[Blue Lock] Lovers
Summary: Chuyện về những chàng trai trẻ trường Blue Lock…
Summary: Chuyện về những chàng trai trẻ trường Blue Lock…
𝑗𝑎𝑒𝑚𝑠𝑢𝑛𝑔; 𝑗𝑖𝑗𝑎𝑒; ℎ𝑜𝑜𝑛𝑤𝑜𝑛; ℎ𝑜𝑜𝑛𝑘𝑖; 𝑤𝑜𝑛𝑡𝑒𝑟; ℎ𝑒𝑒ℎ𝑜𝑜𝑛; 𝑛𝑖𝑘𝑖𝑛𝑜𝑜; ℎ𝑒𝑒𝑠𝑢𝑛; đủ thể loại bùng binh textfic tôi yêu…
"we were not born to be shine, we were born to be one"…
Em người yêu cũ lặng thinh nhìn chằm chằm khung ảnh, tay cũng vô thức mà siết lấy hai bên sườn áo: "Chúng ta sẽ lại cãi nhau nếu còn tiếp tục nói về chủ đề này, Heeseung ạ."Sofa không lớn, Lee Heeseung ngồi xuống chỗ ngồi bên cạnh cậu, đẩy cốc cacao nóng về phía em người mẫu, nhạt giọng: "Anh cũng ước là chúng mình có thể cãi nhau thật to."Sunghoon cầm cốc cacao lên nhưng không uống, chỉ lặng lẽ chạm vào thành cốc một cách dè dặt như muốn sưởi ấm tay mình: "Em thì không muốn như vậy."Heeseung đứng dậy, đi về phía ban công, kéo tấm rèm mỏng sang hai bên. Từ nơi này có thể nhìn thấy mặt trăng. Anh cười cười: "Trọng điểm không phải ở đó đâu Sunghoon."Em người mẫu quay đầu nhìn bóng lưng của anh: "Vậy trọng điểm là gì?"Heeseung mỉm cười, quay đầu nhìn em người yêu cũ của mình, tông giọng không giấu nổi sự buồn bã: "Anh ước mình có thể mặc kệ em."…
và liệu tình yêu chúng ta trao nhau có chắc toàn tâm ý?xem ra cũng chẳng ai biết đượcmay ra thời gian biết được…
"Cậu ổn không?""Tớ vẫn ổn"…
Cà phê rất đắng. Cậu và tớ, non nớt, khờ dại và ngây ngô. Những lần chạm tay cùng đôi má đỏ, tớ mãi hoài nhớ nụ cười của cậu cùng sự say mê của tớ. Hoa phượng đỏ thắm, cùng màu áo trắng tinh khôi, vẫn là cậu đẹp nhất trong mắt tớ. Cà phê rất đắng, và tình yêu cũng thế.…
"Đó không phải lần gặp đầu tiên của chúng ta sao?""Không. Là từ rất lâu về trước."…
"Em gọi anh là gì cơ?" Heeseung thoáng ngạc nhiên nhìn Sunghoon lúc này đang vui vẻ nhìn mình, trên môi em hàng xóm nhoẻn ra một nụ cười tươi đến mức có thể thấy hai chiếc răng nanh lém lỉnh. Cậu thản nhiên đáp lại: "Siêu hàng xóm?"Heeseung day day trán: "Nhưng anh vừa mới nói là anh thích em, Sunghoon."Sunghoon gãi mũi, mắt đảo xung quanh như rang lạc, không dám nhìn anh: "Bởi vậy nên mới là siêu hàng xóm đó anh, chứ không thì là hàng xóm bình thường."Heeseung đẩy chiếc kính lên trên đỉnh đầu, vầng trán lộ ra đã hơi cau lại, nhưng giọng nói vẫn tương đối bình tĩnh: "Bình thường, người em thích mà người ta cũng thích em, em gọi người ta là gì?"Sunghoon hì hì cười: "Chắc là bạn thân?"Heeseung: "?"Sunghoon giải thích: "Thì mấy đứa Jay Jake, em thích bọn nó, bọn nó cũng thích em, vậy nên em gọi là bạn thân còn gì."Heeseung ngửa đầu thở dài vì quá bất lực, sau đó lại hít vào một hơi thở sâu để tìm lại bình tĩnh. Anh vỗ nhè nhẹ lên đầu em hàng xóm, chậm rãi giải thích: "Không phải thích như vậy. Đối với người thích em mà em cũng thích người đó, thích theo kiểu lúc nào cũng thấy nhớ người ta ấy, thì em nên gọi người đó là người yêu."Sunghoon quay sang nhìn anh: "Vậy thì em cũng gọi anh là người yêu?"Heeseung cảm thấy nói chuyện với Sunghoon khiến tim anh hơi mệt.…
ⁿᵃᵐʲⁱⁿ 𝗐𝗂𝗌𝗁𝗂𝗇𝗀 𝗍𝗁𝖺𝗍 𝗈𝗇𝖾 𝖽𝖺𝗒 𝗒𝗈𝗎'𝗅𝗅 𝖻𝖾 𝗆𝗂𝗇𝖾 🌼…
Bộ đôi bác sĩ tài năng nhưng cũng không kém phần tài lanh và những câu chuyện bất ổn ngành y* Đây là fic chuyển ver bởi chính tác giảcre ảnh bìa @goubeo29…
"tiểu thư, anh có xứng đáng với em không?""cái đồ gia sư ngốc xít!!!"wrn: ooc, lowercase…
5 lần Mingyu nói với Wonwoo rằng cậu yêu anh ㅡ để thử nghiệm một nghiên cứu cậu đã đọc được trong một bài báo ㅡ và 1 lần Wonwoo nói rằng anh yêu cậu; như một lời thú nhận thật lòng.…
"Cậu là gì?""Nhân ngư,không phải quá rõ rồi sao?""Lần đầu nhìn thấy cậu,thứ tôi nghĩ ... là đẹp."…
non-cp.see you later (you won't be able to)…
- Quỳ xuống.Một giọng nói lạnh nhạt cất lên phá vỡ bầu không gian tĩnh lặng, như lớp rỉ đường đặc quánh, bám chặt lấy tâm can người nghe rồi kéo họ xuống tận sâu vực thẳm.Lee Hye Jin cúi đầu, cố gắng che giấu đi đôi mắt đang ngấn nước nhưng lại không ngăn được bờ vai run lên bần bật. Người đứng trước mặt cô thì không để tâm nhiều đến vậy, khi mà cơn giận đã sớm che mờ đi lý trí. Một lần rồi lại một lần, dù là vô tình hay hữu ý, Lee Hye Jin luôn luôn làm tổn thương người ấy, mà một lần rồi lại một lần, đều là những vết rạch thật sâu. Cô run rẩy quỳ xuống dưới chân người trước mặt, cả đời này, cũng chỉ có người ấy mới có thể khiến cô rũ bỏ hết lòng tự trọng, quỳ xuống mà cầu xin sự tha thứ.Seo Hee Soo.…
Lợi và Bân tái ngộ tại cùng một bệnh viện sau gần một thập kỷ xa cách. Từ đồng nghiệp, đối đầu, đến phối hợp trong ca bệnh sinh tử, hai người dần hàn gắn những vết rạn cũ, học cách yêu lại trong một môi trường vốn luôn đặt lý trí lên trên cảm xúc.Tuy nhiên, yêu nhau giữa một nơi đầy trách nhiệm, ánh nhìn và ranh giới nghề nghiệp không bao giờ đơn giản. Những biến cố về bệnh nhân tử vong, tình huống khẩn cấp, sự phản đối ngầm từ đồng nghiệp, và nguy cơ chuyển công tác luôn kéo họ trở lại với câu hỏi:> "Giữa yêu nhau và cứu người - liệu có thể chọn cả hai?"…
lee heeseung 🫶…
"tôi tưởng cậu ghét tôi?"…