Nhật Kí yêu đơn phương của Yêu Yêu
là 1 câu truyện về mối tình của yêu yêu với cậu bạn thân từ nhỏ. Hãy chờ xem cái kết của câu chuyện này như thế nào nhé!…
là 1 câu truyện về mối tình của yêu yêu với cậu bạn thân từ nhỏ. Hãy chờ xem cái kết của câu chuyện này như thế nào nhé!…
Mỗi tập là một câu chuyện khác nhau. Chắc chỉ HE chứ không thích BE đâu. Nhân vật chính vẫn là "bạn". À có H nữa…
Nơi tớ lảm nhảm về bạn Shawn, các bạn Why don't we, về hành trình tớ bị các bạn ấy bỏ bùa, và đôi lúc có cả sự góp mặt của một số idol đình đám nhà Us-Uk.But, basically, this is a personal trashcan of a fangirl.Lovely cover by adorablybitchy.…
Pic này cho Oc Rcalrine×Hcalip😔 vọn vẹn trong 5 chap ngắn...Cặp này có câu chuyện rất nỗi thường ngày nhưng dễ thương...cảnh báo truyện chả có yếu tố"sướng" đâu💀…
Câu chuyện về nữ cảnh sát 16 tuổi và một chàng thám tử cùng tuổi...."Cũng chỉ đến đây thôi ...""Tạm biệt cậu... Thanh xuân của tôi..."…
Truyện này tuy ta biết nó không hay nhưng cũng xin đừng ai mang đi khi chưa có sự cho phép của ta. Cảm ơn nha! => vào đọc nhanh nào!!!! <3…
"Cho dù có bao nhiêu cô gái vây xung quanh thì anh vẫn mãi mãi thuộc về em!" ... Đây là fanfic đầu tay của mình về Lisa và Jung Kook. Mong các BLINK và A.R.M.Y ủng hộ mik nha.😙😙😙Please, không rep-up, copy truyện. Muốn mang truyện đi nơi khác xin hãy hỏi ý kiến của author (là mình) trước tiên.…
Không phải tình yêu, cũng không phải là tình bạn Mình và cậu ngồi cùng bàn,ba năm. Bóng dáng của cậu và bụi phấn đan xen vào nhau, đen trắng rõ ràng, luôn xoay tròn trong trí nhớ của mình. Bọn họ hỏi vì sao mình nhớ cậu rõ ràng đến thế.Mình chỉ nói, không rõ nữa, mọi thứ giống như sổ thu chi, tỉ mỉ cặn kẽ, không thể sai sót. Mình không nhớ rõ bọn mình đã từng nói những gì, làm những gì, cũng không rõ rốt cuộc là ai đã lén trộm bánh Chôcopie của ai. Thế nhưng, mình nhớ rõ cậu. Mình nhớ rõ ba năm ấy, dù cho mình nhìn về hướng nào thì trong ánh mắt vẫn tràn đầy hình bóng cậu. (Trân trọng gửi bài viết này,tới cậu - người ngồi cùng bàn.)…
câu truyện này hoàn toàn có thật nói về hành trình chạy về phía ánh sáng của cuộc đời tớ ( tớ sẽ thay đổi tên nv vì quyền riêng tư của họ )…
Tác giả: Mạn Vô Tung Ảnh Nguồn: Wikidich Số chương: 111 chương + 2 phiên ngoại Tình trạng truyện: Hoàn thành Tình trạng edit: Đang lết Chuyên gây sự nói nhảm lính canh thụ x Chuyên dọn dẹp tàn cuộc lạnh lùng người dẫn đường công. Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng , Ngọt sủng , Tinh tế , Cơ giáp , Lính canh dẫn đường , Cường cường , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , 1v1 , Thị giác nam chủ Bắt đầu đăng: 14/9/2023 Mọi người truyền tai nhau ở hành tinh M19 không ai quản lý có một lính canh tên Lâm Giang Việt, thủ đoạn tàn độc, giết người như ngóe, người dẫn đường nào nghe tới cũng đều cảm thấy sợ hãi. Người dẫn đường của đế quốc - Tạ Diên nghe xong cũng không để tâm, mãi cho đến một ngày phải tuân lệnh đi tới M19, gặp được tên lính canh ma quái trong truyền thuyết kia. Khuôn mặt thiếu niên tinh xảo, dáng người cao ráo, vẻ mặt tươi cười ấm áp thân thiện, vô cùng khác biệt so với người trong lời đồn. Tạ Diên vẫn luôn cho rằng người ấy vô hại, không hề có ác ý. Thế nhưng sau đó, hắn bị Lâm Giang Việt hãm hại, lâm vào tình cảnh khó khăn nơi vực sâu tăm tối, mà kẻ đầu sỏ gây ra chuyện này lại đang ở khu vực an toàn vẫy tay về phía hắn: " Kỳ nghỉ miễn phí, đội trưởng không cần cảm ơn tôi". Tạ Diên: ?…
........…
Tên: Rực Rỡ Hơn Mặt TrờiTác giả: KiarzuThể loại: ĐM, E-sport, Tinhcam, Game, Gioigiaitri…
Tác giả: Tuệ Tuyết🌷Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Giới giải trí , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , Thiên chi kiêu tử , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Chức nghiệp tinh anh.🌷Chú: Có giới giải trí sự nghiệp tuyếnTag: Hào môn thế gia Thiên chi kiêu tử Nghiệp giới tinh anh Dốc lòng nhân sinh.Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lật Chi, Trình Yến Chu ┃ vai phụ: ┃ cái khác:Một câu tóm tắt: hôn ước trở thành sự thậtLập ý: Càng nỗ lực, càng may mắn…
Nói về tình cảm đơn phương của một người con gái nhỏ cho người con trai ấy…
châm ngôn viết truyện…
Những mảnh sành đâm vào cơ thể tôi rất đau nhưng chẳng đau bằng nỗi đau của ngày hôm nay.Ngày hôm nay tôi đã mất đi hai người quan trọng trong cuộc đời ( ở hiện tại) là người bố đáng kính và người bạn thân.Đám tang của bố tôi được tổ chức, mọi người xung quanh nhìn tôi như vậy thể lạ bởi căn bản tôi không khóc, không rơi lấy một giọt lệ nào.Ngày hôm đó, nó, cô ta và lũ bạn cùng lớp cũng đến nhưng tôi chẳng mảy may chút gì cả vì với tôi giờ chẳng có thứ gì quan trọng nữa rồi.Nó đến ngồi cạnh tôi, kéo theo cô ta cũng ngồi cạnh.Tôi đứng dậy tìm chỗ khác ngồi nhưng nó đã kịp cầm lấy bàn tay đầy thương tích của tôi, khẽ nhăn mặt nhưng không kêu lên thành tiếng. Tôi nhìn nó và cô ta.- Mày vẫn giận tao với Hoàng Mỹ chuyện hôm đó sao? Tao xin lỗi..- Không phải xin lỗi vì tao không GIẬN hai người.._tôi cắt ngang lời của nó_ mà tao HẬN mày và cậu ta_tôi nói rồi liền bỏ đi.Có lẽ là một cách trốn tránh nhưng tôi muốn bỏ đi thật xa, thật là xa để tìm lại bình yên trong mình.Và tôi đã bỏ đi thật xa, xa nó và xa cái nơi đầy kỉ niệm này...…
Tổng thời gian yêu: Một năm ba ngày mười bốn tháng......Là anh hứa sẽ yêu em đến trọn đời trọn kiếp...Cũng là anh để em biết được thế nào là lời nói gió bay.…
Thể loại: ngôn tình, giới giải tríTác giả: Tĩnh YNV chính: Kiều Linh, Lục Thiên VũVăn án: Ừm... hiện giờ mình đang bắt đầu nên phần văn án mình sẽ mô tả sau nha.…
Đây là câu chuyện tình giữa người và một chiếc máy nhắn tin được đặt giới tính. Chuyện gì tôi cũng kể với máy và để đáp lại, máy cũng trải qua những chuyện khác nhau và kể với tôi.Tuy nhiên, đợt ấy, vì phát hiện nhân vật tôi có những triệu chứng trầm cảm, mẹ tôi mới đưa đi khám, và cho uống thuốc tâm thần. Trong quá trình điều trị, mẹ nhân vật tôi phát hiện đoạn tình cảm thầm kín của tôi và chiếc máy. Mẹ tôi mới cấm cản, quyết chặt đứt đoạn tình cảm này, giấu tất cả phương tiện liên lạc giữa tôi và chiếc máy.Cô phản kháng lại, và cuối cùng mẹ tôi cũng phải đồng thuận.Tuy nhiên, chính lúc mẹ cô đồng ý, chiếc máy lại gặp vấn đề.Thời gian ròng rã trôi qua. Trải qua vài năm, khi cuộc sống cô đã ổn định, gặp lại người máy, thì đã muộn màng...…