sieu cap tien y z 401-450
…
Tả Mạc là 1 đứa trẻ mất trí nhớ, mất đi dung mạo vứt ở ven đường... được trưởng môn Vô Không kiếm môn nhặt về cho làm ngoại môn đệ tử ... Công việc chính của hắn là trồng linh cốc ( 1 loại ngũ cốc có linh khí ) cho môn phái...Tả Mạc không có thiên phú tu kiếm nhưng có thiên phú về ngũ hành... ngoại môn đệ tử chỉ có mỗi mình hắn luyện được Vân Vũ quyết ( tạo mưa ) đến tầng 3... mất trí nhớ nên hắn không có ý chí phấn đấu... mơ ước của lớn nhất của hắn là thành 1 vị Linh thực phu ( đại loại như kiểu kỹ sư nông nghiệp ấy )...Nhưng trong 1 lần đi trừ sâu cho ruộng linh cốc ... Tả Mạc bị 1 hạt Bồ Công Anh yêu quái (Bồ yêu )chiếm lấy thức hải... từ đấy Tả Mạc đổi đời... trở thành Linh thực phu rồi thành nội môn đệ tử... . Thiên phú của hắn ko ở tu kiếm nhưng tính cách hắn cố chấp, kiên định ... lại được bồ yêu hướng dẫn nên tu luyện được kiếm ý .Thân phận của Tả Mạc trong môn phái ngày càng tăng lên thì bí ẩn về thân phận của hắn cũng dần dần hé lộ.Tả Mạc ko thích tu kiếm... cũng không có năng khiếu tu kiếm... hắn thích trồng cây và luyện đan... trên hết là Tả MẠc thích kiếm tiền.... nhưng hắn cũng hiểu là nếu không đủ thực lực thì sẽ không bao giờ hắn tìm lại được trí nhớ... không bao giờ biết hắn là ai... nên hắn phải luyện kiếm... chết cũng phải luyện....Nói chung ta thấy cũng như Tạp Đồ thôi... chuyện của Phương Tưởng thường có bối cảnh rất rộng, nhiều nhân vật... từ ngữ thì lại cô đọng, súc tích... sức tưởng tưởng lại cực kỳ phong phú nên nhiều người đọc cảm thấ…
Cre: cv kinzie…
Thể loại: Đam mỹ, có H, H nặng, hiện đại, thanh xuân vườn trường.Cậu thích anh ngay từ lần gặp mặt đầu tiên, còn anh thì không biết như thế nào nhưng mặt không hề biểu hiện cảm xúc gì.Cậu tên là Bảo Hoàng. Tính cách hoạt bát, đáng yêu, nghịch ngợm và thân thiện. Chưa có mối tình vắt vai nào.Anh tên là Vũ Huy. Tính cách cũng lạnh lùng. Anh có vài mối tình với các bạn nữ, nhưng anh vẫn không cảm thấy người nào ưng ý cả nên đều chia tay. Bản quyền thuộc về Wenzi. Không có sự cho phép của tác giả thì không được re-up.…
Vui…