Ngày đầu gtiên cô gặp anh,anh trai nắm tay anh bước vào nhà,cô lúc ấy dù chỉ là một con nhóc,vẫn biết thầm sửng sốt trong lòng;''Thật Xinh Đẹp!''Phải,là xinh đẹp,anh có vẻ đẹp mà mọi cô gái đều mơ ước,khuôn mặt nhỏ nhắn,làn da trắng sứ,đôi môi mọng đỏ,anh thật giống như thiên thần vậy.Ngày cuối cùng cô ở bên anh,anh nói;''Anh xin em,có thể đừng đi được không?''Cô lạnh lùng đáp:''Anh dựa vào cái gì mà nghĩ rằng tôi cần một người đàn ông không có dáng dấp của đàn ông''Sau đó,là quay đầu bước đi không một lần nhìn lại.Lần tương phùng tiếp theo,đã là chín năm,cô chìm vào đôi mắt sâu không thấy đáy của anh,lắng nghe giọng nói đã trở nên khàn đục:''Bây giờ,tôi sẽ cho em biết thế nào là mùi vị của đàn ông.''…
Có lẽ, mọi chuyện sẽ tốt hơn nhiều nếu Noé bớt thích Vanitas đi một chút - tốt hơn cho cả anh và cả gã, cho cả Dominique và Jeanne, cho tất cả mọi người xung quanh, cho cái bản tính ngô nghê thẳng thắn quá mức của Noé và những ô uế mà Vanitas lúc nào cũng giấu nhẹm trong nụ cười ngọt xớt đạo mạo của gã. Tốt hơn rất nhiều, rất rất nhiều.Nhưng mà, điều đó chắc chắn sẽ chẳng bao giờ xảy ra đâu.Bởi vì anh trót thích gã nhiều quá mất rồi...(Ngày xửa ngày xưa, có một con quái vật - một thiếu niên vô tình bị tước đi cái quyền làm người, quyền đau đớn, quyền chết. Anh mải miết đi tìm cái thứ gọi là "sự cứu rỗi" từ một kẻ mà vốn chẳng hề đáng tin cậy chút nào.Vanitas bleue Lune. Pháp sư bất tử phía Tây, tay luôn ôm theo một cuốn sách bìa xanh dày cộm, quyền năng khủng khiếp chôn sâu dưới những lời cứng đanh tàn độc và cái cười giả lả bâng quơ.Nghĩ lại thì, Noé đáng lẽ ra không nên lại gần gã mới phải.)…
Thể loại: ngôn tình, HE, sủng, showbiz, bá đạo, hài hước, hiện đại... Vì tìm cô anh lật tung cả thế giới, vì tìm cô anh quyết giữ tấm thân mình suốt 25 năm không quen người con gái nào. Anh vẫn nhớ những suy nghĩ ngây ngô ngày đó của mình - chỉ vì anh chưa đủ tốt nên bé con của anh mới bỏ anh mà đi. Vì vậy, suốt 18 năm kể từ khi cô mất tích khi cô mới 3 tuổi thì cũng là 18 năm anh đi tìm kiếm bóng dáng bé con ấy. cô mất tích khi anh 7 tuổi nhưng anh tin cô vẫn còn sống, chính vì vậy cho dù thông tin về cô rất mơ hồ nhưng anh vẫn thử lần nữa đi tìm. Nhưng hết lần này đến lần khác tuyệt vọng nối tiếp tuyệt vọng... dần dần anh từ một thằng nhok vui vẻ luôn tươi cười lại trở nên lãnh khốc vô tình. Nhưng khi niềm hi vọng của anh sắp bị thời gian dập tắt thì.... cô đã một lần nữa xuất hiện. cô gái của anh cư nhiên lại không biết anh là ai, lại coi anh là biến thái. .. vì sự trở lại của cô tính cách anh dần thay đổi... bá đạo hơn và MD(mặt dày nha) hơn.... không tiết lộ cho cô về thân phận thật của chính cô, không ép cô gả cho anh vì có hôn ước, anh muốn chinh phục cô bằng tình cảm của mình! Liệu anh có thành công quyến cô? có 'lừa' được cô về làm bảo bối mà hảo hảo cưng chiều? t/g: Muốn biết thì đọc nha.... Lần đầu viết ngôn tềnh xin độc giả ném đá nhẹ tay... t/g ko có nhu cầu xây nhà...kkkk…
Câu chuyện kể về Phương, một cô bé sinh ra trong một gia đình tràn ngập tình yêu thương. Là con một, Phương được cả nhà cưng chiều hết mực. Nhưng rồi, khi Phương lên hai, em gái Vân ra đời, và mọi sự chú ý của cha mẹ dần chuyển sang em. Hai năm sau, em trai Dũng chào đời, và Phương cảm thấy mình bị bỏ rơi.Mẹ Phương thường xuyên so sánh Phương với Vân, chê bai ngoại hình, học lực của Phương, và ca ngợi Vân là đứa con ngoan ngoãn, hiểu chuyện nhất nhà. Dũng, dù nghịch ngợm, lại rất thân thiết với Phương. Khi gia đình chuyển đến một nơi ở mới, Vân kết giao với những người bạn xấu, và dần trở nên hỗn láo, coi thường Phương. Mẹ Phương, thay vì can ngăn, lại im lặng làm ngơ, khiến Phương càng thêm tổn thương.Phương cố gắng tìm kiếm sự an ủi từ bạn bè, nhưng rồi lại bị họ phản bội. Nỗi cô đơn và tuyệt vọng khiến Phương nhiều lần nghĩ đến cái chết. Phương và Dũng trở thành một đội, chống lại Vân, người ngày càng trở nên độc đoán và ích kỷ. Cha Phương, người nhận ra sự bất công trong gia đình, đã cố gắng nói chuyện với Vân, nhưng mọi nỗ lực đều vô ích.Mâu thuẫn giữa ba chị em ngày càng gay gắt, và gia đình dần trở thành một chiến trường, nơi những lời nói cay độc và sự hận thù ngự trị. Phương, từ một cô bé vui tươi, hoạt bát, đã trở thành một người trầm lặng, tự ti, mang trong lòng những vết thương lòng khó lành.Trong một lần cãi vã đỉnh điểm, Vân đã buông lời nguyền rủa Phương, nói rằng An là "đồ vô dụng", "không có tương lai". Những lời nói đó như dao cứa vào tim Phương, khiến cô gục ngã. Phư…
-Tại sao chàng lại lừa dối ta? -Xin lỗi...-Ha...ha .... 1 câu xin lỗi? Xin lỗi là xong sao? Y cười, một nụ cười làm chúng sinh điên đảo, khiến cho bao người say đắm nhưng lại khiến chàng tim đau thắt lại. Nàng đau, đau là tại vì hắn, nàng khóc, khóc cũng tại vì hắn. Hắn muốn tiến đến gần nàng, muốn ôm nàng, nói cho nàng biết hắn yêu nàng đến nhường nào. Nhưng hiện tại hắn không thể.....Đứng trước đài Sinh Tử, nàng cầm cây trâm hắn tặng bẻ gãy làm đôi. Trâm gãy, tình cạn. Hai nửa trâm rơi xuống đài Sinh Tử sâu hun hút. Cả yêu cả hận cứ thế mà theo cây trâm biến mất khỏi tầm mắt nàng. -Tạm biệt Hàn Mặc Quân, ta hận chàng rất nhiều nhưng yêu còn nhiều hơn.Nàng nhảy xuống Sinh Tử đài nơi trừng phạt của những vị thần phạm tội. Nàng sẽ không còn lại 1 chút linh hồn, không thể nào đầu thai càng không thể nào trở lại làm thần. Chỉ có như thế mới khiến nàng quên đi chàng. -Không ...không được, Huân Nhi...Hàn Mặc Quân không nghĩ ngợi gì liền nhảy theo nàng. Có ai có thể trả nàng lại cho hắn không, có ai......1 cô bé mái tóc ngang vai chạy theo sau lưng anh, dùng 1 giọng nũng nịu gọi anh:-Mặc Quân, Mặc Quân, em muốn ăn kem. Mua cho em đi, em bị mẹ cắt tiền tiêu vặt rồi. Đi mà.Anh nhìn người con gái chỉ cao chưa đến vai anh, nhìn người con gái mà anh yêu thương đầy cưng chiều nhưng cũng không quên lạnh giọng mắng:-Em bị bệnh đau dạ dày, không được ăn thứ ấy.-Hứ, em cũng cóc thèm.Anh nhìn theo cô, nhìn bộ dạng hờn dỗi đáng yêu ấy. Anh tự nhủ, nếu kiếp trước em chỉ nhận lại đau thương, thì kiếp này, anh nguyện làm tất cả c…