Our Love - Adorable Babi
Chúng tôi bước qua cổng trường Đại học Kinh tế Quốc dân, hoà vào dòng sinh viên tấp nập đang tiến vào khuôn viên rộng lớn phía trước. Con đường trải dài, hai bên là hàng cây xanh mát, gió sớm khẽ lay động những tán lá khiến không khí buổi sáng càng thêm dễ chịu. Tôi ngẩng đầu nhìn quanh, cố gắng ghi nhớ từng khung cảnh lạ mà rồi sẽ trở nên quen thuộc này.Đi thêm vài bước, giữa khoảng sân rộng, tòa nhà A2 hiện ra - cao lớn, hiện đại, những ô cửa kính phản chiếu ánh nắng sớm lấp lánh. Cảnh tượng ấy khiến tôi bất giác khựng lại trong vài giây. Tất cả như đang hiện ra rõ nét trong trí tưởng tượng mà suốt bao năm qua tôi luôn hình dung, nhưng giờ đây, tôi không còn mơ nữa - tôi đang thật sự đứng ở đây. Đây chính là nơi mà suốt ba năm cấp ba tôi đã mơ tới, đã đặt mục tiêu, đã nỗ lực từng ngày để được chạm đến. Giữa dòng người đông đúc, nhộn nhịp, tôi - Ngọc Trâm - cuối cùng đã trở thành tân sinh viên của ngôi trường này.Minh Anh dừng lại bên cạnh, cũng ngước nhìn tòa nhà rồi quay sang nói nhỏ: "Thật rồi đó Trâm. Mình chính thức là sinh viên NEU rồi."Tôi mỉm cười, lòng ngập tràn cảm xúc - hồi hộp, háo hức, và có chút bỡ ngỡ. Phía trước là một hành trình dài chưa biết điều gì đang chờ đợi, nhưng tôi thấy mình sẵn sàng - và may mắn hơn cả, tôi không bước đi một mình.----------------07/2025…