguyên trợn mắt: A?Phán quan nào đó: A cái gì mà a? Đầu sinh ra là để làm gì? Không biết tự giả vờ đáng thương để mua lòng từ bi sao?! Tôi sẽ nhân nhượng mà cho cậu một chức vị đẹp đẽ trong gia phả nhà tôi, quyết định như vậy!Vương Nguyên: . . .Thôi cậu vẫn là an tĩnh làm một kẻ điên đi.Ghi chú: đào hố cho năm 2019, sẽ triển khai sau khi viết xong Trong Đôi Mắt Của Em ~ Cực Tốc Sinh Tồn vẫn đang được chỉnh sửa. Tiên Chủ cũng sẽ không drop.Spoil: Công không là người, độ kinh dị của truyện sẽ cao hơn tất cả những gì Trà viết trước giờ ~ Cảm ơn và chào mừng các bạn nhảy hố mới của tui!…
"Thời trung học, tựa như cũng có một người như vậy, len lén để ở trong lòng, mỗi ngày ánh mắt đều chú ý chị ấy, nhưng khi ánh mắt chị ấy nhìn đến, tim đập liền rộn lên cuống quít cúi đầu. Khi thành tích thi công bố ở trên danh sách thì trước tiên sẽ tìm kiếm tên của chị ấy, sau đó tính khoảng cách giữa tên của hai người. Ngẫu nhiên vì một câu của chị ấy mà vui vẻ cả ngày, cũng sẽ bởi vì chị ấy cười với người khác mà uể oải. Châu Thi Vũ...em từng coi thanh xuân là cái gì đó rất tươi đẹp lớn lao, sau này nhìn lại, thanh xuân ấy đều là chị...""Thanh xuân tươi đẹp ấy chúng ta đã cùng nhau trải qua, cùng nhau đứng trên sân khấu để có những khoảnh khắc tuyệt vời nhất. Cùng nhau nỗ lực tập luyện đến kiệt sức. Cùng nhau học tập đến quên thời gian.Có một lần tôi hỏi em ấy đáp án bài tập. Sau đó em ấy nói em ấy cũng chưa làm. Tôi bất lực gõ bút xuống bàn mấy cái. Em ấy nói: "Chị cần đáp án bài nào, bây giờ em làm cho chị!". Có lẽ là vì điều này nên tôi mới thích em ấy đến tận bây giờ.Vương Dịch, chính bởi vì có em, ánh nắng thanh xuân mới đến!"___________________Au: Sói trắng thích trăngTruyện mình tự viết, không cover hay chuyển ver từ bất cứ bộ nào, vui lòng không đưa đi chỗ khác khi chưa có sự đồng ý của tớ, cảm ơn các cậu!🍊…
Ảnh bìa truyện là do mình vẽ . Mình là tác giả @AnhDeptry mất acc nên đừng hỏi sao văn phong nó y chang nhau . Truyện không liên quan gì đến lịch sử. Cốt truyện : Việt Nam chỉ đơn giản là bị xe tông trúng xong anh xuyên qua một thế giới song song , nơi mà vẫn đang có chiến tranh( nhưng nó khác với lịch sử ) . Anh chỉ hơi sốc tinh thần khi mọi người ở đây quá khác so với những gì ở thế giới cũ và quan trọng là anh vẫn giữ nguyên sức khỏe không bị tác giả cướp đi như thế anh dễ dàng đập mấy người khác trừ bộ ba vàng trong làng phát xít ( Tác giả : Cảm ơn trẫm vì lòng từ bi đi >:)) ). Qua thế giới song song anh lập dàn harem lúc nào không hay và đó là cả một vấn đề lớn sau này.( Truyện có H Truyện có H Truyện có H )Điều quan trọng nhắc lại 3 lần.…
Lâm Viễn vốn là một bác sĩ vô danh, trong lần nọ do vô ý làm một ông già ra đi ngay trên bàn giải phẫu mà từ đấy rước lấy tai ương khôn lường. Ông già này chính là người đứng đầu của Hạ gia - tổ chức xã hội đen lớn mạnh nhất hiện thời. Theo quy định của Hạ gia, người duy nhất bên cạnh chủ nhân của Hạ gia trước khi qua đời - Lâm Viễn sẽ trở thành di chúc sống. Để tự bảo vệ mình, Lâm Viễn đã ký kết một giao ước với con trưởng của Hạ gia - Hạ Vũ Thiên: trước khi công bố di chúc, trong vòng một năm, Lâm Viễn sẽ giả làm người tình của anh ta. Vừa biếng nhác lại hay ru rú trong nhà, khi không bị Hạ Vũ Thiên dối trá lạnh lùng kéo vào một hồi đấu đá đầy mưu mô quỷ quyệt. Một bác sĩ bình thường, trong thế giới ác ma mình đầy thương tích, đến khi ngã ngũ, anh mới hiểu, vì sinh tồn mà hoá thành ác ma chẳng qua chỉ là nguỵ biện. Dẫu vì tình yêu hay chỉ đơn giản là giao ước, ngay khi anh đã thề sẽ không tin lời của ác ma thì ác ma lại bắt đầu vì anh mà thay đổi.…
- Truyện sẽ xoay quanh 16 khứa tụ tập nhau để kể chuyện kinh dị nhen - Và sẽ có các yếu tố kinh dị thiệt nha như kiểu giết người, phá án, ma quỷ👻....- Sẽ có các cp mình đu nên nếu ai không thích có thể lướt nhaa!!💦- Lưu ý: Nhân vật sẽ không giống trong nguyên tác…
Một ngày mưa tầm tã, Kiều phải ở lại trường để gặp thầy giáo. Cậu không thích phải chờ lâu, nhưng cậu vẫn phải kiên nhẫn. Trong lúc vô thức đi lang thang quanh trường, Kiều tình cờ đi qua câu lạc bộ âm nhạc. Một giai điệu nhẹ nhàng, đầy lôi cuốn, vang lên từ phía trong, khiến Kiều không thể không dừng lại.Khi ngó đầu vào, Kiều nhận ra người đang chơi đàn là Dương, đàn anh khối trên. Dương, với vẻ ngoài điển trai và tài năng, luôn đứng đầu khối và được xem là một trong những "tứ đại hot boy" của trường. Nhưng điều khiến Kiều ngạc nhiên là sự tĩnh lặng, vẻ lạnh lùng mà Dương luôn mang theo, một người ít khi mở lòng và dễ dàng giữ khoảng cách với mọi người. Tiếng đàn của Dương không giống như bất kỳ thứ âm thanh nào mà Kiều từng nghe. Đó không chỉ là tiếng đàn, mà là những giai điệu mượt mà, như thể được vẽ ra từ cảm xúc, gợi lên một câu chuyện chưa kể. Giai điệu ấy lướt qua trong không khí, như những làn sóng nhẹ nhàng vỗ về, lúc thì dịu dàng, lúc thì có chút day dứt, nhưng tất cả đều có một vẻ gì đó rất sâu lắng và chân thật.Kiều lặng lẽ đứng đó, chìm đắm trong từng nốt nhạc, như thể âm nhạc của Dương đang nói thay những điều mà chính cậu chưa thể diễn tả bằng lời. Có lúc, giai điệu dồn dập như thổn thức, có lúc lại nhẹ nhàng như hơi thở, như một lời thì thầm của lòng người. Kiều có cảm giác rằng những giai điệu ấy không chỉ do đôi tay của Dương tạo ra mà còn mang trong đó một phần tâm hồn, một phần cảm xúc không thể gọi thành tên.Tuy nhiên, trong khoảnh khắc tĩnh lặng ấy…
Tên gốc: Trọng sinh chi hoàng hậu vi tôn - 重生之皇后为尊Tác giả: Thượng Huyền Nguyệt Nhi - 上弦月儿Chuyển ngữ + Beta: MaoBản gốc: 97 chương (90 chương chính văn + 7 chương phiên ngoại)Bản dịch: HoànNguồn: Tấn Giang, Wiki dịchWordpress: https://oreoyy7230.wordpress.com/2021/12/28/2021-trong-sinh-chi-hoang-hau-vi-ton/__________________________+ Độ chính xác của bản dịch lên tới 80 - 90%.+ Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không sử dụng bản dịch với mục đích thương mại. Nếu có bất cứ vấn đề gì ngay lập tức xoá truyện!+ Bản dịch chỉ nằm duy nhất lại Wattpad này và trên Wordpress chính chủ, không có đăng lên bất kì chỗ nào khác. Bất kì chỗ nào đăng tải truyện của mình đều không hề có sự cho phép của mình. Vui lòng không được chuyển ver. Tất cả các trang reup đều là chó là chó là chó :) :)…
• Tên truyện: Chứng Bệnh• Tác giả: Ái Giảng Đồng Thoại Cố Sự• Tình trạng bản gốc: 2 chương (Đã kết thúc)• Raw: Phế văn• Edit: motngaymuadeptroi@wattpad• Cover: 8-bit stories-Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Chủ công, Kết 1v1Tag: chủ công (ngôi thứ nhất), niên thượng, tam quan bất chính, NTR-Văn án:Tra công chán đời.-⚠️ Khuyến cáo:* Editor không có nhu cầu truyện được cập nhật trong list của Đam Mỹ Mới Hoàn.* Vui lòng đọc kỹ chương khuyến cáo đầu tiên trước khi đọc truyện. * Edit chui, phi lợi nhuận. Vui lòng không bưng đi nơi khác.* Editor vốn tiếng Trung hạn hẹp, edit dựa trên QT, Raw + Google nên không đảm bảo đúng 100% nội dung. Hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp.…
- Thiên Hinh, là ta có lỗi với nàng...Trần Cảnh nhìn nữ nhân trước mặt - Chiêu Thánh Công Chúa. Nàng dù đã tới tuổi tứ tuần, nhan sắc có vài chỗ tàn phai nhưng vẫn giữ nét đẹp thanh tao tuổi đôi mươi, dung nhan tựa hoa. Trần Cảnh chạy tới ôm nàng, Thiên Hinh tựa vào lòng nam nhân ấy lần cuối. Thiên Hinh chỉ khóc lần này nữa thôi, có thể đây là lần cuối nàng được gặp hắn vì mai nàng đã lên kiệu hoa làm phu nhân nhà người ta rồi. Dưới ánh trăng sáng, đôi nam nữ ôm nhau say đắm, dường như họ muốn thời gian ngừng trôi nhưng bất lực không làm được gì. Thiên Hinh sụt sịt nói, đôi mắt to tròn của nàng đã đầy nước nhìn nam nhân cả đời nàng say đắm.- Nhị Lang, nếu có kiếp sau, ta vẫn muốn gặp lại chàng, muốn được yêu chàng lần nữa. Nhưng đừng vào nhà đế vương nữa, kiếp này đã quá đủ rồi......_______________________________Author: Vương Ánh Nguyệt…