✴Just a fanfic. If you don't like boyxboy , please click back . Thanks✴✴Truyện không có thật , nhớ kĩ " It's just a fabric".Những ý tưởng đều là tự biên. Tuy nhiên tên nhân vật được lấy từ đời thực. Nếu thích hay nhấn nút vote . Còn nếu không thích thì phắn đi đâu thì phắn . Thân✴✴Đây là 1 câu chuyện máu và cẩu huyết. Vậy nên chống chỉ định thanh niên có thai và đàn ông đang cho con bú, đương nhiên chống luôn thanh niên nghiêm túc và những ai dị ứng thể loại này . Đã nhắc nhở , sau này có chuyện gì, con viết không chịu trách nhiệm nha ✴…
Tiến độ: Đã hoàn thànhNhân vật chính: Choi Taek, Yoon Bo HyunVăn án: Không thích ngươi có một vạn loại lý do. Mà thích ngươi, không có lý do gì. * 1975 năm ngày nọ sau giờ ngọ, đồng thời có hai hộ nhân gia dọn đã đến Seoul thị nói phong khu song cổng tò vò. Nho nhỏ ngõ nhỏ, sáng lạn ấm áp dương quang chiếu vào tiểu nữ hài trên người, nàng ăn mặc một cái màu trắng tiểu váy, cười đến mi mắt cong cong, gương mặt hai viên tiểu má lúm đồng tiền hãm sâu, phảng phất cả người sẽ sáng lên. Đối diện tiểu nam hài ngơ ngác mà nhìn, không tự chủ được mà cũng lộ ra thiếu nửa chỉ hàm răng tươi cười. Đây là hai người lần đầu tiên gặp mặt. Choi Taek là viết kép thẹn thùng mà Yoon Bo Hyun tưởng chính là: Ngọa tào hảo manh chính thái hảo tưởng xông lên đi cắn một ngụm thật sự hảo đáng yêu a a a a a!!! PS: Đi cốt truyện, hằng ngày hướng, đại khái chính là ấm ấm áp áp ngọt ngọt ngọt ngược uông hằng ngày.…
Thể loại: Lãng mạn, viễn tưởngNhân vật: Thiên Nhi, Thiên PhongNội dung: Do quậy phá quá, cô bị đày xuống trần làm nhiệm vụ. Nhưng không may, khi gặp hắn, những cảm xúc ngây ngô cứ tăng dần khi ở cạnh hắn. Cho đến khi nhiệm vụ hoàn thành, trở về trời, cô lại nhớ nhung, tìm cách để được là người trần thế để ở cạnh hắn.…
"Đôi mắt long lanh ứa lệ, ngày tôi yêu em là ngày tôi mất em..!"Đoản văn bách hợp này ngược, mong mọi người cân nhắc trước khi đọc! Lưu ý: truyện do tôi tự viết, mong chư vị đừng mang đi nơi khác khi chưa có sự cho phép. (Bạch Tửu Trụy Lạc Huyết)…
Tập hợp truyện mình viết theo chủ đề của Gặm nhấm week, nhưng không có tham gia week được nên đăng tạm ở đây trước, có thể mình sẽ tham gia event tiếp theo nên không share truyện này đi bất cứ đâu nha.…
(-) They will life, they will fight and they will die.Một áo choàng trắng, một mặt nạ mỉm cười, một khẩu súng và một giọng nói vang khắp màn đêm. Những tiếng đạn tinh túy vang lên, tất cả điều gục trước họng súng của hắn, chỉ còn lại một người với khuôn mặt trắng bệch, với đôi mắt tràn đầy sợ hãi. Giọng nói đó lại cất lên:(-) Tuyệt đẹp,hoàn hảo không một vết xước.Tiếng súng vang lên, tên cuối cùng gục ngã. Khói súng, cách hoa đào rơi, ánh bình minh ló dạng. Hắn nghiêng người cuối chào những tử thi nằm ngổn ngang trên nền đất lạnh. Giọng nói đó vang lên:(-) Trên thế giới này, dưới ánh bình minh này, ta tỏa sáng như những cánh hoa dưới ánh mặt trời rực rỡ,ta lấn át cả bầu trời.Hắn sãi bước đi, trên lưng hắn một thanh kiếm màu bạch ngân đang dần tỏa sáng... Màn đêm dần buông xuống, giọng nói lại cất lên:(-) Ánh Trăng,đẹp làm sao,đẹp như nụ cười của em vậy người con gái anh yêu.Hắn tháo chiếc mặt nạ ra và lấy thanh kiếm màu bạch ngân đang tỏa ánh sáng, đặt nhẹ nhàng trên bãi cỏ mềm đang dần thấm đợm sương đêm, những giọt sương đêm từ từ kết băng quanh thanh kiếm, không khí lạnh dần nhưng vẫn có chút gì đó ấm áp lạ thường. Giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm vang lên khác hẳn với giọng khàn khàn kèm sự tàn nhẫn lúc nãy:(-)Đêm hôm nay thật sự rất đẹp. Em thấy đó, ánh trăng, đom đóm kìa và cả những làn gió đang thổi đây này, tuyệt phải không.Chúng ta sẽ sớm bên nhau thôi,lần này sẽ là mãi mãi.…