Một năm làm trò, một đời làm vợ
"Cậu có làm gì cũng không cải thiện được điểm số đâu đồ ngốc!" "..." "Không sao, em có thể dùng sắc để lấy điểm từ tôi!"…
"Cậu có làm gì cũng không cải thiện được điểm số đâu đồ ngốc!" "..." "Không sao, em có thể dùng sắc để lấy điểm từ tôi!"…
hý mn, đây là lần đầu tớ viết truyện- etou, mong được ủng hộ ạ:33. đây là allMikey ạ, 0 tiếp nhx bạn all//take nhé=))Manjiro Bot!!cảm ơn vì đã đọc ạ…
"Tớ sẽ trao cho cậu hết thảy tấm lòng này.Vậy nên, xin cậu đừng bao giờ quên tớ nhé."Sunrise - Gfriend…
HELLO mọi người,đọc bên dưới để biết các cặp trong truyện nhétác giả sẽ viết bách nhiều hơn :>>>Jasmine x Layla = Jasla,LaymineIssac x Jaki = KisacWolfgang x Zero = Zegang,WolfroElijah x Elena = Elina,EleasHanah x January = HajuPanto x Strom = PanomMorgang x Ivor = Igang,MovorHuskova x Fryfear = Husfear,FryvaCody x Joki = JodyChole x lara = Chosha,NateCốt truyện do mình nghĩ ra và có yếu tố LGBT,ai không thích thì out,không nhận gạch đá và tác giả xin nhắc là Không đu Alljaki!!!Có yếu tố AOB - thêm vào cho nó Logic hơn, ai không biết thì lên google nha :vvChúc mọi người đọc truyện vui vẻ…
Nhớ sân trường những ngày nắng vàng ong, chúng ta khi ấy còn quá vô tư để nghĩ đến hai từ "chia xa". Vậy mà giờ đây, khi ngồi lại và nhìn lên những vệt nắng trải dài trên các dãy nhà, lòng tớ lại bồi hồi đến khó tả.Nhớ ánh phượng rực đỏ bên ô cửa sổ, là hồi chuông reo không ngớt để nhắc tớ trân quý những ngày tháng còn sót lại. Ngày phượng nở, là ngày chia xa, cứ thế hai mùa phượng đã qua đi, đưa chúng ta trôi dạt đến mùa phượng cuối cùng.Nhớ màu tím lãng mạn của bằng lăng xuyên suốt con đường đến trường. Loài hoa không rực rỡ như hoa phượng, mà lại nhẹ nhàng, như chứa đựng cả tâm tư của mối tình ngày ấy. Rồi mai này, tớ và cậu cũng sẽ bắt gặp "nắng, phượng, bằng lăng" ở một nơi nào đó. Lúc ấy ta sẽ lớn hơn, trưởng thành hơn, nhưng liệu rằng... ta còn có đồng hành bên nhau không cậu nhỉ?…
Thể loại:thanh xuân vường trường, đam mỹ, yêu thầm, 1x1, hào mônHọc thần công yêu thầm x học bá thụ bạch nguyệt quang (vạn nhân mê)Văn ánNăm đó có một Thanh Phong vì thích Thiên Kỳ mà ra sức liều mạng học hành, để nếu có một cơ hội dù chỉ nhỏ nhoi nào đó mà có thể được đứng bên cạnh cậu, ít ra hắn cũng không khiến cậu mất mặtĐối với Thiên Kỳ năm ấy có thể khi đó chỉ là "tiện tay" giúp đỡ, nhưng đối với hắn năm ấy,cũng vì một cái "tiện tay" của cậu mà đợi đem lòng yêu cậu 8 năm trờiCũng vì muốn chụp cùng cậu tấm ảnh vào ngày tốt nghiệp, mà bỏ qua sự tự ti luôn giữ trong lòng và lấy hết can đảm để nhờ cậu chụp ảnh cùng mình, vì hắn biết, nếu không can đảm lần này, sau này chắc chắn sẽ hối hận, vì trên đời đến khi ta nghĩ đến câu "nếu lúc đó" cũng chính là đã muộn Hắn ta biết mình trăm ngàn vạn lần đều không thể xứng với cậu. Vì Thiên kỳ quá đỗi rực rỡ tựa như ánh ban mai, mang theo vẻ đẹp thanh xuân của tuổi trẻ và tương lai đầy hoài bão phía trước,có thể nói là kẻ mến người yêu Còn hắn, là kẻ vốn dĩ đã được tuyên án tử từ lúc mới sinh ra, chẳng được yêu thương, phải tự mình vươn trải từ sớm tuy răng học giỏi nhưng dù có giỏi đến đâu đi nữa thì đối với mọi người hắn chỉ là thứ nhem nhuốc bẩn thỉuCữ ngỡ hai người chẳng nên có bất cứ liên hệ nào, nhưng bằng cách nào đó sợi chỉ liên kết giữa họ lại xuất hiện, đem hai con người ngỡ xa lạ gắn lại với nhauTrước khi cậu đến với hắn lúc nào cũng là màn đêm, đen tối cùng theo đó là cô đơn lạnh l…
Tháng sáu trời mưa âm ỉ. Nước đọng lại thành từng vũng nhỏ trên cái con hẻm đầy ổ gà trước nhà tôi. Trời đã chập tối. Đèn đường cũng đã bật sáng. Ánh sáng mờ nhòe màu vàng nhạt chiếu thẳng vào mặt người thanh niên trước mặt tôi. Cậu ta mặc hoodies màu xanh rêu, mũ che đầu, mặc một cái quần short jean ống rộng dài qua đầu gối, chân mang đôi giày thể thao kẻ sọc, balo đeo một bên vai, hai tay cho vào túi áo. Lúc này mặt cậu hiện rõ nét hoang mang. Mắt còn không dám nhìn thẳng vào tôi. Chúng tôi đứng đối diện nhau, ở một góc khuất trong con hẻm. Tôi đem ánh mắt dò xét của mình dán chặt lên người cậu. Cậu chẳng nói gì và tôi cũng vậy. Giữa hai người chúng tôi là một khoảng không im lặng. Bỗng nhiên, cậu bỏ tay ra khỏi túi áo, gãy nhẹ sau gáy, mặt hơi ngước lên, mắt nhìn thẳng vào mặt tôi, và khẽ lên tiếng._Hay là mình bỏ cái dao chặt dừa đó xuống rồi nói chuyện nha.Kết thúc câu nói là một cái cười gượng cố tỏ ra thân thiện. Tôi theo phản xạ nhìn vào cây dao chặt dừa to tướng, đen sì vì gỉ trên tay phải mình rồi ngước lên nhìn cậu. Tôi cười khẩy một tiếng rồi nói._Không thích. Bây giờ có mở cái miệng ra không thì bảo.Để câu nói có thêm tính đe dọa cao, tôi chỉa cả mũi dao vào ngực cậu. Không ngoài dự đoán, cậu xanh cả mặt giơ hai tay lên cười gượng. Giọng run run, miệng lắp bắp._C...cái.....đó....-----------------------------Ngày đăng: 5/3/2025 18h 34pP/s: Lần đầu viết truyện, nếu có thiếu sót gì mong mn bỏ qua.…
Thể loại: Hiện đại, nữ truy, ngược, SE.Giới thiệu: Tạc Nhiễm chỉ uống nhầm một ánh mắt mà đã say cả một đời, khó mà dứt ra được. Cô yêu thầm An Phù Đông hơn 10 năm trời, theo đuổi anh hơn 7 năm, thế mà chưa từng rung động được người đàn ông này.Thời đại nào mà còn có hôn ước? Con mẹ nó, Tạc Nhiễm sắp từ bỏ rồi, thế nào lại cho cô kết hôn với An Phù Đông? Tại đây, Tạc Nhiễm lại quyết tâm theo đuổi anh lần nữa. Trải qua sống chung, thú thật An Phù Đông cũng có chút rung động, nhưng anh là đàn ông, khó mà cảm nhận được. Anh cứ mãi yêu cô gái đã từng bỏ anh mà đi du học, bỏ tình yêu theo lý tưởng bản thân. Tạc Nhiễm biết chứ. Nhưng, là do cô ngu ngốc và cố chấp. Thôi được, nếu anh muốn yêu cô ấy, cô sẽ đồng ý...Nhưng mà, sau khi Tạc Nhiễm đi rồi, An Phù Đông mới biết, cô quan trọng như thế nào. Anh muốn đi tìm cô, nhưng trên đoạn đường đi, anh bị tai nạn. Mà trong số điện thoại anh, chỉ có số của cô! Không hề có số của ai khác. Tạc Nhiễm nhận được cuộc điện thoại, chạy đến bệnh viện. Họ nói bắt buộc phải thay tim, nếu không anh sẽ chết. Giây phút đó, không chút do dự nào, cô đã đồng ý. Tạc Nhiễm cười, nếu kiếp này đã ngu ngốc, thì phải ngu ngốc cho đến chết! Xem như cô trả lại tự do cho anh, trả lại 6 năm chung sống, trả lại những ngày tháng mà anh bị giam cầm...Không ai biết được, chính Tạc Nhiễm mới là người bị lỡ mất 15 năm tuổi thanh xuân... Mãi mãi...Nhân vật chính: An Phù Đông, Tạc Nhiễm.Nhân vật phụ: Chúc Ly, Mã Hãn Đạt, Lương Hầu Sang,....…
Tác giả: Bạch Đại ThầnThể loại: Đam Mỹ, vườn trường, học đường, HE, nhất công nhất thụ.Nhân vật chính: Vương Mãng Tề x Hoằng Bạch Nhược.Bá đạo, lưu manh công x Nhược, dâm đãng, trung khuyển thụ.Văn án:Suốt những năm cấp ba và chuỗi ngày tẻ nhạt ở gốc bàn cuối của Hoằng Bạch Nhược rốt cuộc cũng bị khoáy động bởi một tên học sinh du côn nhưng thập phần ấm áp Vương Mãng Tề.Mười tám năm trái tim đơn độc của Vương Mãng Tề cuối cùng cũng vì Hoằng Bạch Nhược mà náo loạn không yên." Nếu một ngày tôi không thể ở bên cạnh cậu nữa... Thì sao?"" Ha Ha! Thì cậu cũng sẽ lại về bên tôi thôi. Chẳng ai có thể ở bên một người mãi được, cũng giống như đóa hoa Hướng Dương và ánh mặt trời vậy. Hướng Dương luôn cần ánh mặt trời nhưng hết ngày thì đến đêm, đêm đến rồi thì ánh mặt trời cũng sẽ không còn... Nhưng như vậy không có nghĩa là ánh mặt trời sẽ biến mất mãi mãi. Vì ánh mặt trời biết rằng nếu không có nó hoa Hướng Dương kia cũng sẽ chết dần chết mòn.Nên cậu cũng vậy, cậu có thể rời xa tôi nhưng làm ơn đừng rời xa tôi mãi mãi! Vì nếu không có cậu ở bên... Tôi cũng chết dần chết mòn giống như đóa hoa Hướng Dương thiếu đi ánh mặt trời ".…
Tôi hỏi em saudade là gì?Em trả lời saudade là cảm giác nhớ nhung ai đó hoặc thứ gì đó từng thuộc về mình, nhưng giờ điều đó, người đó đã mất rồi và sẽ không bao giờ quay lại.Tôi lại hỏi em có từng thuộc về tôi không?Em trả lời có nhưng sẽ biến mất và không bao giờ quay lại.Vậy thì em đi đi, cứ biến mất hoàn toàn khỏi cuộc đời tôi và hãy yên tâm, tôi sẽ không phát điên lên để đi tìm em, tôi sẽ cho em đi đến bất cứ đâu mà em thích. Cho đến khi mà em không chịu đựng nổi cảm giác nhớ tôi mà quay trở lại, lúc đó tôi tuyệt đối sẽ không để em chạy thoát nữa đâu.oOoChúng tôi hỏi cô ấy saudade là gì?Cô ấy trả lời saudade là sự hiện diện của sự trống vắng, là mong muốn tìm lại một thứ gì đó hoặc một ai đó mà chúng ta quý trọng nhưng chúng ta biết sẽ không bao giờ tìm lại được.Chúng tôi lại hỏi cô ấy có từng cảm thấy trống vắng không?Cô ấy trả lời có nhưng cho dù có thực hiện lời hứa đó thì cũng không thể lấp đầy được cuộc đời của cô ấy.Cô ấy đã thất hứa với chúng tôi, đã nhẫn tâm để lại một khoảng trống mãi mãi không quên được ở những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời. Nhưng chúng tôi không giận cô ấy, chỉ mong một ngày có thể dùng tất cả sự dịu dàng của thế giới này và tặng cho cô ấy một cái ôm thật ấm áp.…
...................................... Các bạn hiểu cái tủ lạnh là gì ? Là cái tủ phát ra hơi lạnh , đc chế tạo bằng nhiều bộ phận khác nhau,để giữ đồ ăn ko bị hỏng, ..... Ko cái tủ lạnh tôi nói là một tên ở lớp , hắn tên là Hoành Minh Tú, đc mệnh danh là cái tủ lạnh ngàn năm . Với IQ trái ngược với EQ , tính cách lầm lì đến mức cổ quái, sạch sẽ đến mức biến thái Lúc nào cái bộ mặt hắn cũng là mấy chữ " Mấy người đang nói gì , làm ơn hãy nói ngôn ngữ Sao Hỏa đi" nhìn phát ghét Tôi ko hay nói chuyện vs hắn một là ngồi xa quá ko tiện nói truyện, hai là những lời đồn nguy hiểm về hắn cũng đủ tôi cách xa hắn 1000m rồi.......... Nhưng tại sao ông trời lại bắt tôi phải ngồi vs hắn cơ chứ tại sao,tại sao , tại sao... ................................. -Bỏ tay ra cậu đụng vào đâu đấy. - Hả~ko nghe ! - Được rồi tôi xin lỗi ! Bỏ tay ra đi . - Của cậu hơi lép đấy tôi sẽ giúp cậu ko sao sờ nhiều sẽ to hơn thôi , chưa phải quá muộn. - Gì!!!bỏ tay ra . Biến thái......... Đọc đi…
Giang Ý và Lục Nhược sẽ đến để mở chương đầu cho bộ truyện. Giống như một đoạn nhạc đệm, hai người họ ở bên nhau có được kết tinh là Giang Dật, cũng chính là nam chính trong câu truyện. Giang Dật không phải kiểu người âm thầm làm mọi thứ, hi sinh lặng lẽ không ai biết. Tiểu Kiều Gia hỏi đến cậu ấy sẽ thẳng thắn thừa nhận. Giang Dật cũng không gắt gao chiếm hữu nữ chính. Cậu ấy là dùng từng lần bảo vệ che chở cho Tiểu Kiều Gia dần dần chiếm được trái tim của cô ấy. Về sau này Tiểu Kiều Gia rất tò mò, Giang Dật trong mắt cô giống như một gã cà lơ phất phơ đội lốt học bá, thích vung tay hành hiệp trượng nghĩa chứ nửa phân cũng không thấy có dính dáng gì đến việc cậu ấy tất cả đều là vì bảo vệ cô. Giang Dật khi ấy mỉm cười, hôn lên tay Tiểu Kiều Gia giống như cách kỵ sĩ tôn thờ công chúa của hắn. Đoàn Kiều Gia có cá tính mạnh mẽ, trong các mối quan hệ bạn bè đều đối đãi hết mình. Cô ấy có con mắt nhìn người để kết giao, cũng là người có thù tất báo. Cô sống một đời đến năm 18 tuổi, từ một đứa trẻ được thương yêu nhận ra bản thân chỉ đang sống trong sự lừa dối. Trọng sinh sống lại năm 16 tuổi, Tiểu Kiều Gia trở thành đứa trẻ không ai thương. Đoàn Kiều Gia dẫu sao cả hai đời sống lại đều chưa thực sự trưởng thành, cô ấy còn nông nổi, ngông cuồng nhiều khi suy nghĩ thiếu chín chắn. Làm nhiều điều phản nghịch nhưng sau cùng những thứ mắt thấy chưa chắc đã đúng cũng đến ngày phơi bày. Cô ấy có Giang Dật luôn bảo vệ che chở, có một người dùng cả đời để chăm sóc yêu thương,…
"Nếu đó là điều em muốn, Aziraphale" 🐍______________________________________________*️⃣ Notes: - Những câu in nghiêng trong dấu ngoặc kép ở Giữa Trang là trích trong lời thoại của nhân vật trong TV series.- Những câu in nghiêng trong dấu ngoặc kép sát Lề Trái là suy nghĩ của nhân vật trong fic. 🙏🏻 Xin cảm ơn 🙏🏻*️⃣ Cre ảnh bìa: https://x.com/xmg1551/status/1723896631697780990?s=46…
Một câu chuyện về tuổi học trò ngô nghêMột câu chuyện về lớp học mang tên Cá biệt…
Tác giả: Cây ăn quảConvert:hanthientuyetNguồn: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=106672&page=433…
Tên fic: Thanh Xuân Của Chúng TaAuthor: Jey - Kei - JeyThể loại: Boylove, thanh xuân vườn trường, tiểu ngược, HE,...Sẽ như thế nào nếu 6 chàng trai quen nhau trên wattpad, hẹn gặp nhau ngoài đời rồi yêu nhau ?…
- "Hơn 2 tuổi thì đã làm sao? Chẳng phải nhìn tôi vẫn "non" hơn cậu ấy sao?"_____- "Đừng phí lời! Có gan động vào người của bà đây thì cũng phải có gan gánh chịu hậu quả!"_____- "Hạ Quân, em dám nói không thích chị chị liền...cưỡng bức em!"- "Em không thích chị. Nào, mau đến đây cưỡng bức em đi, đừng cứ đứng đó nhìn nữa."- "..."…
Đất tiên là thắng địa của tộc tiên. application form: https://forms.gle/ZkyS8mtNhxcpz76g9…
Câu truyện xoay quanh cô gái ở tuổi 17 có tên là Tiểu Hy và chàng trai cô gái đã theo đuổi rất lâu là Mạc Lâm, cô gái và chàng trai của chúng ta có thực sự đến được với nhau hay như tiêu đề thì chúng ta cùng theo dõi câu chuyện nhé.…
Tác giả: Tà dương lạc ấm ( xong xuôi )Convert:hanthientuyetNguồn: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=106672&page=438…