Một đại mĩ nhân vạn người mê!-Sức Mạnh Cô Có Thừa. 16 tuổi giai cấp Chi tôn. Vạn người sợVô tình xuyên không vào tiểu phế vật....sức mạnh tan biến, nhan sắt đa phần bị huỷ...-Sự cố gắng của Cô liệu có thay đổi bánh xe vận mệnh...l…
Văn án:Xem xong một quyển vạn nhân mê mua cỗ văn sau, Mạc Chiêu khí muốn ói huyếtTrong văn cùng hắn trùng tên trùng họ nhân vật phản diện quả thực đầu óc có hầm!Thượng đế là hắn ca ca, hồng hoang tôn chủ là hắn sư tôn, minh giới chi chủ là hắn thanh mai trúc mã, hắn nhưng bởi vì đố kị vai chính thụ, cuối cùng rơi vào cái hồn phi phách tán kết cục!Ngốc nghếch đố kị thật sự không được được không!Mắng xong sau, Mạc Chiêu sảng khoái, tỉnh lại sau giấc ngủ, hắn lại xuyên thành trong văn nhân vật phản diệnKhông phải là bị giáng thành hạ đẳng nhất thần thổ địa công sao, hắn được!Không phải là làm cái chuyển phát nhanh nhân viên chân chạy sao, có cái gì không hảo!Mỗi ngày một chui xuống đất liền xong việc , nhiều thoải mái sự việc, Mạc Chiêu nghĩ đến rất đẹpMà vì sẽ không khống chế linh lực, càng gặp phản phệ thành ba con thânTừ đây chân chạy thành nhiệm vụ gian nan nhất...Băng sơn bá tổng • thượng đế: "Đem này đóa Thiên Sơn tuyết liên đưa cho..."Mạc Chiêu đi cà nhắc chân giơ tay, nghiêng đầu: "Ca ca còn có cái gì dặn dò?"Vòng giải trí ảnh đế • hồng hoang tôn chủ: "Mới nắm bắt tới phượng hoàng, đưa cho..."Mạc Chiêu đem tiểu phượng hoàng đội ở trên đầu, không đi hai bước liền cùng tiểu phượng hoàng lăn thành một đoànThế giới thủ phủ • minh giới chi chủ: "Nghe nói hắn thiếu tiền, số tiền này ngươi cấp..."Mạc Chiêu bị đặt ở tiền chồng phía dưới, gian nan duỗi ra một cái tay nhỏ, so cái OKThượng đế, hồng hoang tôn chủ, minh giới chi chủ: "... Tính toán một chút!"■ không phải mua c…
Mệnh Phạm Tát Bát Thú Lang I. (命犯撒泼兽郎I )Tác giả : Lăng Báo Tư (凌豹姿)Dịch : QT ca ca, Gu gồ đại thúc, vân và vân...Edit : Hầu lão bà bàBeta : Lynnhttp://mieuhau.wordpress.comVăn án:"Gặp gỡ!"Từ trước đến nay Ma giới cùng Nhân gian không có quan hệ, một ngày đột nhiên bay tới một kẻ "hoành nhân", ấn tượng này phải nói là một kẻ nhân gian khó coi, nhưng sao lại có thể còn đẹp hơn nữ nhân đẹp nhất ở Quỷ giới!Báu vật quyến rũ này, chẳng những tự tiện xông vào Quỷ giới, còn lớn mật trước mặt "Quỷ Đế" quỷ gặp cũng phải sầu dám làm trò trắng trợn bình phẩm y từ đầu đến chân, kinh diễm thương thương mến mến, còn mê mê đắm đắm giở thủ đoạn với y, đem y như cô nương thanh lâu mà đùa giỡn, tệ hơn nữa lại nhằm chỗ yếu mà "biểu diễn", ghê tởm hơn chính là: hắn lại đưa ra lời mời "một đêm xuân phong"...Đệ nhất chương…
Văn án:Trong một chuyến đi công tác ở Tokyo, anh gặp một cô gái đẹp tựa thiên thần, nụ cười mê người nhưng tính cách lạnh lùng và tàn độc . Người con gái đó là ai mà khiến anh rung động như vậy…
- Đấu Phá Thương Khung là một câu chuyện huyền huyễn đặc sắc kể về Tiêu Viêm, một thiên tài với thiên phú tu luyện mà ai ai cũng hâm mộ, bỗng một ngày người mẹ mất đi để lại di vật là một chiếc nhẫn màu đen nhưng từ khi đó Tiêu Viêm đã mất đi thiên phú tu luyện của mình.- Từ thiên tài rớt xuống làm phế vật trong 3 năm, rồi bị vị hôn thê thẳng thừng từ hôn, làm dấy lên ý chí nam nhi của mình, Tiêu Viêm nhờ di vật của mẫu thân để lại là 1 chiếc nhẫn màu đen, Tiêu Viêm gặp được hồn của Dược Lão (Dược Trần - Dược tôn giả) 1 đại luyện dược tông sư của đấu khí đại lục...- Từ đó cuộc đời của Tiêu Viêm có những biến hóa gì? Gặp được các đại ngộ gì? Thân phận thật sự của Huân Nhi (thanh mai trúc mã lúc nhỏ của Tiêu Viêm) ra sao? Bí mật của gia tộc hắn là gì? Cùng theo dõi bộ truyện Đấu Phá Thương Khung để có thể giải đáp các thắc mắc này nha các bạn.…
Một "món hàng" bị vỡ, giá trị tuột dốc, xấu xí chẳng thể ngắm, bị bỏ rơi rồi khi nó được ban cho mảnh dây tơ cứu mạng, "món hàng" chỉ còn cách phụ thuộc vào."Hùng sẽ sống vì tôi đúng chứ."Đôi ngươi nó tối lại, nó bước lại gần hắn, nhón gót chân hồng hào, đạp lên đôi giày da tối màu ô uế mùi tiền của hắn.Cánh tay trắng yếu ớt vòng qua cổ, em rướn người khẽ chạm lên yết hầu đang di chuyển lên xuống."Ừm, Hùng nghe lời anh." .Quang Hùng choàng qua cổ thắt cà vạt cho Đăng Dương. Đôi tay thon dài nhẹ thắt nút.Đôi mắt em ánh lên sự tinh nghịch."Anh có nghĩ tôi bỗng nhiên siết cổ anh không."Trần Nghị Sĩ nâng tay em, kề lên môi gã, giọng trầm thủ thỉ."Tôi biết em sẽ không.".Lưu ý: truyện chỉ là giả tưởng không liên quan đến chính trị, lịch sử…
Xuân Hạ Thu Đông Đều Thích Cậu kể về câu chuyện tình yêu của Tống Nhược Tịch và Lưu Vũ Phong, họ là bạn cùng bàn và học cùng nhau từ nhỏ, sau bao nhiêu chuyện thì họ nhận ra tình cảm dành cho nhau và bắt đầu một cuộc tình dễ thương. Mn cùng đón xem nhé. Vì là lần ĐẦU TIÊN mình viết truyện nên có gì sai sót mong mn thông cảm <3…
Truyện được lấy cảm hứng từ lịch sử về truyện tình của Trần Cảnh và Lý Chiêu Hoàng .Truyện nói về vua Trần Thái Tông sau khi chết vì day dứt mối tình với Chiêu Hoàng nên đã được quay về quá khứ năm ông vẫn là cậu nhóc bên cạnh nữ đế.Mọi hình ảnh trong truyện chỉ mang tính chất minh họa .Mình sẽ tùy ý thêm bớt nhân vật trong lịch sử nhưng kiếp trước của Trần Thái Tông sẽ vẫn là câu truyện lịch sử nguyên bản .Hi vọng mọi người sẽ đọc với thái độ hoan hỉ và đừng mang lịch sử ra so sánh hay là đánh đồng với truyện.…
Lớn lên ở vùng Tây Bắc, tôi chỉ biết về ông nội qua những câu chuyện kỳ bí mà bà nội và bố kể lại. Ông đã mất từ trước khi bố mẹ tôi kịp kết hôn, nhưng hình ảnh ông - một thầy mo Mường tài giỏi, nối nghiệp gia đình làm cầu nối giữa hai cõi âm dương - chưa bao giờ mờ nhạt trong ký ức của người làng. Với họ, ông không chỉ là một người thầy cúng, mà còn là một vị cứu tinh, một người kết nối linh hồn của những người đã khuất với trần thế.Câu chuyện về ông nội là cả một hành trình ly kỳ. Ông từng trốn tránh cái nghiệp làm thầy Mo, sợ hãi những linh hồn mà chỉ mình ông thấy. Nhưng rồi, định mệnh đã kéo ông trở lại, buộc ông đối mặt với con đường không thể thoái lui. Ông là người duy nhất có thể "thấy" và "nghe" những thứ mà người khác không hiểu, là người được lựa chọn để giữ cho ranh giới hai cõi không bị xáo trộn.Tôi vẫn nhớ những lần về thăm quê, nghe bà kể chuyện về những đêm cúng bái, về những chuyến đi băng rừng vượt núi khi có người khổ sở nhờ vả, hay về những mùa Tết, khi các gia chủ ngồi chật cứng ngôi nhà sàn đã cũ của ông bà. Tất cả đều khắc sâu trong tôi như lời nhắc nhở: dù tôi chưa từng gặp ông, nhưng sứ mệnh của ông và cái "nghiệp" của gia đình mãi mãi in đậm trong máu thịt tôi.…