Tác giả:Nguyễn Thanh TrúcSE,Ngược,KO H,truyện ngắn,lãng mạn,hiện đại,Hà Nội nhật vật chính:Ôn Nhược Hy,Thẩm Đường Đông. (Hà Nội-3/12/2022) *....*Như câu mà anh Lãnh đã nói: "Ko nên yêu một người quá đẹp vì dù thế nào thì mình với người quanh đi quẩn lại chẳng thể có kết thúc" "Nàng! "Ôn Nhược Hy tôi yêu cô" -Thị trấn phía Bắc-2022*Nói 1 chút về thời gian trong truyện năm mà Thẩm Đường Đông 78 tuổi đang sống là năm 2080 và thời gian Thẩm Đường Đông 24 tuổi gặp Ôn Nhược Hy 22 tuổi là năm 2016.…
A nhon xin chào mn 👋😊.Đây là lần đầu tiên mik viết truyện và cx là bộ truyện đầu tiên của mik nên mong đc mn ủng hộ.Nếu có sai sót gì mong mn bỏ qua cho mik nha😊😁.Cảm ơn mn rất nhiều❤️❤️Iu iu…
REVIEW: đây là chuyện cực ngược, ngược cả dàn chính lẫn dàn phụ (tg cho die chắc cũng nhiều). Nam9 và nữ9 đều là người mang tổn thương thời ấu thơ, đều 'điên' như nhau. Họ có mqh đặc biệt từ nhỏ vì sự tranh chấp địa vị của 2 gia tộc khét tiếng. Nữ9 vì muốn hồi sinh gia tộc nên đành phải tiếp cận nam9. Nam9 phải diệt nữ9 để bảo vệ gia tộc mình.Nhấn mạnh tình yêu này rất Toxic, đó là vừa yêu vừa hận. Cả hai không đến để chữa lành nhau, họ đến để dằn vặt nhau. Để cả đời này không thể quên được nhau. Truyện có LOGIC, về sau có H, diễn biến tâm lý nhân vật khá chậm rãi, ngược thân, ngược tâm nam nữ chính-phụ luôn nhé. #Con trai ông trùm Hắc Bang X Truyền Nhân của Thiên Nguyệt Tộc Cô đã mơ một giấc mơ dài, trong mơ tay cô đang nâng niu gương mặt xinh đẹp ấy. Người cô yêu rất đẹp, gương mặt hồng hào tràn đầy nhựa sống của thiếu niên. Phút chốc hôn lên đôi môi người, khoang miệng liền cảm nhận vị ngọt ngào thanh mát. Cô liền ôm cậu trong vòng tay mình như báu vật quý giá. Nhẹ nhàng chạm vào, từng nụ hôn đặt lên người cậu đều chứa theo nước mắt và mùi máu tanh đang lan ra từ miệng. "Vũ Nhiên, tôi yêu em." âm thanh cô run rẩy vang lên như đang chịu đau đớn bị ăn mòn từ thứ gì đấy. Rất đau...đau đến muốn xé toạc tâm trí cô..Một giọng cười ngọt ngào của thiếu niên xen lẫn chút tạm âm khô khốc từ cổ họng, cơ thể mềm mại cuốn lấy người trước mặt, bàn tay chạm vào từng đường nét mị hoặc của người cậu yêu. "Tôi hận cô, Diệp-Thính-Ly."…
♥ Tên truyện: Tình yêu vĩnh cửu - Mãi mãi không rời xa.♥ Tác giả: Anmya Nguyễn.♥ Thể loại: Fanfiction, ngôn tình, một chút hành động, trinh thám, bách hợp ( một couple ), OE,...♥ Rating: T.♥ Status: Chưa hoàn.♥ Disclaimer: Một số nhân vật không thuộc về tác giả, số khác hoàn toàn thuộc về tác giả.♥ Length: Longfic.♥ Start: 29/07/2015.♥ End: ?/?/?.♥ Credit: Kim Callie.♥ Author's Note:- Do hâm mộ super sentai ( đặc biệt là Gokaiger ) nên mình viết fic này. - Các bạn hãy cmt trên 15 từ, không spam, không gây war,...- Chỉ đăng trên Wattpad và Zing me ( nhưng đã ngưng ở zing ), những trang khác không phải bản gốc, nếu các bạn thấy truyện được đăng ở trang khác thì hãy tránh xa, mình chỉ viết trên Wattpad câu chuyện này thôi.- Thích thì like, không thì thôi, nhưng xin đừng nói lời cay đắng.- Chúc các bạn đọc vui.~ Anmya Nguyễn ♥ ~…
Trân An là một học sinh bình thường. Bỗng một ngày, nó va phải một giấc mơ đầy nhạy cảm với một đàn chị bí ẩn...Thật kì lạ, là ai chứ...Phải chăng là người nó đang "thương sầu nhớ cảm"!?? Sự tương tư đêm ngày có phải là chất xúc tác?? Qua giấc mơ hôm ấy, liệu nó có được tiếp thêm động lực để gặp mặt người ấy và nói hết nỗi lòng của mình hay chờ đợi hồi âm của một bức thư chưa được gửi đến?…
Tình yêu đôi khi là ích kỉ...Đôi khi là đau khổ...Đôi khi chỉ bắt nguồn từ một phía...Có những tình yêu đẹp bị chôn vùi theo năm tháng, vĩnh viễn không ai hay...…
Truyện: Gửi anh, người luôn sống mãi trong văn chương của tôi Thể loại: Truyện ngắn, tâm lý, tình cảm Tác giả: Sinh Vật Ái Cực Tôi tự hỏi, mình muốn xây dựng một nhân vật như thế nào từ anh?Là kiểu nhân vật luôn làm việc bằng một tay với phong thái bất cần đời, chỉ những lúc hút thuốc một cách thất thểu và bắt gặp bờ vai rất "buồn" kia, người ta mới nhận ra anh luôn phải sống trong một nỗi đau thầm kín nào đó?Tôi không chắc trình độ văn chương hiện tại của mình có thể khắc họa sống động một nhân vật dựa vào hình ảnh anh hay không, nhưng tôi vẫn muốn hỏi anh một câu: Anh ơi, anh có phiền sống trong văn chương của em không?…
Author: Triết Dương Công TửTên: [Du Bảo] Xin Chào Và Tạm BiệtCouple: Trương Thụy Du x Ngô Gia BảoThể loại: đam mỹ, đồng nhân, ngọt, sủng, niên hạ, dương quang bác sĩ công x tâm lý rối loạn bệnh nhân thụGiới thiệu:Cậu ta là một kẻ có tâm tư thối nát, mang đầy thù hận, tự nguyện để bản thân bị bóng tối nuốt chửng. Ngô Gia Bảo ở trong bóng tối lâu đến mức cậu ta đinh ninh rằng mình sẽ không giờ nhìn thấy bất kì tia sáng nào cho tới khi gặp Thụy Du.Anh không hề ngần ngại mà bước vào bóng tối đen đặc, đáng sợ kia để mang đến ánh sáng cho cuộc đời vốn tâm tối, chỉ toàn đau khổ của cậu ta."Vì sao phải làm đến mức này vì một kẻ đáng chết như tôi?""Tui không biết nữa, tại con tim mách bảo thế."Câu trả lời vô thưởng vô phạt đó của Thụy Du khiến cho Ngô Gia Bảo bật cười.=====WARNING: Truyện cần phải động não suy nghĩ, không đơn thuần fanfic giải trí. Truyện liên kết một chút với cốt truyện chính của Bệnh Viện Thần Ái và Ai Chết Giơ Tay. OOC!Truyện chỉ đăng tải tại tài khoản W@ttp@d của Triết Dương và không hề đăng trên bất kỳ website nào của người Việt như truyen2u.net, truyenwki.com,... Những website đăng truyện này ngoài W.a.t.t.p.a.d.com đều là bọn ăn cắp!🚫⚠️🚫CẤM RE - UP HAY CHUYỂN VER!🚫⚠️🚫…
Truyện: Xin đừng biến mất giữa cơn mưa. Thể loại: Truyện ngắn, tâm lý, học đường, tình cảm. Tác giả: Sinh Vật Ái CựcTôi liên tục với tay giữa khoảng không như muốn nắm lấy gì đó. Trời bất chợt đổ mưa ầm ầm. Từng hạt mưa rơi xuống lòng bàn tay tôi, lặng ngắt. Tôi biết mình chẳng có cách nào giữ anh lại. Điều duy nhất tôi có thể làm lúc này là nhìn anh mỗi lúc một xa mình, là chấp nhận anh bước ra khỏi thế giới của mình, tan biến trong dòng mưa mù mịt kia. Từ nay về sau, cho dù tôi có điên cuồng tìm kiếm anh, thứ duy nhất mà tôi nhận lại chỉ có mảnh tình sâu nặng tự mình bồi đắp tự mình cảm động.Tuổi trẻ được mấy lúc, sao cứ yêu mãi một người.Cuộc đời được mấy người, yêu chân thành đậm sâu.…
Để cái tiêu đề thế cho vui thôi chứ thề đây là một câu chuyện tình yêu nghiêm túc đến không thể nghiêm túc hơn =)))) mọi người phải tin mình nhé hihi Thể loại: tiểu thuyết nam nam (chắc có thể gọi là đam mỹ nhỉ?), giới nghệ sĩ, ABO (chỉ dùng để thúc đẩy tình yêu của nhân vật).Nhân vật chính: Xuân Minh x Khánh Vũ.Tóm tắt:Khánh Vũ của 7 năm trước chẳng bao giờ tin vào cái thứ gọi là định mệnh.Khánh Vũ của 7 năm sau: "Cảm ơn định mệnh đã đưa tôi và anh ấy đến buổi casting ngày đó, cảm ơn định mệnh đã buộc gene của chúng tôi lại với nhau, cảm ơn vì đã cho tôi gặp được anh ấy. Minh, em yêu anh."Người đàn ông ôm cậu trai trẻ mắt ngấn nước vào trong lồng ngực, khẽ nghiêng đầu thì thầm vào đôi tai đang hây hây đỏ: "Anh cũng yêu em." Chẳng cần phải cho cả thế giới nghe, tình yêu của anh chỉ mình em biết là đủ.Mùa hè năm 21xx, anh và em tình cờ gặp nhau, chẳng ai có thể ngờ được chúng ta có thể nắm tay nhau đi đến lúc này, và sẽ tiếp tục đi cạnh nhau đến mãi mãi về sau. Lời của tác giả: Viết câu chuyện này là để thỏa mãn một số tưởng tượng của mình, hơn hết là mình muốn thể hiện niềm tin của minh vào tình yêu. Dù có đi xa đến đâu hay trải qua nhiều khó khăn đến thế nào thì cuối cùng mảnh ghép thuộc về bạn cũng sẽ xuất hiện, những chuyện gặp phải trên đường, tất cả chỉ vì để gặp được người ấy. Bối cảnh rồi thiết lập tất cả đều là hư cấu nhưng một số có lấy cảm hứng từ đời thật. Đây chỉ là một câu chuyện nhỏ ngọt ngào dịu dàng của hai con người sinh ra đã dành cho nhau.…
Ở đây chỉ có Kỳ Hâm Tường Lâm và một chút xíu Văn Hiên được cue vào thôi, nói trước cho mọi người khỏi dẫm mìn nha.Mình thường viết ngẫu hứng nên chắc cả tỷ năm cũng không update nổi một lần đâu 🥲…
Ở trong mắt Trần Tố mà nói, bản thân bất quá chỉ là một tên nông dân nhỏ bé, nhát gan lại sợ phiền phức, tuân theo khuôn phép, nhưng vì cái gì lại đụng phải cái tên bá vương như vậy.Khi thì bị vứt bỏ, rồi lại trở thành gối ôm, tiếp đến là tình nhân, thực không thể không cảm thán vận mệnh bản thân thật bi thảm, nhân sinh phức tạp. Nhưng mà, con thỏ nhỏ bị chọc cũng sẽ nổi giận cắn người, ngươi...ngươi, các ngươi cứ chờ xem...Vương Tuấn thực sự cũng rất buồn bực, trước giờ phẩm vị bản thân luôn cao nhã, lại cố tình vừa mắt mà coi trọng tên nhà quên kia. Đành vậy, ta miễn cưỡng mà hạ thấp một chút phẩm chất của bản thân vậy.Nhưng là, con thỏ nhỏ này dưỡng như thế nào cũng không ngoan, cho ăn mãi cũng không thục a, vừa mới không để mắt một chút, liền xoay người bỏ chạy.Ta nói cho ngươi biết, có bản lĩnh đừng để ta túm được, nếu không, ngươi cứ chờ xem...Sau nắng ban mai mờ nhạt rồi sẽ có ánh mặt trời chiếu rọi, mặc cho ban đầu chỉ là những tia sáng mỏng manh, nhưng nó vẫn biểu thị cho thái dương xán lạn.Khi bạn nhìn thấy nơi chân trời tản ra ánh ban mai nhàn nhạt thì, hãy cứ tin tưởng, tương lai rồi sẽ tràn ngập hi vọngVai chính : Vương Tuấn, Trần Tố Phối hợp : Cao Viễn, Lưu Chấn ĐôngThể loại : đam mỹ, hiện đại, chậm rãi thành thục, ấm áp tình yêu…
Một miêu nhi từ ngoài hành tinh khác rơi xuống Trái Đất! Cô bị trấn thương nặng và mất trí nhớ. May mắn rằng, Washimoto Atashi -Một bác sĩ thú y trẻ- giúp đỡ và hồi phục lại cô. Tuy rằng cuộc sống của Miêu Nhi rất nguy hiểm và có khả năng cao rơi vào tay của người ác, nhưng anh thề rằng sẽ bảo vệ Miêu Nhi! Cho đến cuối cùng, sự thật cũng đã hé mở. Miêu Nhi hồi phục lại trí nhớ và hai người sẽ phải rời xa nhau. Hãy cùng trải nghiệm tình cảm của một miêu nhi và con người trong cuốn truyện này nhé.…