CRAVITY Jungmo x Wonjin | Người nhà
Dạo này Ham Wonjin học được một từ rất hay. Đó là từ "người nhà".…
Dạo này Ham Wonjin học được một từ rất hay. Đó là từ "người nhà".…
Bát cơm thứ bảy trong mâm cơm đoàn viên, mong Gumiyusa hay ăn chóng lớn.…
ý tưởng từ idfc-blackbear…
Nhành hồng đầu tiên dành cho Lee Minhyeong, nguyện cầu cho cuộc sống của em luôn ngọt ngào như màu hồng.…
Warning: Major character death.…
Gặp được nhau coi như là duyên 💚 Một buổi talk show kể chuyện yêu đươngCouple: 💚 FaGu - Faker x Gumayusi---------🐧: Cup không thể thiếu, em không thể rời🐻: Vinh quang chia sẻ, em của riêng anh…
Bát cơm thứ năm trong mâm cơm đoàn viên, mong Gumiyusa hay ăn chóng lớn.…
"Anh nghĩ có người đang theo dõi anh. Hiện tại. Ở bên ngoài cửa sổ."…
Có những ngày, gió thổi nhẹ qua vạt áo mà lòng người lại cuộn lên như cơn bão.Có những năm tháng, người ở bên cạnh mà lại hóa xa xăm hơn cả khoảng trời sau hè.Có những chuyện, chưa kịp nói ra, nắng đã tắt.____________Hà Nội không ồn ào như người ta thường nói. Có lẽ vì trong ký ức của em, đó chỉ là những buổi chiều vàng nhạt, khi nắng trượt dài trên mái ngói cũ và tiếng ve lặng im giữa lòng phố.Hà Nội là căn nhà nhỏ nơi có anh đứng nơi khung cửa, đôi mắt luôn nhìn theo một bóng hình. Là những bữa cơm giản dị, là những lời nói vụng về mà chẳng ai nghĩ rằng sẽ trở thành kỷ niệm.Năm đó, em chỉ cần một chỗ ngủ tạm, còn anh chỉ định giữ một người qua đêm. Nhưng chẳng ai ngờ, có những điều nhỏ bé lại neo người ta lại với nhau lâu đến thế.Giữa những ngày bình yên ngắn ngủi và những mùa nắng hắt hiu, có những tình cảm lớn dần lên mà không ai hay.…
[bângkhoa] Đông êm đềm.…
Koo Jungmo có một thói quen. Đó là mỗi lần sang đường, anh đều sẽ bước nhanh hơn bình thường một chút. Một chút thôi, vừa đủ để bắt kịp cậu nhóc Ham Wonjin lớp dưới cũng đang sang đường. Tất nhiên, không phải hôm nào hai người cũng tan lớp cùng giờ. Những lúc như thế, Jungmo sẽ chọn đứng trên lầu nhìn xuống sân trường, chờ lớp cậu cho nghỉ rồi mới chạy xuống. Lúc nào, anh cũng chọn đi ở bên hướng xe chạy, để cậu lại phía an toàn hơn. Không phải Jungmo nghĩ rằng Wonjin yếu đuối, cần phải che chở, mà anh làm vậy vì muốn cậu luôn ở trong trạng thái an toàn. Dù chỉ một vài giây thôi cũng được.…
Chào mừng đến với Lmao Land - vùng đất mà tiếng cười là vua, nhưng sự chân thật lại là thứ xa xỉ. Nơi đây, Kaelith, một tên trộm vặt sống qua ngày bằng những mánh khóe và đồ ăn cắp, không bao giờ biết đến ý nghĩa của sự nỗ lực hay giá trị thực sự của bất cứ điều gì.Cuộc đời vô nghĩa của hắn bỗng chốc đảo lộn khi Thanh Tra khét tiếng của Lmao Land xuất hiện, mang theo một tối hậu thư chết chóc: chế tác một chiếc nhẫn trong tích tắc, nếu không... cái chết sẽ chờ đợi.Dưới áp lực tột cùng và nỗi sợ hãi tột độ, Kaelith buộc phải đối mặt với sự thật cay đắng: hắn chưa từng thực sự học được gì. Bằng đôi bàn tay run rẩy dính máu, hắn vật lộn với kim loại, với chính bản thân mình, để tạo ra một món đồ trang sức thô kệch, méo mó."Nó không hoàn hảo, nhưng nó là thật."Hãy cùng khám phá câu chuyện về sự đối mặt với bản thân, về giá trị của nỗ lực chân thật và sức mạnh của một nụ cười bất ngờ giữa một thế giới đầy giả dối. Liệu một chiếc nhẫn méo mó có thể thay đổi số phận của một kẻ lừa đảo và cả những người xung quanh hắn?…
Truyện hơi nhàm mấy chap đầuCó gì góp ý vs ạ…
"And I fell for you, like raindrops."("Và em đã đổ anh, như khi trời đổ mưa.")- How an ocean is made, Pavana…
"Hà Giang mở ra trước mắt tôi như một bức tranh xưa cũ, những đám mây mắc vào núi, nắng tràn xuống ruộng bậc thang vàng óng như mật ong, gió len lỏi qua khe núi vang lên âm thanh như có nàng thơ đang hát một bản nhạc xa xưa. Người ta nói tuổi mười bảy bẻ gãy sừng trâu, đấy là lúc bắt đầu viết câu chuyện đời mình. Nhưng với tôi, mọi thứ lại khởi đầu từ một thân phận giả dối. Dừng chân tại đây như một kẻ lạc đường, Hà Giang cho tôi ngửi thấy hương khói bếp vào buổi sớm, nhìn thấy trời sao lấp lánh giữa đêm muộn. Tiếng khèn tưng bừng và điệu múa của con người bản làng mộc mạc, chăm chỉ. Giữa núi rừng rộng lớn đó, một bóng dáng rực rỡ như mặt trời - tự do, phóng khoáng, chẳng cần gồng mình vì cái nhìn của bất cứ ai. khiến mỗi khi nhớ về Hà Giang, trong tất cả những đỉnh núi, những con đường quanh co, thác nước hùng vĩ,... hình ảnh tôi nhớ rõ nhất lại là anh."------Mình chỉ đăng để có không khí và động lực thôi chứ chưa viết vì bận (dù đã có kịch bản dàn ý).Credit ảnh: Hung Ton (bìa tạm thời, sẽ thiết kế bìa sau.)Đây là truyện thể loại coming of age + travel + yếu tố LGBTQ+(không quá rõ ràng). Bạn có thể thử xem phần giới thiệu trong truyện để biết rõ thêm.…
[Một fanfic thuộc project sinh nhật Chenle 2022 'enDEARavor' của REALM - Only for JiChen.]一 Nhóc không nghĩ được đến mức đó. Mức độ báo động đỏ kinh thiên động địa về con điểm Bết Không Chịu Được của lớp Chăm sóc sinh vật huyền bí đã chính thức quỳ rạp trước sự thật đang đập vào mắt nó nhức nhối như thế này. Về một Chenle nằm bẹp trên người nhóc, mềm nhũn hệt như con mèo gừng lười biếng mỗi sáng nhóc thấy trên bệ cửa sổ tầng hầm dẫn lối xuống khu nhà Slytherin, một bên má ép xuống vùng bụng, nhẹ nhàng thở ra một hơi thỏa mãn.Nhóc cũng không nên đeo chiếc kính quỷ quái đó vào buổi sáng sớm thế này, vì rõ ràng thanh công cụ tên người yêu thích của Chenle tẩm loại bùa cao cấp nào đó khiến cho Jisung lóa mắt và nhìn thấy cả họ tên nhóc treo lơ lửng trên đầu anh.𝙏𝙖𝙜(𝙨): Hogwarts!AU; Fluff; Soft; Shortfic; Accident; Humor; Jichen; Mutual Pinning; Tsundere!Chenle; Slice of Life; Friends To Lovers; Coming-of-age; #HappyChenleDay.𝙋𝙖𝙞𝙧𝙞𝙣𝙜: Jisung x Chenle (NCT)𝙂𝙚𝙣𝙧𝙚: Slice of Life.𝙍𝙖𝙩𝙞𝙣𝙜: 15+…
Hoa rồi cũng sẽ tàn.Tình đẹp đến mấy rồi cũng sẽ đầy đau thương.__________________________________Warning: OOC , AU-Hai nhân vật chính đều thuộc quyền sở hữu của Hoyoverse , trong truyện này tôi là người quyết định.Cre ảnh: https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=pfbid02UznHBipGcVqM95aEd3duMFYRj4YbeK1F7uUa86BBxvFagTj2cs7wzrZDaqUtRifSl&id=100071436651120&mibextid=Nif5oz…
[gumaria] Gặp gỡ tình cờ, lại chẳng nỡ chia xa.…