màu của mùa hạ
Tôi không muốn một ngày hè ảm đạm, dưới cái chia ly của tuổi học trò.Chẳng muốn gói lại ký ức, thả vào trong giấc mộng ngày thu.Bởi ngày thu là lúc khởi đầu, cho muôn vàn tương lai đang bước đến…
Tôi không muốn một ngày hè ảm đạm, dưới cái chia ly của tuổi học trò.Chẳng muốn gói lại ký ức, thả vào trong giấc mộng ngày thu.Bởi ngày thu là lúc khởi đầu, cho muôn vàn tương lai đang bước đến…
Là câu chuyện đơn phương cậu...Là muốn gửi ba chữ đó với cậu...…
Sau khi ăn tối xong, An chở tôi về nhà.Đường phố Sài Gòn lúc nào cũng đông đúc người qua lại, mặc dù thế nhưng tôi vẫn thích Sài Gòn vào buổi đêm nhất, có lẽ do ban đêm trời bắt đầu dịu đi, mát mẻ hơn.Ngồi trên xe, tâm hồn tôi cứ phiêu lạt theo những dòng người qua lại.Được một lúc An hỏi tôi" Sao thế, sao hôm nay mày chẳng nói câu nào thế?""Tao đang bận ngắm cảnh"Tôi nhích người về phía trước, để cằm mình lên vai của An để có thể nghe rõ An nói "Chổ này có gì để ngắm cảnh" "Có chứ, mày không biết gì cả" An lại hỏi tiếp tôi, tay nó chỉ vào một cặp đang lái xe bên cạnh"Mày thấy họ hạnh phúc không?""Ờ thì sao""Họ giống như tao với mày ấy"Trời ơi, ý gì đây! Mặc dù gương mặt tôi vẫn như vậy nhưng trong lòng tôi đang phát sướng vì câu nói của An.Tôi có tình đánh lạc hướng, thoát khỏi cái tình huống ngại ngùng này " Đẹp trai nhỉ"Tôi nói xong, An im lặng một lát rồi nói, giọng như có vẻ không mấy dễ chịu"Ừ, anh đó nhìn đẹp nhỉ ""Không tao nói mày ấy"Vừa nói, tôi vừa nhích lại gần An thêm một chút, tôi đưa đầu nhìn An.Đúng lúc đó, An cười quay qua nhìn tôi.Ánh mắt chúng tôi chạm nhau..."Con nhỏ này, có để yên cho tao lái xe không?"Tôi đánh vào vai nó một cái " Này, mày lái xe cho đàng hoàng, tao không muốn chầu ông bà sớm đâu"" Biết rồi" Nói là thế nhưng ngay phút sau nó lái thẳng vào cái ổ gà trên đường, làm tôi được phen hồn lìa khỏi sát " Đinh Nguyễn Tường An, cụ nhà mày" tôi chửi nó, thế nhưng đáp lại tôi chỉ là tiếng cười giòn tan của thằng An. Tôi hờn giỗi quay chổ khác, nhưng trong lòng tôi vốn đã…
Thể loại: bị cách thức hóa vạn nhân mê thụ, chế phục khống chế VS xuất ngũ bộ đội đặc chủng côngSố chương: Hoàn 137 chương + 3 phiên ngoạiTóm tắt một câu: Sau khi bị tái tạo lại, tôi trở thành "vạn nhân mê"Ý chính: Tự mình sống một cuộc đời rực rỡ.Tạ Phong Hành vốn chỉ là một nhân vật trong thế giới tiểu thuyết đam mỹ, là một nam phụ ngu ngốc, yếu đuối, không làm được trò trống gì, chỉ biết lao đầu vào tình yêu, nhưng lại được chọn trúng, đưa đi tái tạo lại bởi một hệ thống.Sau khi tái tạo, còn gọi là cách thức hóa, Tạ Phong Hành lại được đưa tới những thế giới tiểu thuyết không được lành mạnh, nội dung khiến người đọc xem mà cũng thấy đỏ mặt chảy máu mũi để tôi luyện bản thânGiờ đây, cậu lại trở về thế giới nguyên bản của mình.Cậu trở về với thần thái rạng rỡ, dung mạo xinh đẹp, thần sắc tươi đẹp không gì tả nổi, người lại lạnh như một khối băng, vô tình vô dục, không biết cười.Có vài tiểu thuyết đồng loạt phát sinh ở cuộc sống nguyên bản của cậu và cũng là nhiệm vụ cuối cùng mà cậu phải hoàn thành.《 Lên xe 》 là một quyển "Đua xe dưới danh nghĩa của một chiếc xe đua" đam mỹ văn, nam chủ thụ là một tiểu bạch hoa, lại bị tra công lừa dối, cuối cùng lâm vào các đại lão trở thành món đồ chơi bị tranh đoạt.Hệ thống: "Nhiệm vụ của ngài chính là nghĩ biện pháp hấp dẫn lửa đạn lên người mình, cứu vớt nam chủ vạn nhân mê, thuận tiện đánh ngã đám tra nam này."Vừa dứt lời, liền thấy Tạ Phong Hành đua xe "Oanh" một tiếng gào thét mà qua, di chuyển thành một khúc…
Tự viết.Tự đọc.Tự thẩm.…
Truyện nó về ngày 6/8/2015. Có cả con Autor trong đó. Bạn nào không đọc thì mời Ctrl + w . Cảm ơn.…
Tên hán việt: Nam Thần Khoái Xuyên Công Lược. ( 男神快穿攻略 )Tác giả: Nại Hà Hỉ Hoan - 奈何喜欢. Editor + Beta: Thất Hỏa Nha Đầu.Bìa: Thất Hỏa Nha Đầu.Thể Loại: Nguyên sang, khoa học viễn tưởng, ngôn tình, hiện đại, cổ đại, xuyên không, hệ thống, ngược tra,...Tình trạng: Còn tiếp. Tình trạng edit: lăn lê bò lết... Ngày đào hố: 11/4/2020Văn án: Chỉ là đang chơi game mà thôi, không nghĩ tới trong đầu lại xuất hiện một cái gọi là hệ thống. Lưu Hề bắt đầu cuộc hành trình xuyên qua các vị diện, ở bên cạnh các loại nam thần. Ôn nhu phúc hắc... Ưu nhã cao lãnh... Tự phụ xuất trần... ...Lưu Hề tỏ vẻ, cô xem đến nỗi muốn chửi thề! Nhưng nhiều nam thần như vậy, túm quần lại là cô có thể chọn ra một người nha. "Bổn tiểu thư hôm nay quá mệt, không muốn làm nhiệm vụ!" "Anh đến hầu hạ em, đúng lúc rất tốt?"Tại vị diện này, ta chính là nữ hoàng, toàn bộ quỳ xuống thuần phục dưới chân ta. Bản gốc của tác giả, truyện là của tác giả, tui edit chưa có sự cho phép của tác giả! Thân ái gửi và kính mong các vị huynh đài tự trọng =)).…
Thể Loại : Ngôn Tình , Hiện Đại , HE Văn Án Chu Tích Vân từ nhỏ vốn là một cô bé đáng yêu ngoan ngoãn , nghịch ngợm . Đáng ra cô bé có một cuộc sống vô lo , vô nghĩ . Thế nhưng đến năm 7 tuổi lại gặp phải một bi kịch lớn , cũng chính bi kịch đó đã thay đổi toàn bộ cuộc đời của cô . Khiến cô từ một cô bé hiếu động , lanh lợi lại trở nên lạnh lùng ít nói hơn Nguỵ Phong từ khi còn rất nhỏ đã phải học hỏi rất nhiều thứ để gánh vác trọng trách trong gia tộc . Những thành công hiện nay của anh không dễ dàng gì mà có được . Để đạt được nó anh phải trải qua biết bao nhiêu sống gió , vì vậy càng làm anh trở nên kiên cường , tàn bạo hơn và càng không được phép mềm lòng trong bất cứ hoàn cảnh nào . Thế nhưng sau này chính anh lại dùng sự dịu dàng và nhẫn tại được anh tích góp cả đời mới có được để chữa lành và trân trọng người con gái anh yêu "Em hãy cứ việc làm những việc bản thân cho là đúng . Dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì anh cũng vẫn sẽ luôn ở phía sau thay em gánh chịu hậu quả" "Em không xứng đáng để được anh đối tốt như thế này . Anh càng làm thế em lại càng cảm thấy bản thân mình thật đáng chết . Em đã hại rất nhiều người , hơn nữa còn liên luỵ đến cả anh . Tại sao anh không mắng chửi em ? em thà rằng anh mắng chửi em còn hơn" Nói xong liền oà khóc lên như một đứa trẻ "Làm sao anh nỡ mắng em được . Ngoan , đến đây với anh đi . Đứng ở đó rất lạnh"...…
Câu chuyện được viết nên dựa trên tình yêu thầm kín của tớ. Giữa dòng người trên đời ta tình cờ gặp được nhau.…
Hanagaki Takemichi sau khi trở lại từ quá khứ, cậu bị Mikey tương lai giết chết. Thề với trời đất nếu được sống lại kiếp này chắc chắn sẽ tìm đến Mikey đánh chết hắn mới thôi!!!Hãy có những câu bình luận văn minh, xin cảm ơnDO NOT RE-UPLink ảnh bìa :https://www.pinterest.com/pin/992058624138691173/Truyện sẽ chỉ được đăng tại các nơi:Wattpad/ Nhà_Văn_GenzMangatoon/ Nhà_Văn_Genz115…
"Rồi sẽ có một ngày , ta sẽ khiến cho nam nhân trong toàn thiên hạ phải quỳ gối trước ta , kể cả chàng !" Lịch ra truyện thất thường , nếu bạn chịu nổi tính khí của tác giả thì hẵng lọt hố ><×Cấm reup dưới mọi hình thức ×…
_Tác giả: Tử Vũ (Moon)_Editor: Tina (Phương Tử)_Tình trạng bản gốc: On going (End rồi..Chỉ là bạn author đang cập nhật phiên ngoại)_Tình trạng bản edit: On going ^_^_Nhân vật: Kim Mân Thạc - Lộc Hàm_Thể loại: hiện đại văn, manh thụ, phúc hắc công, hài, ngọt văn, có H,..._Link: http://yeudoctruyen.com/truyen/36398719-longfic-chanbaek-ban-doi-tuong-lai-cua-ban-ten-gi_ Văn án:Thứ định mệnh ta thường phỉ nhổ lại đến với ta bằng một cái tin nhắn tình yêu nhảm nhỉ. Ta chính là không cam tâm.Thiên a! Con không muốn lấy tên Lộc Hàm làm 'vợ' đâu!ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ___________________________________________Lịch up chap :2 chap mỗi ngày..còn về thứ 7 và CN thì 1 chapTina: Mọi người đọc truyện vui vẻ…
Tôi lọ mọ trong góc tủ của phòng mình, đây là nơi chôn giấu trăm triệu bí mật của tôi từ thời còn chưa biết gì về đời tới lúc trải qua bao nốt thăng trầm của cuộc sống.Bên trong không có gì ngoài bụi, khiến tôi phải lết tấm thân ra ngoài mà ho sặc sụa, đã bao lâu kể từ ngày cuối tôi đụng vào nó rồi nhỉ?Tôi không nhớ rõ chuyện ấy lắm, chỉ nhớ thời điểm gần nhất tôi đụng vào nơi đó là năm cuối cấp ba. Ngày tháng thì không rõ, nhưng lí do tôi bỏ mặc góc nhỏ ấy thì vẫn nhớ như in trong đầu.Quyển sổ nhật kí thời ấy của tôi vẫn còn trong đó. Nó chi chít chữ viết, nhưng tôi không nhớ gì về nội dung bên trong cả. Kí ức ấy bay biến đi từ khi tôi lặn lội vào đời rồi. Một lần nữa trở lại, tôi cổ vũ mình bò vào nơi vừa tối vừa bụi ấy để lấy một thứ quan trọng. Tôi đánh số trên mỗi hộp giấy để tiện lấy ra lấy vào, hình như thứ quan trọng ấy ở thùng số tám. Sau một hồi chật vật với đống đồ bên trong thì tôi cũng đã an toàn ra ngoài. Bên trên thùng giấy được dán một miếng dán số tám đè lên lớp băng dính trong bám đầy bụi.Tôi nhanh tay mở ra, mong chờ thứ quan trọng ấy xuất hiện. Nhưng thứ đập vào mắt tôi sau khi thành công mở thùng giấy là một quyển sổ giày cộp với vẻ ngoài xinh xắn đã bám bụi gần hết. Bên góc phải tấm bìa mà tôi cho là xinh xắn xuất hiện một dòng chữ nhỏ, cuối câu còn có một hình trái tim được viết bằng mực đen."Đinh Trần Đăng Khôi và Vũ Hoà Minh Chi ♡"____________________23/08/2023Bìa : internet, des by Dương Hoạ Hi Linh…
"thứ chúng ta có không chỉ là phép thuật, nó còn là phép màu..."tác giả: yeoniengày viết: 17/10/2022ngày hoàn thành: chưa cập nhậttên truyện: [voteforfive] phép màu*làm ơn đừng mang đi đâu khi chưa có sự cho phép của mình.…
húyeee…
ngắn ,một tí oneshot của OTP ><…
Đây là fic truyện đầu tay của mình,do chị zariminako đề nghị làm nên ai theo dõi chị ý thì xem thử và đánh giá nha !!♡♡☺☺☺☺☺…
Do mình thích lưu trữ những câu chuyện hay, nên quyết định đăng lên wattpad, lưu trữ trên giấy thì khá phiền do vừa chiếm diện tích lại không thể để quá lâu được.…