Shatou | Hạ Hà Đông Vũ
đây là đoản, chưa được viết thành truyện. luật vẫn như cũ nhíe.…
đây là đoản, chưa được viết thành truyện. luật vẫn như cũ nhíe.…
"gọi tên em đi, 'rachanun của chị', hãy gọi như thế."…
Ở đây chỉ có otp của tui hoii 👽🐰💕💕…
Xoay quanh cuộc sống chanbeak…
Đọc thì biết thôi......Một câu chuyện có thật…
Toi đói fic quá nên viết chơi thoi mọi người đọc đỡ nha…
Quay đầu lại phia sau...Em thấy được gì?Bước tiếp con đường xinh đẹp nhất của em…
Các tác phẩm của Ryu và đứa chị song sinh hãm l cuồng đam mỹ. Gửi nhân ngày sinh nhật của Ryu và Mao nhé.…
HE nha mọi ngườiNhấn mạnh là HAPPYEND nha:3…
Tự nghĩ, đời người cứ như một quyển sách mà mình tự viết ra. Cứ viết mãi , viết mãi,nhưng rồi mực cũng sẽ hết, tay cũng sẽ mỏi, mắt cũng sẽ mờ và rồi kết thúc. Kết thúc quyển sách như kết thúc cuộc đời, và ai sẽ là người xuất hiện trong trang sách cuối ấy? Thật ra mình có thể tự làm chủ trang sách cuối cùng đấy, mình hoàn toàn có thể tự đặt ra ai sẽ xuất hiện trong trang cuối đó , nhưng trừ phi mình không có trái tim. Có người kêu tôi đợi họ.Nhưng nó chỉ là một câu cụt, không hướng về một ai cả và tôi tự nghĩ đó là tôi, nhưng một một phần tư thôi! Ba phần tư còn lại tôi nghĩ là :"họ kêu người khác đợi họ.". Và con số 75% đó nó như lượng nước trong cơ thể một con người vậy , mất hết rồi thì chẳng phải chỉ còn thân xát khô trơ trội sao. " Thân còn đây nhưng hồn tôi mất /Gió quyện ngàn tiễn bước lệ chan rơi". Có những đêm điên dại tôi tự hỏi bản thân mình. Mình sống đây là vì ai, và vì sao phải sống. Và dại khờ tôi nghĩ đến cái chết, cái chết đầy hoa hồng, sự tiếc nuối và có cả nước mắt của sự hối hận, nhưng đúng thật nó dại khờ và chả ai nhỏ giọy nước mắt nào cho kẻ ngu mụi và thậm chí họ còn tặng kèm một nụ cười khinh bỉ cho kẻ lụy tình. Những lúc như vậy, tôi choàng đôi bàn tay mình ra sau lưng và tự ôm mình khuyên nhủ : "Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng, phải sống vì 25% đó nữa chứ! " . Đôi lúc khi ngồi bình thường vui cười cùng đám bạn, tự nghĩ lại, sao lúc đó lố quá. Nhưng ai có thể ngăn được giây phút yếu đuối của đời người ai mà chả có vài l…
Tự nghĩ ra, khá giống truyện trung…
Truyện ngắn nhưng dễ thương.…