Cuộc sống này mấy ai biết được trước định mệnh, mấy ai biết được rằng con đường đi phía trước ra sao, đôi khi có những chuyện trời ơi đất hỡi ở đâu xảy ra nhưng chính nó lại đưa đẩy ta đến với hạnh phúc mà bấy lâu nay phải mệt mỏi kiếm tìm. Truyện Vợ Ngốc muốn gửi đến bạn đọc những gì giản đơn, một lời nhắn nhủ cho những ai đang mải miết đi tìm hạnh phúc giữa cuộc đời còn nhiều bon chen vất vả này.…
Tự cổ chí kim, phàm là kẻ đã ngồi trên ngai vàng, dưới chân hắn luôn luôn là núi xương, biển máu, sau lưng hắn lại là rất nhiều suy tính, mưu toan.Cho tới cuối cùng, cái giá của đế vị vẫn luôn là sự cô đơn trong tận xương tủy. Bởi khi ngươi đã sống trong toan tính quá lâu, dần dần ngươi sẽ không còn phân biệt nổi đâu là chân tình, đâu là giả ý, ai nên đề phòng, ai nên trân trọng trong tim.* * *Trần Thuyên mỉm cười nhìn bông hoa phượng trong lòng bàn tay. Đúng vậy, Đoàn Điểm của hắn là một cô nương rực rỡ như hoa phượng tháng năm, dù không hề quý giá như mẫu đơn, không thanh cao như hoa sen trong hồ nhưng sức sống vô cùng mãnh liệt, dù mưa bão vùi dập ra sao cũng sẽ kiên cường nở hoa trở lại. Thật kỳ lạ, mãi tới khi mất đi nàng, hắn mới nhận thấy hắn không hiểu nàng. Khi muốn tìm một người nào đó, ít ra ngươi cũng nên biết nàng thích ăn cái gì, thích mặc đồ gì, thích cuộc sống ra sao, nhưng thật là mỉa mai, ngoài việc hắn biết nàng thông minh giảo hoạt, tính tình bướng bỉnh, nàng từng yêu hắn thì cái gì hắn cũng không biết. Trước đây hắn là thái tử, sau này lại trở thành hoàng đế, hắn vẫn ỷ lại vào cái thân phận chí cao vô thượng này, ỷ lại vào việc dù nàng có đi xa tới đâu, vui vẻ ở phương trời nào rồi cuối cùng vẫn sẽ trở về bên cạnh hắn. Hắn chưa từng nghĩ mình nên dụng tâm hiểu rõ nàng, không trách tại sao khi xưa nàng từng chất vấn hắn không bao giờ nghĩ cho nàng. * * *Câu chuyện dựa trên nhiều tình tiết trong lịch sử và các nhân vật có thật trong sử ký tuy nhiên cốt truyện là hư cấu.…
"Nó thích mày...còn tao thì không"Thanh xuân của chúng ta có lẽ nhiều người đã gặp phải những mối tình éo le giữa crush và bạn thân. Đứng giữa cán cân, bắt buộc phải chọn hoặc tình yêu hoặc tình bạn, liệu có dễ dàng?Truyện đã đăng tải FULL, và chỉ đăng trên Wattpad. Vui lòng không mang đi nơi khác để tôn trọng tác giả. ***LỜI NÓI ĐẦUChào mọi người, truyện mình viết đã khá lâu và từ khi suy nghĩ còn non nớt. Ban đầu mình viết ra chỉ với mục đích giải trí, mình cũng tự nhận thấy truyện có rất nhiều phần chưa được hoàn thiện và sẽ không hợp với gu của nhiều độc giả. Dù là teenfic nhưng mong mọi người comment lịch sự. Nhân vật chính trong truyện mỗi người đều có khuyết điểm và lỗi sai mà mình không có ý khuyến khích ai hành động theo, mình không xây dựng hình mẫu hoàn hảo nên mọi người hãy đọc có chọn lọc ạ. Ngày đăng tải đầu tiên: 08.11.2019Ngày hoàn thành: 15.06.2021Tác giả: @Sapis_Bìa: internet - edited by @Sapis_…
Câu chuyện về hai con người như hai cực trái chiều của nam châm. Nhưng có mất gốc lý cũng thừa biết: Nam châm trái chiều thì hút nhau. ------ Truyện thuần việt 100%, được viết bởi Rid, nhân vật cũng được tạo ra theo trí tưởng tượng của tác giả, vui lòng không mai đi bất cứ đâu. Warning:- Đây là lần đầu tiên mình viết truyện nên sẽ có rất nhiều sai sót, cách hành văn cũng khá non nớt nên mong mọi người góp ý để mình có thể sửa đổi. - Truyện tuy ít những vẫn có vài yếu tố chửi tục giữa những đứa bạn với nhau, vẫn mong mọi người cân nhắc. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. _____ 8/8/2023…
Dazai Osamu (太宰だざい 治おさむ (Thái-Tể Trị) sinh 19 tháng 6 năm 1909 - mất 13 tháng 6 năm 1948?) là một nhà văn Nhật Bản tiêu biểu cho thời kỳ vừa chấm dứt Thế chiến thứ Hai ở Nhật. Dazai sống và viết cùng một nghĩa như nhau, thành thực mà bi đát.Ông thường được nhắc tới như một thành viên tiêu biểu trong văn phái Buraiha (Vô Lại Phái) của Nhật Bản.…
Tớ không thấp, nhưng so với cậu ấy, vẫn là quá lùn.Đôi lúc tự ti, tớ tủi thân phàn nàn, Khôi cao quá.Cậu ấy chẳng nói gì, chỉ là, đưa tay vòng qua eo tớ, bế xốc lên. Chân tớ, không chạm đất, và đầu tớ, đã ngang hàng với người ta. Môi cậu ấy và môi tớ, chẳng biết cố ý hay vô tình, chạm nhẹ vào nhau. Cậu ấy trìu mến nhìn tớ, thủ thỉ hỏi.- Cao thế này, đã đủ chưa?- Đủ, nhưng lát Khôi thả Thu xuống, thì Thu sẽ hết cao ý.Tớ làm bộ dỗi hờn, cậu ấy xoa đầu nịnh nọt.- Vậy không thả nữa.- Bế cả đời luôn á?- Ừ, cả đời!Cậu ấy cười hiền, tớ biết là xạo, nhưng ngọt!!! ❤️❤️❤️...#khoithu #chocun P/S: Lan Rua's Story ~ Porcupine & Duck Family.…
Tổng hợp một số fic về cặp đôi tôi cưng nhất bộ anime Kuroko no Basket- TakaKuro (thực ra vẫn đứng sau thuyền AllKuro) Toàn bộ là fic là do con Au dở hơi biết bơi này nhàn rỗi quá lên Tumblr lôi về.WARRING: Nếu ai kì thị yaoi hay không thích cặp này, xin vui lòng CLICK BACK. Không có ý bắt ép.…
Tác giả: Hà KhuyếtNguồn: Trường BộiEditor: Thỏ Bạc HàTình trạng edit: Hoàn thành Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Niên thượng, Gương vỡ lại lành, Dằm trong tim, Thụ theo đuổi công, 1x1, HE.Couple: Vạn Hạ Trình x Bùi Tiểu Thập (Lạnh lùng lý trí công x Nhạy cảm cố chấp thụ)Link wordpress: https://fallntherabbithole.wordpress.com/2024/11/04/nhiet-do-tren-khong-ha-khuyet/------[Góc nhìn của thụ]:Khi chia tay, chỉ một câu "Đừng gặp lại nữa" của Vạn Hạ Trình đã trói buộc Bùi Tiểu Thập suốt nhiều năm, khiến cậu vừa không tìm được hắn, vừa đánh mất chính mình. Thiếu niên không hiểu tại sao năm ấy lại bị bỏ rơi, rõ ràng người nọ đã từng ôm cậu thật chặt, nói lời thương, nói về hai chữ "mãi mãi".[Góc nhìn của công]:Vạn Hạ Trình chưa từng cho Bùi Tiểu Thập thứ gì tốt đẹp, chút tình cảm cỏn con dành cho cậu khi đó chẳng đáng một xu. Nếu hắn có lỗi, thì lỗi duy nhất là đã trao chữ thương vào thời điểm bản thân vô dụng nhất, khiến thiếu niên ấp ủ ảo tưởng về tương lai của cả hai, rồi đặt kỳ vọng nơi hắn.-- Nhưng nhiều năm trôi qua, đáng lẽ hắn nên sớm hiểu, những câu "Anh yêu em" từng trao không phải vì Bùi Tiểu Thập muốn nghe, mà là chính mình muốn nói. Vậy nên, chúng đều được tính cả.Câu chuyện là hành trình gặp lại, cùng nhau chữa lành sau những tổn thương trong quá khứ. Cốt truyện xen kẽ hai dòng thời gian quá khứ và hiện tại.…
Nội dung: Cái tên truyện đã nói lên tất cả :))Vì là tác phẩm đầu tay viết từ 03/2017 tác giả không tránh khỏi những thiếu sót, mong bạn đọc thông cảm. Tác giả mê ngôn tình nên truyện hoàn toàn hướng theo lối ngôn, ngay cả tên nv cũng giống TQ, nhưng không vì vậy mà đánh mất văn phong Việt. Truyện có vài phần hơi giống teenfic, nếu bạn đọc cảm thấy không phù hợp, có thể lặng lẽ rời đi, đừng để lại những lời khó nghe. Cảm ơn!!!Tác giả: (@Patri_cia_015) Tình trạng: Hoàn*NOTE: KHÔNG NHẬN CHUYỂN VER, EDIT, MANG TRUYỆN ĐI XIN HỎI Ý TÁC GIẢ. HÃY TÔN TRỌNG NGƯỜI BỎ RA CHẤT XÁM.…
itor: Mr.DownerThể loại: Hiện đại, đoản văn, ngọt, cưới trước yêu sau, ngạo kiều biệt nữu tổng tài công x ôn nhu rộng lượng tiểu minh tinh thụ.Độ dài: 20 chương và 4 phiên ngoại ngắn.Một câu chuyện nhẹ nhàng kể về cuộc sống của đôi phu phu sau khi lấy nhau, lại liền nói chuyện yêu đương mà chẳng làm gì hết.Tên truyện là tác giả đặt đại, bởi vì tác giả mới ăn xong một phần, nhẹ nhàng sảng khoái lại còn ngọt lịm.Đại khái là chính mình ngọt, nên cũng muốn có người ngọt cùng! Văn hẳn sẽ không dài.Thuộc tính nhân vật chắc là, 'anh dỗi nhưng anh không nói cho em biết, không dỗ anh, anh sẽ không vui' công? Thụ thấu hiểu rộng lượng lại khá ngọt ngào.…
Dựa trên truyện mà ai cũng biết là gì đấy, nguyên tác thuộc về Mặc Hương Đồng KhứuCó ai ngậm ngùi mãi về việc 8 năm bạn Dê trấn Nghĩa Thành đợi chờ người thương từ tàn hồn vỡ nát như tôi không? Lần đầu tiên tui đọc Đam mẽo, lại là lần đầu lọt hố bất chấp không quay đầu được nên đành cắp mông đi viết để giải tỏa cái sự cay cú do kết cục chết chóc quá bi thảm. Tui chỉ viết để phục vụ sở thích rất riêng và chấp niệm quá sâu do tiếc cặp Tiết-hiểu.Văn phong và từ vựng còn hạn chế, lại thêm là sản phẩm từ trí tưởng tượng, căn bản là nghĩ như nào liền một mạch viết như thế nên ai ném đá chê bai gì thì tui cũng... mặc kệ nha.Nữa là tui thích kiểu bolero nhẹ nhàng thôi nên chắc cũng hông có H tới bến đâu nhé, ơ mà ai biết được chứ. Khúc đầu sẽ hơi dài dòng ngoằn ngoèo xíu xiu, nhưng vì bolero nào chả phải có khúc dạo đầu chứ Ai thích Tiết Hiểu mà muốn góp ý tưởng thành truyện dài kỳ thì oh well, welcome chúng ta nên tụ tập lại vì một tương lai Dê phải hốt được Sao về nhà rồi dở trò lưu manh cướp kẹo cả đời luôn.…
Bảy năm trước, Đức Duy yêu Quang Anh đến điên cuồng nhưng bị em phản bội, còn suýt mất mạng. Từ đó, cậu trở thành kẻ lạnh lùng, tàn nhẫn, chỉ sống vì thù hận.Bảy năm sau, cậu tìm ra Quang Anh, bắt em về giam cầm, ép em phải trả giá."Anh tưởng có thể trốn thoát tôi sao?""Tôi sẽ khiến anh sống không bằng chết."Nhưng Đức Duy không hề biết-Quang Anh đã mất trí nhớ. Em không hiểu vì sao bị cậu hành hạ, chỉ cảm thấy trái tim mình đau đến nghẹt thở.Đến khi sự thật hé lộ, Đức Duy mới nhận ra... em chưa từng phản bội cậu.Lúc này, Quang Anh đã cạn kiệt niềm tin. Em rời đi, để lại một câu:"Em có biết... anh đã từng yêu em nhiều đến mức nào không?"Ba năm sau, Đức Duy tìm thấy Quang Anh-nhưng em không nhớ gì về cậu.Lần này, cậu chỉ dám đứng từ xa, dịu dàng bảo vệ em, chờ em yêu cậu thêm lại một lần nữa...Đến khi anh nhớ lại... liệu anh có còn muốn rời xa tôi không?…
Câu chuyện này viết về tình yêu ngan trái của Vc và 3/.Đúng họ là anh emĐúng họ là kẻ thùVì thế cậu truyện này đã được định trước là SE và không thể thây đổi điều đó. ~Chúc mọi người vui vẻ với tác phẩm mới này~…
_Biết sao hông, anh em có quan hệ huyết thống từ bốn đời trở đi được kết hôn đấy_ Câu nói quen thuộc của ông anh có họ hàng xa với tui~~~~~~~~~~Design by Mira from @WisteriaHouse…
Thể loại:Ngôn Tình, Xuyên Không, Cổ ĐạiTĩnh An vương là một kẻ quyền khuynh triều dã, dưới một người mà trên vạn người.Để lôi kéo hắn, các hoàng tử không hẹn mà cùng nhau đưa nữ nhân vào phủ hắn với nhiều ý đồ khác nhau. Hắn đều không từ chối một ai, không phải vì hắn ham mê nữ sắc mà vì hắn có thể dùng các nàng làm quân cờ.Khi biết vương phi của mình cùng tình lang hẹn ước uống thuốc độc tuẫn tình, hắn cũng không hề tức giận mà dùng dược cứu sống nàng vì cuối cùng nàng cũng chỉ là con cờ của hắn.Thời gian trôi qua hắn lại phát hiện ra rằng nàng đã không giống với lúc trước. Lúc trước nàng háo thắng cương cường bao nhiêu thì giờ nàng điềm đạm, không màng sự đời bấy nhiêu.Cuối cùng khi cả hai cùng trải lòng thì hắn mới biết thân thế thực sự của nàng. Sự hoài nghi đối với nàng đã biến mất lúc nào không hay.Lúc nàng bị thương nặng hắn mới biết rằng hắn sợ mất đi nàng bao nhiêu.…
Trích lời tác giả Vu tình:Ta viết "Công tử Nhàn Vân" với mục đích: Xem xong, trong lòng là một cảm giác trời trong nắng ấm, cảnh vật sáng ngời. Tin ta đi, ta tuyệt đối không phải loại tác giả thích viết bi kịch. Ta chỉ thích viết loại tiểu thuyết trời trong nắng ấm mà thôi!Truyện trong top 50 ngôn tình hay nhất TQ!Nguồn: ebook…
Đây là một câu chuyện của riêng những kẻ đơn phương, vậy nên nó chẳng thể nào lãng mạn như ngôn tình hay kết thúc sẽ có hậu như chuyện cổ tích. Nó tả rất chân thật về cảm xúc hay cảm giác mà những kẻ đơn phương đã và cũng như đang trải qua.Vì là tự truyện về tình yêu đơn phương nên có lẽ các bạn sẽ cảm thấy cảm xúc của tôi khá giống các bạn.Hi vọng câu chuyện của tôi có thể làm bạn cảm thấy hạnh phúc của đơn phương nhiều hơn là những nỗi buồn.... ---------------------"Nhiều lần tôi tự hỏi: Vì sao tôi lại thích cậu? Vì cậu đơn giản là cậu và chỉ là cậu ...Và nếu tôi biết được vì sao tôi thích cậu thì có lẽ tôi đã không trở thành kẻ đơn phương như bây giờ ...."[Trích]---------------------Đơn phương là thứ tình cảm rất đáng sợ bởi vì chúng ta chẳng biết nó bắt đầu từ bao giờ và sẽ kết thúc khi nào...[Trích]…
Synopsis:"Nhành mai lạc mộng, người chốn cũ,Tỉnh giấc muốn tặng, người hoài xa."Câu chuyện chưa kể về Hoàng đế Trần Nhân Tông và một con yêu quái.Disclaimer: Đây là tác phẩm hư cấu. Tất cả các nhân vật, tổ chức và sự kiện được miêu tả trong tác phẩm này đều được viết dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, hoặc được sử dụng một cách hư cấu.Rambling: Tôi rất thần tượng Trần Nhân Tông nên luôn cảm thấy thôi thúc phải viết một mẩu truyện nhỏ về ngài để bồi bổ tinh thần. Truyện này tôi viết xong đã lâu, nhìn nó đóng bụi trong Docs cũng không nỡ nên quyết định lôi nó ra ánh sáng. Kiến thức Phật học của tôi còn hạn chế nên có gì chưa phải thì mong được góp ý, hoặc nếu cảm thấy chướng mắt thì bạn có thể bỏ qua truyện này.Cover credit: Pinterest (original source unknown).…
Duyên phận a, nếu không có từ này, chắc có lẽ cậu vẫn là Thư Triển Nhan, và tôi vẫn sẽ là Thường Hoan Hỉ. Ở cạnh nhau a, chẳng phải đó là việc hai ta vẫn luôn làm từ khi cả hai vẫn còn là hai cô nhóc sao? Hiểu nhau a, chẳng phải chúng ta là những người hiểu đối phương nhiều hơn bất cứ người nào sao? Tình yêu a, chẳng phải tình yêu sẽ xuất phát từ những lúc ta không ngờ tới sao? Vậy thì còn gì giữa chúng ta không chứng minh chúng ta là người yêu của nhau hả, dì của tôi?…