『 IndyView 』Đại Học
🐰🍦…
Mọi n-shot từ 2Angels…
Một cơn mưa nhẹ nhàng và nhiều kỷ niệm... _Lạc Khuynh_…
Tác giả: Tử Ngọc Khinh SươngThể loại: Xuyên khôngEdit: EirianTình trạng: HoànTình trạng edit: Đang zẩy...Bìa: Vườn Hồng HạcVăn án:Từ nữ phạm nhân bỏ mạng xuyên qua thành quận chúa Bắc Liêu, cục diện biến hóa kỳ lạ như thế đã khiến Diệp Tư muốn hao hết tâm sức, lại chẳng biết rằng cậu "đệ đệ" xa cách mười năm vừa trở về mới là đối tượng để cô đau đầu."Cô không phải tỷ tỷ của ta." Thiếu niên ngồi trên khoảnh cát vàng ngẩng mặt, dùng ánh mắt rét buốt nhìn chằm chằm cô.Cô từ trên cao nhìn xuống, bễ nghễ liếc con tin vừa từ địch quốc trở về, chậm rãi hỏi: "Vậy cậu nói xem tôi là ai?"(PS: Ngụy tỷ đệ.)Từ khóa tìm kiếm: nhân vật chính: Diệp Tư, Tiêu Phượng Vũ ┃ phối hợp diễn: Da Luật Trăn, Mạc Uyên, Ninh Bạch Âu ┃ nhân vật khác: ...…
lời mở đầu: truyện này là lần đầu mình viết nên sẽ có nhiều sai sót. Tuy vậy, mong các bạn không ném đá mạnh mà nhẹ nhàng thôi. và nếu muốn mang đi đâu thì hãy hỏi ý kiến mình trước nhé , thanks!---------------------------------------------------------------------------------------------------------TÓM TẮT TRUYỆN: cô yêu hắn đã từ rất lâu rồi nhưng hắn không biết.Khi gia đình cô đang chuẩn bị trong tình trạng phá sản thì ba hắn đưa ra một yêu cầu rằng sẽ giúp gia đình cô nhưng cô phải kết hôn với hắn , ba hắn đâu biết khi cô nghe tin đó thì đã rất vui liền gật đầu đồng ý. Cứ tưởng rằng mình và hắn sẽ hạnh phúc với nhau, nhưng cô đã sai rồi! Vì căn bản trong trái tim hắn không có cô mà là một người khác. NGƯỜI ĐÓ ĐÃ TỪNG LÀ BẠN THÂN CỦA CÔ.........Dù như vậy cô vẫn cố chấp yêu hắn , chịu mọi sự đau đớn của thể xác lẫn tinh thần vì nghĩ rằng sẽ có một ngày hắn sẽ yêu cô." yêu" là thứ gì đó rất đẹp, rất lãng mạn và ngọt ngào.Nhưng đối với cô " yêu" là thứ gì đó quá xa vời, vì đã mang trong tim một vết thương.…
"Em đang ở đâu?"..."Anh đã về nhà rồi đây..."Sau một chuyến đi dài anh đã về nhà với em.Lấy nguồn cảm hứng từ bài hát khá nổi gần đây khiến tớ bị nghiện "Way Back Home" - SHAUN.Thật sự là tớ viết trong lúc nghe bài này liên tiếp với lại tớ chỉ coi sơ vietsub của bài này thôi nên có lẽ có hơi rối thật.Lúc tớ viết truyện này thì thấy khá hợp với hopemin nhưng thật sự thì sau khi xem xét lại thì thấy couple nào cũng hợp cả nên tớ đã chỉnh sửa lại rồi.Truyện sẽ không hay nên các cậu cứ góp ý và tớ sẽ chỉnh sửa.…
Chúc mừng sinh nhật Kim Kẹo đại gia nhé ❤️❤️❤️#Raken#Happy_birthday_my_sweet_love 😘😘😘…
Đừng nói yêu tôi khi thứ người cần chỉ là máu của tôi..._Lạc Khuynh_…
nơi tổng hợp những moment đỉnk kao của tất tần tật các couple trong zebeone.thiệt sự là cái nhóm này làm tui nhức cái đầu với sự hêhê out trình mọi chiếc fanfic của bọn họ lắm í :)))))note: moment là thật nhưng vô đây sẽ thêm bớt ít nhiều, don't take it too seriously ❤️please do not re-up!…
Luật Nhân Quả Nghiệp báo đã được nói đến tại Ấn Độ trước khi Đức Phật ra đời, và nó trở thành một giáo lý quan trọng của đạo Phật. Điều này nói lên hai ý nghĩa:Một, những Đức Phật quá khứ, những vị Bích Chi Phật đã từng tuyên giảng về Nghiệp báo và giáo lý này lan truyền đến Phật Thích Ca.Hai, đối với những giáo lý có sẵn, nếu là chân lý, luôn luôn được đạo Phật chấp nhận và phát huy, nếu phi chân lý, sẽ bị đạo Phật loại trừ. Đây là tinh thần khách quan bao dung của đạo Phật.Vì nhận thấy tầm quan trọng trong việc nhận thức đường đi của Nhân Quả cho Đạo Đức của xã hội, nhất là Phật tử, nên chúng tôi chẳng ngại sự thiển cận của mình, đã cố gắng phân tích mọi khía cạnh của luật Nhân Quả để góp ý kiến trong kho tàng văn hóa của Đạo Phật. Nhưng dĩ nhiên sự phân tích này không thể nào hoàn chỉnh, mong mọi người thứ lỗi cho chúng tôi.Chúng tôi bắt đầu viết luận bản này trước khi đến nương với thầy trụ trì tu viện Chân Như Thích Thông Lạc, và hoàn thành luận bản này tại đây với sự dạy bảo góp ý rất nhiều của Người.Chúng tôi xin cảm ơn những tác giả mà chúng tôi có trích những đoạn vào luận bản mặc dù chúng tôi không có điều kiện để tìm gặp trực tiếp, nhất là Hòa Thượng Thích Minh Châu với tạng kinh Nikaya vô giá.Công đức này thuộc về những vị thầy đã dạy bảo nuôi nấng chúng tôi, thuộc về những huynh đệ yêu mến đã chung sống đùm bọc chúng tôi, thuộc về các đạo hữu đã hỗ trợ chúng tôi, và thuộc về tất cả chúng sinh trong pháp giới.Chân Như, Đông 1988. Chân Quang…
Đây là nơi tớ sẽ đăng những câu chuyện nhảm về cuộc sống của tớ và những người xung quanh tớ !…
những câu nói của dreamies bạn tưởng là fake nhưng nó là thiệt :))))…
Drabbles là thể loại siêu đoản, nên mỗi Drabbles chỉ dài từ 50 đến 100 từ thôi. List này chỉ là những câu chuyện nhỏ vụn vặt mà lâu lâu mịn hay nghĩ tới, nhưng lại quá lười để viết cho dài =)))))…
__Fanart BTS🔞. __Nơi trong sáng đi về với thiên nhiên _Và đen tối trỗi dậy _.Kì thị_Boy Love?Mời cậu đi hộ.Sẽ có những hình ảnh 🔞các cậu xem vui vẻ.…
"mỗi chiều tàn đôi mình hò hẹn bên ly cà phê nhỏ, nhẹ nhàng những nốt nhạc từ chiếc đàn ghita cũ anh vẫn ngân nga cùng em""bên ngoài có ngọn gió đầu đông ùa về, thổi tắt đi ngọn nắng đẹp của ngày, thổi tắt luôn cả ánh nắng đã soi sáng cuộc đời em""chợt, đĩa nhạc em để đóng bụi trên cát xê bỗng tự động nhảy nhạc, chúng nhảy lên bản tình ca số mười ba với từng nốt đàn buồn rười rượi như thể ai đó đang sắp chết, nhạc nhanh dần, và tim em cũng thoi thóp theo"...candle light - thắp lên ánh sáng của ngọn nến khi chơi vơi giữa những ngày lạnh giá đến đau lòng.…
Gió cuối xuân thổi tới. Hoa đào vi vút bay. Cánh hoa nhuốm đỏ sắc trời, dập nát dướt gót chân người bước qua, nằm lạnh lẽo bên đường hiu quạnh.Gió mỗi lúc xa dần, xa dần. Hoa đào trông theo. Lệ không tan thành nước mà quyện thành máu đỏ, rải khắp con đường.Luân hồi.Tôi vẫn nghĩ vận mệnh vốn chỉ là một vòng tròn khép kín. Những gì cho đi sẽ được nhận lại. Những điểm bắt đầu sẽ quay về kết thúc. Xoay, xoay, xoay mãi..."Qua cầu Nại Hà, anh nhất định sẽ không uống canh Mạnh Bà... Để kiếp sau... vẫn nhớ... Kiếp sau sẽ lại... đi tìm..."Kiếp sau?Tôi cười, ngẩng mặt lên nhìn trời.Đã có bao nhiêu bóng đàn ông lướt qua đời tôi? Có lẽ nhiều. Tôi không đếm hết. Cũng chẳng cần nhớ. Có những chuyện, quên đi, sẽ tốt hơn.Vận mệnh của tôi đáng ra sẽ khác. Tôi đáng ra sẽ mãi mãi là bông hoa đào sống yên ấm trong vườn khuê các... Nếu không chạm vào gió... Nếu không có một ngày lỡ để gió cuốn đi...Nhưng luyến tiếc thay đổi được gì? Huống hồ... tôi chẳng bao giờ tiếc, chẳng bao giờ hối hận…