Hai nhân vật của chúng ta là bạn từ nhỏ. Cậu và cậu ta là hai đối địch nhưng theo thời gian cậu đã đem lòng mến kẻ ấy. Nhưng sau một vài biến cố, hình bóng ấy đã biến mất mà không một lời chào khiến cậu rất giận. Cả hai đã có cơ hội gặp lại và hiểu rõ lòng của nhau hơn sau khi gặp lại nhau ở kí túc xá đại học. Liệu mối tình này sẽ đi về đâu hay sẽ như hồi ấy, biến mất không lời chào.…
trong tiểu thuyết, trên TV, thường chỉ có 1 nhân vật chính, nhưng có hàng trăm diễn viên quần chúng. Vương Thủ Ninh chỉ là nhân viên bình thường, mong muốn cuộc sống bình an của kẻ bình dân, của diễn viên quần chúng, làm kẻ đứng xa nhìn diễn viên chính tỏa sáng là đủ. Nhưng có một ngày, một người lẽ ra là nhân vật chính lại hướng về cậu. Cậu nên làm gì? Đóng vai quần chúng hay làm nhân vật chính một phen?Bạn công tướng làm sếp, nhưng lại có bí mật là xấu hổ tai đỏ và đi dép thỏ Anh suốt ngày canh me đợi thụ ở thang máy, làm em nó chẳng còn cách nào khác là lẽo đẽo theo sếp. Anh bỏ căngtin dành riêng cho cán bộ để chạy đến căngtin chúng công nhân viên chức chỉ để có cớ gặp tiểu thụ....Nói chung là trăm phương ngàn kế tiếp cận em nó.Bạn thụ là nhân viên nhỏ, sống thật thà, biết điều. Em nó tự biết mình và anh chênh lệch, nên chỉ lén hối lộ bí thư chút tiền để biết vài tin tức của anh mà nhiều người không biết, cắt ảnh chụp trên báo để lên bàn ngắm (thông cảm, em nó tình đầu ^^")Note: văn khá, ngắn! tình tiết logic, miêu tả nội tâm không tệ. Tuy motif hơi cũ nhưng cách tác giả lèo lái không gây nhàm. Truyện duy nhất ấm áp trong đống ngược của tác giả này.…
Dựa trên chuyện có thật, Tả Tịnh Viện xin Trần Vũ Tư đi chơi.Nhưng những chi tiết sau đó trong truyện không có thật, chỉ là tác giả tự tưởng tượng ra và mở rộng qua 1 tương tác dễ thương giữa 2 người.…
[Oneshot: Let Me Love You] Couple: JiHan ( Hong Jisoo/ Joshua - Yoon Junghan/ Jeonghan) Thể loại: NamxNam, Fanfiction Người viết: D.Zoyle #Note: Nội dung Fic có nhiều tình tiết hư cấu, Fic còn nhiều sai sót, xin thông cảm. " Hãy để tôi yêu cậu, theo một cách bình thường nhất."…
Giữa một thị trấn nhỏ nơi mùa xuân đến chậm hơn lời hẹn, có hai con người mang theo những vết nứt riêng trong tim. Cô đến để trốn chạy một quá khứ đổ vỡ, mang theo nỗi sợ yêu thêm lần nữa. Anh ở lại, lặng lẽ như mảnh sân đầy nắng, quen với việc đứng bên lề hạnh phúc của người khác.Họ gặp nhau không ồn ào, không định mệnh rực rỡ-chỉ là những buổi sáng gió nhẹ, những chiều muộn có ánh nắng vương trên hiên nhà, và những khoảng lặng đủ dài để lắng nghe nhịp tim mình. Tình cảm nảy mầm chậm rãi, mong manh như mầm non đầu xuân, vừa đủ ấm để hy vọng, vừa đủ lạnh để sợ hãi.Khi quá khứ quay về gõ cửa, lựa chọn đặt ra không phải là yêu hay rời đi, mà là dám tin hay tiếp tục khép chặt lòng mình. Nắng ấm mùa Xuân là câu chuyện về sự chữa lành, về thứ tình yêu không ồn ào nhưng bền bỉ-như nắng, chỉ cần ở đó, đủ lâu, mọi mùa đông rồi cũng sẽ tan.…
Summary: Tất cả mọi người đều chỉ là những con người bình thường. Đông Hải là một thành phố nhỏ, nhà họ Đức giàu có nhất vùng nhưng quyền lực không vượt ra khỏi thành phố.Bài viết có thể sẽ được đăng trên Weibo @月亮与邓斯特. Mong nhận được tình yêu và bình luậnTên gốc: 【云冰/云丙】初恋Tác giả: denstielLink gốc: https://archiveofourown.org/works/42862458Link ảnh: https://weibo.com/u/5564678013Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả* Bản dịch không sát nghĩa 100%…