(Xem ảnh thể) Kêu ngươi không xem trọng osananajimi!!!
Xem ảnh thể của đồng nhân conan tên: "Conan chi rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt."Đăng lên chủ yếu là do ta quá đau lòng này tiểu thiên sứ ༎ຶ‿༎ຶTình trạng: tác giả đã drop…
Xem ảnh thể của đồng nhân conan tên: "Conan chi rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt."Đăng lên chủ yếu là do ta quá đau lòng này tiểu thiên sứ ༎ຶ‿༎ຶTình trạng: tác giả đã drop…
Tác giả: Bình TháiThể loại: Truyện ngắn, BgNgày đăng: 21/1/2022Image: @candy_memories_ (Đã được sựu cho phép của chủ tranh)Bìa: @Huong_Moc_Lan -------------------------Nga đang ngước lên trời, ngắm những vì sao lúc ẩn lúc hiện. Đứng một lúc, cô ấy nói: "Những ngôi sao trên kia thật đẹp, ước gì tớ có thể chạm được đến chúng nhỉ."Lòng tôi bâng khuâng nhiều suy nghĩ đắn đo định mấp môi nói gì đó nhưng lại thôi. Bây giờ cảm xúc trong tôi rất rối bời. Tôi chỉ muốn nói với cô ấy rằng cô ấy là ngôi sao đẹp nhất trong mắt tôi.-------------------------Đây là tác phẩm truyện ngắn đầu tiên của mình nên mong mọi người ủng hộ và góp ý cho mình nhé. Mình cảm ơn nhiềuuu…
The moon is my sun.Night is my day.Blood is my life.And you are my prey.…
Quang Anh thích thầm bạn cùng bàn…
Ngước nhìn lên bầu trời! Khẽ nhắm mắt lại!-"Duy! Đứng ngẩn ra đấy làm gì thế, đi nhanh lên coi!"-"Ông lại tơ tưởng đến em nào đấy hả!" -" Chắc chúng ta nên đợi cậu ấy đuổi kịp nhỉ?"-"..."Phiền thật đấy! Chắc tôi phải trở lại cuộc sống thật của mình rồi, tạm biệt mấy đám mây, để lần khác ngắm vậy. -"Ờ! Đến ngay!". Tuổi thanh xuân đang ở trước mắt tôi! -Mây trắng hay mây đen-Một câu chuyện lấy ý tưởng từ HyoukaCân nhắc kĩ trước khi đọc, truyện có thể gây nhàm chán và khó hiểu.Lưu ý: Tất cả các chi tiết trong truyện đều là tưởng tượng, nếu có chi tiết nào liên quan đến người thật hay sự việc thật thì cũng chỉ là trùng hợp.Tác giả không chịu trách nhiệm cho bất cứ hành vi bắt chước nào.Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!…
Đề tựa:Hoa trên sông vì ai mà nở?Phút gặp gỡ lại hoá tương tư...-----Giới thiệu:Lăng Dương xuyên sách trở thành người vốn không tồn tại trong tiểu thuyết. Hệ thống xuất hiện bảo cậu không cần làm gì, khi đến thời hạn tự khắc hoàn thành cốt truyện.Lăng Dương: ???Lăng Dương vốn định sống cho qua ngày nhưng không hiểu sao mẹ cậu lại vô tình "vớt" được một thằng nhóc ăn mày lớn hơn cậu 8 tuổi về làm người hầu.Và ngạc nhiên thay thằng nhóc lại là phản diện chính của cuốn tiểu thuyết mà cậu xuyên. Lúc này hệ thống lại xuất hiện bảo cậu an tâm, tới lúc cần thiết nó sẽ xuất hiện.Lăng Dương: ...Nghe vậy cậu chỉ đành tiếp tục giả khờ sống tiếp. Nhưng trước ngày Lăng Dương 15 tuổi mẹ cậu lại giao cậu cho phản diện mang đến một thôn làng nhỏ sâu trong núi. Lăng Dương hoảng rồi, vốn muốn đợi hệ thống cứu giúp, nhưng nó lại biến đâu mất tiêu rồi phải làm sao đây!?----- Thoại kết:"Nếu được chọn, cậu sẽ là hoa bất tử hay đoá phù dung?""Cũng chẳng quan trọng, vì tôi đã "chết" rồi."…
"Tiến Dũng nhắm mặt lại. Anh đánh. Anh đánh thật. Anh nghe thấy tiếng thầy nhắc "đánh mạnh lên" văng vẳng bên tai. Anh nghe thấy tiếng Đình Trọng của anh bật khóc. Anh nghe thấy tiếng trái tim của mình cuộn lên theo từng tiếng thước mà anh đánh xuống. Anh không biết gì cả. Lúc này anh thực sự không biết gì cả. Anh chỉ biết đánh trong vô thức. Cho đến lúc Xuân Trường giữ tay anh lại, bảo rằng anh đã đánh đủ 15 roi rồi, anh mới từ từ mở mắt ra. Anh thấy Đình Trọng của anh ngồi bệt xuống sàn nhà. Anh thấy Đình Trọng của anh cắn chặt răng để không bật ra tiếng kêu than. Thả rơi cây thước xuống sàn nhà, anh dìu Đình Trọng của anh dậy""Văn Đức ngồi bệt xuống sàn nhà hứng chịu trận mưa roi từ thầy. Cậu cũng không biết cậu bị cái gì nữa. Rõ ràng biết thầy sẽ giận nhưng cậu vẫn không ngăn được mình nói những câu kiểu thách thức như vậy. Cậu chỉ biết lúc đó, trong lòng cậu chỉ có sự bất mãn, một sự bất mãn chất chứa từ ngày này qua ngày khác về cái thứ kỉ luật mà thầy vẫn hằng tôn sùng. Cậu chán ghét cái cảm giác suốt ngày bị trói buộc, bị bắt giờ này phải làm thế này, giờ kia phải làm thế kia. Sự hà khắc của thầy khiến cậu cảm giác bản thân giống như một cái máy lập trình sẵn. Cậu ghét cái cảm giác đó. Và cậu đã không ngăn được việc thể hiện sự bất mãn kia. Văn Đức cắn chặt răng khi những cơn đau cứ liên tục nhói lên. Nhưng rồi cậu bỗng cảm thấy, hình như có cái gì đó ấm áp vừa ôm lấy cậu, có cái gì đó to lớn vừa che chở cho cậu tránh khỏi trận mưa roi từ thầy. Là Trọng Đại""Được rồi!…
Tên truyện: em là người yêu của tôiTác giả: anhthu1729 Nick admin T : trngthu2702Nick admin A : bn_sj2121 Lần đầu viết truyện có gì mọi người tha thư cho sai xót của 2 đứa…
Linh Quỳnh vì kiếm chút thu nhập, vào trò chơi thể nghiệm sự hố, mệt đến chết đi sống lại cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, dự định làm xong một lượt cuối cùng liền sẽ thoát hố. Kết quả hố này còn chưa ra được, đã lại lọt vào một cái hố lớn hơn nữa...Linh Quỳnh: Nhớ năm đó ngày nào ta cũng tỉnh lại trên giường lớn mấy trăm mét, 100 người hầu đang đứng chờ mặc quần áo cho ta...Hệ thống: Tỉnh lại! Cô đến 1m² cũng không có.Linh Quỳnh: A! Phàm nhân chính là ghen ghét sắc đẹp của ta, không có cách nào, ai bảo ta có tiền như vậy.Hệ thống: Tỉnh lại! Xem lại số dư còn trong thẻ của cô!! Cô đã nghèo đến mức màn thầu còn không có mà ăn.Linh Quỳnh: Ta đã từng vô địch thiên hạ, hưởng thụ bầu không khí cô đơn của sự vô địch trên thế gian này...Hệ thống: Tỉnh lại! Trước tiên cô đứng lên từ dưới đất đã! Linh Quỳnh: Ta người gặp người thích, hoa gặp hoa nở...Hệ thống: Tỉnh!!!Người đàn ông của cô sắp treo rồi kìa! Linh Quỳnh: Dìu ta đứng lên, ta còn có thể chiến.…
Erelith- là một thành phố không nằm trên bất kỳ bản đồ nào, được bao phủ bởi sương mù và những điều cấm kỵ, tại đây, mỗi người dậ đều quên đi quá khứ của mình vào ngày sinh nhật. Không ai biết lý do, không một ai đặt câu hỏi. Họ chỉ.. tiếp tục sống, như thể ký ức chưa từng quan trọng. Trong lòng thành phố ấy là một nhà xác cổ, mang tên "The Bone Room" nơi lưu giữ những thi thể không có tên, mõi người đều bị móc tim, khắc vào xương sườn những bản nhạc kì quái, không bao giờ lặp lại. Kamado Tanjirou, một bác sĩ bị tước đi giấy phép hành nghề, sống ẩn dật và chuyên nhận "xác người không danh tính" từ the bone room để phân tích. Nhưng anh có một bí mật anh có thể nghe tiếng xương, và chúng đang thì thầm về những tội ác chưa từng được khai quật. Khi Tanjirou gặp Tokitou Muichirou một sinh viên nam, chuyên nghiên cứu ký ức và mê tín, họ cùng nhau khám phá ra sự thật rùng rợn. Có một giáo phái đang dùng y học và lễ nghi để điều khiển tâm trí con người, biến ký ức thành vũ khí, và điều khiển "sự quên lãng" như một phần của nghi thức hiến tế nhưng điều đáng sợ nhất là... Tanjirou từng là một phần trong giáo phái đó. Và có thể, anh chính là kẻ đã tạo ra bản giao hưởng máu đầu tiên. Những mảnh xương bắt đầu ngân lên khúc nhạc trống rỗng. Và khi âm thanh cuối cùng vang lên, "cả thành phố sẽ trở thành một tác phẩm nghệ thuật từ máu và quên lãng.. 'bút danh: E. Nyra Velin.…
" Tên nhà giàu như cậu thì biết cái đéo gì? "P/s: thượng lưu & thấp hèn, có yếu tố ép buộc, tâm lý nặng, HE…
CP: Tu Đế (修帝) - A Tu La x Đế Thích Thiên (Asura x Taishakuten / 阿修罗 x 帝释天)Cảnh báo: H tung nóc phi logic, vứt não trước khi đọc, thận trọng khi nhảy hố.…
* Mặc dù RapViet đã kết thúc lâu rồi. nhưng mà tôi vẫn lụy quá nên bộ này được sinh ra, bởi tôi vã otp quá rồi:))* Vui lòng không mang bộ này đi đâu cả* Text fic* Văn của tôi dạo này kém nên mấy bồ thông cảm* Lâu lâu bí tý * Hãy vote và comment để cho tôi biết ý kiến nhé* Cảm ơn vì đã đọc* Một ngày tuyệt nhé ✨( Gọi tôi là Rika)…
Tên truyện: Hương vị ngọt ngào.Tác giả: Tiểu Mỹ Nhân (là mị nè~)Thể loại: vườn trường, chữa lành, hỗ sủng thiên công, ấm áp, nhẹ nhàng.Cp: Nhút nhát, dễ ngại, có vết bỏng trên mặt công (Ôn Thanh) x táo bạo, xem công là ưu tiên hàng đầu, lưu manh thụ (Doãn Hạo)…
Author : Bánh Trôi Nhân Đường ( @BnhTris8 )Rating : KSố đo ba vòng : Thanh xuân vườn trường, hường phấn, tạc mao ngốc manh thụ, ngáo đá mặt dày công =)))))Làm ơn không re-up hoặc chuyển ver khi chưa có sự đồng ý của tớ.…
Về hai chàng trai dắt tay nhau đi qua một đoạn đường của thanh xuân.---Ảnh bìa truyện lấy từ phim "Cùng nhau đợi mưa tạnh"…
Thể loại: Học đường, Lãng mạn, HESummary: Vùng biển tăm tối sáng bừng nhờ ánh sáng của ngọc trai. Cậu sống cô đơn và lặng lẽo cho đến khi tìm thấy viên ngọc của mìnhNote: Truyện đầu tay,mình viết cũng lâu rồi. Vậy nên cốt truyện có đôi chỗ hơi vội và vô lý. Mong các bạn góp ý để mình hoàn thiện hơn…
"Chào mừng tới với Anh Quốc ở thế giới song song."Thể loại: fanfiction, xem ảnh thểCommission by @Mia-naruDO NOT REPOST WITHOUT PERMISSION!!!…
VĂN ÁN:Ngọt sủng văn, dưỡng thành văn, ngược cặn bã văn.Hạ Hân Vân là Cố Dật đặt ở đầu quả tim sủng mười sáu năm trân bảo.Sủng sủng , liền đi tâm.Ta nguyện tham dự ngươi quá khứ, cũng nguyện hứng lấy ngươi tương lai.Kiếp trước cho thấy tâm ý là lúc, không ngờ phát sinh hiểu lầm, hai người song song mệnh tang bánh xe dưới.Trùng sinh một đời, Hạ Hân Vân thầm nghĩ ôm lấy Cố Dật đùi, nói như vậy, có thể có người đau, có người sủng, có người yêu, có người thú, lại không cần lo lắng hạ mẫu thôi hôn .Vì thế, Hạ Hân Vân trùng sinh tiểu mục tiêu chính là: Bắt lấy Cố Dật, bắt lấy Cố Dật, nàng nhất định phải bắt lấy Cố Dật!Nhưng là Cố Dật rất khó bị nàng bắt lấy thôi.Sau này, nàng trùng sinh tiểu mục tiêu liền biến thành: Bị Cố Dật bắt lấy, bị Cố Dật bắt lấy, không cần chạy đứng ở tại chỗ bị Cố Dật bắt lấy!Cố Dật trương thủ nhân gia liền hướng trong lòng phốc thôi.Tác giả tôn chỉ chính là: Không cầu sủng nhất, chỉ cầu càng sủng.…