[SuoNirei] Lặng thầm như cái chết,dịu dàng như ánh trăng
Đừng mang đi đâu vì tay nghề còn non kém.#OOC…
Đừng mang đi đâu vì tay nghề còn non kém.#OOC…
thì có người kiu vít dữ qué nên phải vít thui- cốt truyện ko liên quan đến ngoài đời- truyện có tính chất hư cấu ( ko liên quan đến hai chú)- vít hơi dở có j MN góp ý kiếnmãi iu MN (◍•ᴗ•◍)❤à mà sẽ ko có "H" nhưng sẽ cóDRAMA đó…
Rengoku Kyoujurou x Kamado Tanjirou chuyện kể về mối tình giữa hai nhân vật chính, ngọt ngào và đẹp đẽ như kẹo bông gòn!…
Toàn mới thuê được 1 căn hộ 4 tầng cũng an toàn kính đáo. Nhưng dạo gần đây cô có cảm giác như ai đó cùng mình về nhà. Cảm giác rùng rợn ngày càng gần. Liệu toàn sẽ như nào thì đọc rồi biết......…
câu chuyện tuổi teen với những dòng cảm xúc chân thật nhất từ cái nhìn của nhân vật tôi.…
Nguồn: LOFTER- Tác giả: Khê Tùng Trung Đích Dạ Oanh- Tóm tắt: All Takemichi,Chủ Roppongi lão đại Rindou × Trước bất lương sau ẩn lui TakemichiTakemichi cùng Rindou cùng năm, ngây thơ DK dán dán? DK là khẳng định, nhưng là ngây thơ (Hẳn là?)…
Đây là câu chuyện có H nhưng có vài đoạn viết H nên chỉ biết là có H, tks 👍Chuyện về có lai Gia đình nhes,tks 👍…
làm chs ss, evade, trong đây chỉ có otp bobo và Jard(Truyện off)…
Vì mình cung Cự Giải nên hơi thiên vị cho cung này nha! chuyện này thì vô chuyện rồi bít ha!…
Hận người chẳng giống vầng trăng trên lầu bên sông... Hận người cứ như vậy rời xa tôi...🖤#rihika…
Truyện đồng nhân được viết bởi: 我想要个特别的IDBiên dịch bởi: Ego…
Yến Thanh - ám vệ thấp kém trong phủ thừa tướng - từ nhỏ đã được huấn luyện để bảo vệ một người duy nhất: Thế tử Lạc Vân Chiêu. Hắn sống trong bóng tối, lặng lẽ như cái tên của mình, chỉ dám đứng sau nhìn theo ánh sáng chói lọi của người kia, đem một tấm chân tình giấu kín nơi đáy lòng.Lạc Vân Chiêu, Thế tử cao cao tại thượng, sinh ra trong hào môn, tính tình kiêu ngạo lạnh lùng. Hắn chưa từng để mắt tới kẻ ám vệ luôn kè kè bên cạnh. Trong mắt hắn, Yến Thanh chỉ là một con tốt nhỏ vô danh, không xứng để đứng cùng bàn cân với kẻ như hắn. Bao nhiêu nhiệm vụ hiểm nguy, hắn đều giao cho Yến Thanh không chút do dự - như thể chỉ để vứt bỏ một cái gai vướng mắt.Nhưng hắn không ngờ, người ám vệ ấy dù máu đổ bao lần, dù suýt chết nơi chiến trường, vẫn trở về đứng sau lưng hắn... không cầu vinh quang, không cầu đền đáp,cứ như thể sinh ra là để bảo vệ hắn .Một lần nhiệm vụ thất bại, Yến Thanh trọng thương mất tích. Chỉ khi đối mặt với khoảng trống nơi lẽ ra hắn vẫn luôn đứng, Lạc Vân Chiêu mới hoảng hốt nhận ra: trái tim mình đã từ lâu bị giam cầm trong một ánh mắt lặng lẽ kia.Khi người ấy trở lại - là kẻ thù hay bằng hữu? Là ám vệ hay là... người yêu từng bị vùi dập không thương tiếc?…
Truyện được mình viết trên đề tài tình cảm gia đình và "sự thật" hôn nhân. ------- nhá hàng----- " Thần Thần cần ba cũng cần mẹ nữa! Có được không ạ? " cu cậu thật là muốn có ba mẹ nha, nó không muốn trở thành đứa trẻ bị "thiếu thốn".-"Mẹ không cần ba con". Đến giờ Dương vẫn còn mạnh miệng. Thật là không cần sao?-".... ừ thì không cần". Vũ lạnh nhạt nói. Cô thích thì tôi chìu.…
Thuê gia sư tiếng Anh và vô tình t dính ẻm cứng ngắc luôn ?!: " Nè Seungmin à ~ từ khi em dạy học cho anh , anh chỉ biết viết chữ LOVE thôi. ": " Tập trung học đi Jisung hyung "Shortfic , viết bởi : liz_zCouple : Seungsung ( Seungmin x Han Jisung )Cre ảnh bìa : Pinterest ( có lẽ ko liên quan lm nhg thik để :')) )…
1 người luật sự chín chắn, chưa từng sà vào lưới tình của bất kì ai nhg lại có tình cảm với nghi phạm của mình. Cô luật sư đấy phải làm thế nào? Ai là thủ phạm thật sự? Kết cục sẽ ra sao? Mọi chuyện sẽ như thế nào thì ĐỌC ĐI RỒI BIẾT :)))))…
Được chuyển thể từ một chuyện khác có tên "Thất Niên Chi Dương" Thất Niên Chi Dương : Chỉ những cặp tình nhân, vợ chồng lâu năm sẽ sinh ra cảm giác nhàm chán đối phương. Đối với truyện được chuyển thể lại từ tôi thì có một cảm giác gì đó ở Binhwan không phải là nhàm chán, họ lại được đến với nhau. Một câu truyện khiến tôi suy nghĩ cả một buổi chiều, thật thú vị ~…
Tựa hồ đoá anh túc độc, người phụ nữ ấy thật mạnh mẽ.Phụ nữ, vốn là những người yếu đuối nhất, vì thương tổn mới có thể trưởng thành. Phụ nữ, suy cho cùng nên từng trải chút ít, những vết thương ấy tồn tại để sau này người đàn ông thực sự yêu họ sẽ trân trọng chúng, chứ không phải mong muốn được giấu đi.Phụ nữ, xuân xanh thì cũng sẽ có lúc bạc đầu, chỉ mong được cả đời được bên cạnh người họ thương nhất, chứ không phải là chìm lấp trong cơn đau. Phụ nữ, rơi lệ một lần rồi im lặng cả đời. Sự im lặng ấy, đau đớn ngàn vạn lần hơn cả vết dao đâm.Phụ nữ, cuối cùng cũng phải trưởng thành, quên đi những cơn say mộng mị.Giống như đoá anh túc, một đời chỉ mong được lãng quên những đau thương cùng cực mà họ từng trải.…
Dùng 5 năm của Trường Giang dốt hết cả ruột gan để yêu thương chồng ấy vậy bị kịch vẫn lặp lại như cũ rơi vào kết cục bị chồng đuổi đi.Từ đó bị đánh ngã? Không bao giờ.Cho dù bị bác sĩ cho biết mang thai, cho dù bị chồng nhà mình đá, cho dù chồng đón tiểu lẳng lơ khác về nhà, cho dù cả cuộc đời rối ren tít mù......Nguyên bảo ca ca vẫn như cũ chấp nhất mà cho rằng, xương cứng, đủ quật cường, mình đủ lẳng lơ chính là con cưng của trời.Mình cảm thấy hài lòng sao?Không, cậu cảm giác mình ưu tú!Thế là, lúc ông chồng nhà mình đáng thương, hối hận tới khó chịu, "Vợ ơi, em tha thứ cho anh được không? Ông xã sau này đều sẽ thương em thương tới trong tâm khảm!"Nguyên bảo ca ca không động đậy, thậm chí rảnh rỗi tới muốn uống trà vuốt mèo."Trời lạnh rồi, có mấy tên đàn ông, cũng nên điều giáo chút."................…