Nguyên tác: Ma Đạo Tổ Sư - Mặc Hương Đồng KhứuTác giả: Quan Nguyệt Thường NghiNhân vật: Lam Vong Cơ x Ngụy Vô TiệnTag: Ngọt, ít ngược, H. Không phải cốt truyện liền mạch hoàn chỉnh, là một chuỗi lồng ghép những câu chuyện nhỏ hàng ngày của Vong Tiện.…
Mở mắt, tôi thấy mình miệng ngập ngụa máu, tay chân run rẩy lạnh lẽo. Là tu sai tâm pháp? Tôi cũng chẳng chắc, chỉ biết mình đang không ổn. Chờ chút, chuyện gì vậy? Tôi, mấy phút trước vẫn còn đang ngủ trong phòng, sao giờ lại ở nơi lạ hoắc này? Để ý thấy mình đang ngồi trên mặt nước khiến tôi giật thót. Vậy ra đúng rồi, tôi đã lịch kiếp, trở lại làm tiền kiếp của tôi, đệ nhất kiếm sĩ Lưu Uất Dung. Có lẽ tôi sẽ bắt đầu bằng việc tìm những người khác. Li Mei, Li Cao và Ding Zhen, họ đang ở đâu?...Bỏ lại con người của Ruan Rong ở hậu kiếp, lần này, tôi nhất định sẽ vạch trần hắn, kẻ đã khiến cả bốn chung tôi phải li táng chung huyệt!!…
Sau khi vượt cửa thứ 12, Nguyễn Lan Chúc với thân phận NPC biến mất cùng với Linh Cảnh. Lăng Cửu Thời quay trở lại cuộc sống đời thường. Cậu gặp nhưng người đã từng cùng vượt cửa ngày xưa nhưng không một ai biết cậu, cũng không một ai nhớ đến Nguyễn Lan Chúc. LCT không cam tâm, cậu quyết định tạo ra Linh Cảnh một lần nữa. Fic viết về bối cảnh 50 năm sau khi LCT thành công và bước vào Linh Cảnh gặp lại những con người cũ. Đây là câu chuyện chữa lành cho mấy khứa sau khi xem phần kết phim và thấy hụt hẫng vì đến cả cái ôm cũng không có :>…
Vì một số lí do mà giữa Hạ Linh và Nam Uy Khang đã có một bản hợp đồng tình yêu bí mật chỉ hai người biết, chỉ hai người hiểu. Cũng có thể là giúp đỡ lẫn nhau, cũng có thể là lợi dụng lẫn nhau, nhưng mỗi người đều có mục đích riêng của mình. Từ khi có đối phương bước vào cuộc đời, cả hai người đều có những biến động trong cuộc sống của mình với mọi vui buồn lẫn lộn. Liệu kết cục sẽ ra sao với một Hạ Linh từ trước tới đây tâm trí chỉ hướng về một người khác, với một Nam Uy Khang tâm như sắt đá, coi tình yêu chỉ là thứ phù phiếm không dễ động lòng? ***"Đau không?" Hạ Linh từ tốn chấm nhẹ thuốc sát trùng vào vết thương cho anh. "Nhẹ tay chút." Nam Uy Khang khẽ nhíu mày khi chiếc bông mát lạnh chạm vào da thịt."Cũng tại ai bảo anh gây loạn làm gì." Hạ Linh cười phá lên chế giễu, Nam tổng cao cao tại thượng vậy mà cũng có lần đầu tiên phát tiết như vậy. Ngoài trời bắt đầu đổ những đợt tuyết dày của mùa đông này, đối nghịch lại với bên trong căn phòng ấm áp dưới ánh sáng vàng và lò sưởi. Nam Uy Khang nằm trên giường khẽ vươn tay vòng qua eo, kéo người con gái đang nằm bên cạnh vào gần hơn. Anh nói: "Trời lạnh rồi, ôm nhau ngủ thôi." "Được." ***"Cũng chỉ là hợp đồng mà thôi, anh có tư cách gì quản lý đời tư của tôi?!" Hạ Linh gào lên trong đau đớn, hai hàng nước mắt giãn giụa lăn dài trên má. Cô hận không thể xông tới tát cho tên ác ma trước mặt một cái thật mạnh. "Đời tư sao? Thật nực cười, Hạ Linh, cô nên nhớ rằng, từ khi kí vào bản hợp đồng đó, cô đừng mong hai chữ 'đời tư'…
Năm ấy, cô hèn mọn như hạt bụi, hắn lấy quyền thế bá đạo chiếm giữ cô.Sau đó, cô tôn vinh một phương, hắn lấy quyền mưu kế cưới cô.Tái thế lần nữa, cô trọng sinh đúng vào buổi tối hôm hắn ép cô phải gả cho hắn.Lịch sử lại muốn tái diễn sao?Không, một đời này, cô viết lại vận mệnh. Bởi vì đời này, cô học được cách dỗ dành đàn ông. Dỗ dành dỗ dành, cô phát hiện: Con sói hoang kiếp trước cư nhiên bị dỗ thành con sói nhỏ, còn đem cô sủng lên tận trời.Sau khi trọng sinh: Cô xử lý người chị độc ác, hành hạ người anh xấu xa, bảo vệ mẹ mình, kết giao tri kỷ, phấn đấu nỗ lực, hấp dẫn tới không ít đào hoa..Người đàn ông lãnh khốc kia thế mà lại sủng thê vô độ. Có người nhắc nhở: "Bạn khác giới của phu nhân có phải là có chút hơi nhiều." Hắn nói: "Người thích vợ ta càng nhiều, càng chứng minh ta có con mắt tinh tường. Quan trọng là, vợ ta chỉ thích ta. Làm nam nhân phải độ lượng."...…
Cheonhatình yêu của tôi chưa bao giờ dành cho cô. cheon seo jin, tôi hận mình vì không thể chính tay mình giết chết cô vì cô là mẹ của con gái tôi. là cô, chính là cô, người hủy hoại tôi từng ngày, từng ngày một.... !…
Quân sắc khuynh thànhTác giả: Mạc DuVăn ánChữ sắc trên đầu một cây đaoTriệu Dao rất hối hận ngay lúc đó nhẹ dạNàng không nên cứu cái kia yểm yểm nhất tức khuôn mặt đẹp niên thiếuLại càng không nên cổ vũ hắn nặng đốt ý chí chiến đấuĐến cuối cùng, hắn hắc hóa, hùng nổi lên, chuyện làm đầu tiên chính là hung hăng gục nàng. Mỹ kỳ danh viết: Dĩ thân báo ân.PS: Nô lệ nam tạm thời đại, một đời yêu dã nam sủng hắc hóa hậu gục nữ chủ cố sự1. Bài này mất quyền lực, tam quan nát hết ~2. Thử văn 1V1, HE, tỷ đệ luyến, tình tiết trọng khẩu ~Nội dung nhãn: Cung đình hầu tước xuyên qua thời khôngTìm tòi chữ mấu chốt: Diễn viên: Triệu Dao, Cơ Hốt ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: Tỷ đệ, nô lệ thời đại==================…
Thể loại: hiện dại, sinh tử, vườn trường, trúc mã, nhiều cp, thụ đều là song tính, 1x1, HE, hoàn.Văn án Làm một cái đủ tư cách lão bà nô, Đan Lân Giáp cả đời tín điều chỉ có một: Sủng lão bà! Sủng lão bà! Đem lão bà sủng đến cùng thái dương kiên sóng vai!Đương nhiên này lão bà cũng không phải thực tế ý nghĩa thượng lão bà, mà là cùng hắn cùng năm thanh mai trúc mã.Bởi vì từ nhỏ liền đem Mạc Nghiêu làm bảo bối ngật đáp đến sủng, hàm ở miệng sợ hóa , phủng ở trong tay sợ quăng ngã, cho nên bị chung quanh các bằng hữu diễn xưng hắn dưỡng cái bảo bối lão bà.Nếu có một ngày đột nhiên phát hiện vẫn làm lão bà sủng trúc mã tiểu đệ đang ở vụng trộm dùng nữ tính mới có thể dùng là băng vệ sinh nên làm cái gì bây giờ?Đan Lân Giáp: Cái gì? Lão bà của ta đến dì ? Ta đi trước mua mấy bao băng vệ sinh trước.Mọi người: Tỉnh tỉnh a! Hắn nhưng là cái nam nhân a! Ngươi tái như thế nào sủng hắn cũng nên có cái hạn độ a!Đan Lân Giáp: Các ngươi nói ta là tuyển bát độ không gian vẫn là hộ thúc bảo có vẻ hảo?Mọi người: Không cứu! Này lão bà nô thật sự không cứu!Trúc mã trúc mã văn, công sủng chịu, đơn hướng thầm mến chuyển biến vì song hướng minh luyến.Thô lỗ bá đạo trì độn công × tinh tế mạo mĩ dụ chịu.Chịu bởi vì gia tộc nguyên nhân song tính sinh con, lôi giả thận nhập! Thận nhập! Thận nhập!Nhân vật chính: Đan Lân Giáp Mạc Nghiêu ┃ phối hợp diễn: Đan Lân Ất Mạc Hâm Mạc Sâm Mạc Miểu Mạc Diễm ┃ cái khác: Sủng văn lộ số…
• Xin đừng đem truyện của tôi đi đâu••Tên truyện: Tử đằng•Thể loại: Ngọt,ngược,sinh tử văn,niên hạ,hiện đại, HE•Tổng tài_nhà thiết kế•Đường trộn thủy tinh •CP: Tiêu Chiến ( Cố Nguỵ ) >< Vương Nhất Bác Có cp phụ• Có bảo bảo* Truyện là tưởng tượng của tui hoàn toàn không liên quan đến người thật* __________________________________________Rốt cuộc đây là tình yêu...hay thù hận.....Là yêu thương thật sự ....hay chỉ là sự lợi dụng.....Em không yêu anh...em là đến đây để trả thù....Em chưa bao giờ tin anh....Vốn dĩ từ đầu đây không phải tình yêu........Tiêu Chiến tôi đã yêu anh sao....Tôi nhớ anh rồi.... Cuộc sống thật trớ trêu, bao nhiêu người không phải, tại sao nhất định phải là anh....Anh về đi, Nhất Bác yêu anh rồi....Quãng đời còn lại hãy để em bảo vệ anh, hảo hảo yêu thương anh..."Bông hoa Tử Đằng ấy, thật đẹp.........."…