Anh là Phượng Hoàng Vũ, là một công tử nhà tài việc, có sắc, tiền và quyền dù là một kẻ bất tài nhưng vẫn có nhiều người theo đuổi cho dù là được mệnh danh là Trapboy...cho đến khi gặp được cậu.Cậu là Tô Mạc Lâm , là học sinh chuyển tới. Cậu được các cô nữ sinh gọi là Học trưởng Tô...."Cút "-anh tức giận nói"Không muốn"- cậu ôm chặt anh_______Tác giả:Phượng Tử/Shi aka SuốiTô Mạc Lâm x Phượng Hoàng Vũ(Ôn nhu, phúc hắc công x đào hoa thụ)…
fic nhẹ nhàng cưte, 0 có nước mắt, Sakura là một cô giáo mầm non part-time và anh ngừi iu hơn cô tận 5 tuổi. Những câu chuyện nhỏ của cúp bồ này sẽ cưte lắm ó UwU…
Tiểu thuyết nói về nữ chính Nhã Ánh Huyên, cô từ bé vốn tưởng sẽ có một cuộc sống hạnh phúc . Nhưng không ngờ rằng, sóng gió lại ập đến khiến cô phải gánh chịu hết việc này đến việc khác. Gia đình bỗng dưng trở thành một gia đình bất hạnh . Từ một người đáng yêu, hay cười nói, Nhã Ánh Huyên trở thành một con người trầm lặng, đầy những suy nghĩ tiêu cực, hay tự ái. Cuộc sống sau này của cô sẽ ra sao ?…
_ Tôi Với Người Vạn Kiếp Bất Thành Duyên _- " Kiếp Thứ Nhất ta không thể yêu người. Vậy thì ta cùng người hẹn nhau vạn kiếp..Chỉ cần chạm mặt, không cần yêu.." _ - Trần Tịnh Hảo - _…
Triệu Viễn Châu sau khi tan biến không chết đi, linh hồn vô thức bị kéo vào lỗ hỏng thời không. Vô tình xuyên về thời điểm Ứng Long và Băng Di chưa trải qua trận chiến ở Đại Hoang, Triệu Viễn Châu xuyên vào tiểu yêu giao long và được hai đại yêu cưu mang nuôi dưỡng. Kết cục đã định sẵn cái chết của ba người trong tương lai, liệu Triệu Viễn Châu có thể một mình thay đổi mệnh số hay không? Hay kết cục cuối cùng vẫn nghe theo sự sắp đặt của thiên mệnh, Ứng Long hi sinh dưới kiếm của Băng Di, Triệu Viễn Châu như cũ tan biến vì thiên hạ?…
Từ trước khi Đức Phật ra đời. Luật Nhân Quả Nghiệp Báo đã được nói đến tại Ấn Độ trong các kinh điển Vệ Đà truyền thống. Đức Phật khẳng định lại tính chất thật hữu của luật này và gạt bỏ mọi bàn tay của thần linh chi phối vào đó. Không một thần linh nào thưởng thiện phạt ác. Chỉ có Luật Nhân Quả khách quan âm thầm chi phối tất cả. Luật Nhân Quả là một chân lý, một nguyên lý của vũ trụ. Nếu Luật Nhân Quả được chấp nhận rộng rãi trên hành tinh này, đạo đức xã hội sẽ chuyển biến mạnh mẽ, con người sẽ hạnh phúc hơn, niềm vui sẽ nhiều hơn. Người tin hiểu Luật Nhân Quả Nghiệp Báo sẽ không bao giờ đi tìm hạnh phúc cho mình một cách ích kỷ, độc ác. Họ sẽ đi tìm hạnh phúc bằng cách đem niềm vui đến cho mọi người. Và đương nhiên Luật Nhân Quả sẽ mang niềm vui đến cho họ gấp bội lần.Xuất phát tự niềm mong ước đó, chúng tôi có tham vọng được trình bày đôi phần về Luật Nhân Quả Nghiệp Báo với lý luận lôgic, hợp với khoa học. Và những điều trình bày nơi đây có thể sẽ là sự gợi ý cho những ai về sau muốn chứng minh Luật Nhân Quả một cách chặt chẽ như một phương trình toán học hoàn chỉnh đa chiều.Những ý kiến ghi lại trong tập sách bé nhỏ này hy vọng sẽ đóng góp được một chút gì cho nền đạo đức của nhân loại hôm nay. Và nếu có công đức thì công đức đó sẽ thuộc về những vị thầy đã dạy dỗ chúng tôi, những huynh đệ đã yêu mến đùm bọc chúng tôi, những đạo hữu đã giúp đỡ chúng tôi, và sau cùng nó thuộc về tất cả mọi người trong pháp giới.Tác giả kính bút Am Thanh Lư…
"Du này." Minh Ngọc ngẩng đầu lên. Đôi mắt sáng trong của em lướt trên mái tóc và đặt lên khuôn mặt tôi, khiến tôi bỗng thấy lòng mình bồn chồn như đổ lửa. Tôi quay lại, nhìn em như cách Ngọc vẫn đang nhìn tôi, nhưng cái nhìn của tôi lại không đủ sức làm em phải ngượng ngùng quay đi."Em đây." Tôi nhẹ giọng. Đã trải qua vài chục giây đối mắt, vậy mà Minh Ngọc vẫn chăm chú nhìn tôi không rời. Nắng vương bên cửa sổ, rọi vào mắt em một màu nâu trong veo như thạch. Minh Ngọc đã sắp bước qua tuổi hai mươi rồi, nhưng em vẫn còn giữ lại được những đường nét thơ dại của một thiếu nữ mới lớn. Thú thật thì, tôi vẫn nghĩ cô gái này khá giống một con mèo, không chỉ ở vẻ bề ngoài.Sau cùng, Minh Ngọc vươn tay ra, dùng ngón tay mảnh khảnh vuốt khẽ những sợi tóc loà xoà rơi trên sống mũi tôi. Làn da em đỏ lên dưới màu nắng vàng ửng. Tôi lại thấy tim mình lại hẫng đi một chút, khi đã cố kéo bản thân thoát khỏi mong muốn được nắm và hôn nhẹ lên bàn tay của người kia."Liệu cậu có bao giờ muốn theo đuổi một điều gì đó cho đến hết tuổi trẻ của mình không?"(nghe bcuoi vl huhuhuhu=))))))))))) )…