Hieuan _ Em bé (ABO)
hành trình chăm 2 em bé của đội trưởng Trần…
hành trình chăm 2 em bé của đội trưởng Trần…
-Truyện này là part 2 của truyện "Cắt ánh trăng" do bà @Chanhzang viết.-Đọc cái đoản bả viết tui tức quá nên phải ra part 2.-Đã xin phép tác giả rồi nho.-Hãy đợi xem sự kết hợp giữa một người chuyên sủng An và một người chuyên ngược An sẽ như thế nào nhé🫶🫶🫶🫶…
Tác giả: Nhất Tiết NgẫuEdit: bambilylyTên gốc: Tôi bị ánh trăng của nam chính coi trọng_____Văn ánNguyễn Quang Anh xuyên sách, nhân vật cậu xuyên vào luôn cố gắng cướp "ánh trăng sáng" của nam chính, kết cục thê thảm.Sau khi xuyên vào, Nguyễn Quang Anh cố gắng tác hợp cho nam chính với "ánh trăng sáng".Thề sẽ không dính dáng gì đến hai người nữa.Mọi người dần phát hiện, cái tên Nguyễn Quang Anh lúc nào cũng theo sau đít thiên tài giờ lại không thấy bóng dáng nữa.Không mang bữa sáng cho Hoàng Đức Duy nữa.Thư tình cũng không có.Cũng không còn đi đánh mấy người theo đuổi Hoàng Đức Duy.Vài ngày sau, có người truyền ra một bức chụp màn hình đoạn chat.Bạn học A: "Nguyễn Quang Anh, cậu không thích Hoàng Đức Duy nữa à?"Nguyễn Quang Anh: "Học bài không tốt hơn à? Sao phải thích cậu ta?"Mọi người đều vui mừng vì cuối cùng Hoàng Đức Duy cũng thoát khỏi Nguyễn Quang Anh.Chỉ có Hoàng Đức Duy ngồi ở góc phòng học, ánh mắt u ám nặng nề khiến người ta sợ hãi.Không bao lâu sau, trên diễn đàn xuất hiện một cái video HD được quay trộm.Đóa hoa trên núi cao - Hoàng Đức Duy kéo đầu gấu của trường Nguyễn Quang Anh vào trong hẻm nhỏ, ôm vào trong ngực hôn say đắm, ánh mắt cuồng nhiệt mà tàn nhẫn. Vị đầu gấu cả ngày kêu đánh gọi gϊếŧ một câu không hợp sẽ đấm người giờ lại không có sức để đánh trả, mặc cho Hoàng Đức Duy muốn làm gì thì làm._____Chuyển ver với mục đích PHI lợi nhuận…
"Đặng Thành An chưa từng phủ nhận tình cảm của mình dành cho Trần Minh Hiếu, người đội trưởng mà nó luôn kính trọng, dù nhiều lúc hơi mỏ hỗn. Và Trần Minh Hiếu cũng vậy."…
Anh không phải là người có thể một tay che trời, nhưng ngoài kia sóng to gió lớn đều nguyện gánh vác thay em.| hãy để câu chuyện này chỉ tồn tại ở đây | xin đừng mang đi đâu xa khỏi nơi này |…
clgv ?…
" Tôi không muốn trả lời phỏng vấn," Hiếu nói thẳng khi thấy cậu cầm máy ghi âm. " Tôi không định phỏng vấn anh. Tôi chỉ muốn biết vì sao hôm nay anh lại ngồi một mình giữa chốn này." - An đáp, giọng nhẹ như cơn gió vừa lướt qua khung cửa. Họ không biết rằng khoảnh khắc đó sẽ là trang đầu tiên của một câu chuyện chẳng ai trong họ từng nghĩ đến: Một cuộc gặp gỡ, một bài phỏng vấn không chính thức, và một sự thật mà cả hai đều phải học cách chấp nhận - khi ánh đèn sân khấu tắt, thì cảm xúc là điều duy nhất không thể giả vờ.Phóng viên x Rapper…
Một Đại úy Không quân - sống bằng kỷ luật, bước từng bước giữa trách nhiệm và lặng im. Một rapper tài năng - mang trái tim từng thuộc về bầu trời, nhưng nay thuộc về ánh đèn sân khấu. Họ từng có một điều gì đó... Chưa gọi thành tên. Chưa kịp thừa nhận. Chỉ biết rằng lúc buông tay, không ai thực sự muốn rời đi.Vì có những mối quan hệ... không cần phải công khai, nhưng chỉ cần một người quay đầu - là cả bầu trời vẫn đang ở đó.…
tbt x dhy"Câu hỏi đặt ra là: "Cái chết sẽ tàn phá ai?""Những người ở lại."truyện SE ai buồn thì đọc.. ủa?…
Từ một thanh niên nghèo khó nhưng học giỏi và khát vọng đổi đời, một biến cố bất ngờ ập đến khiến Đặng Thành An dính vào con đường lao lý. Tương lai sụp đổ, thay thế bằng những ngày tháng trong trại giam. Liệu tương lai nào sẽ chờ An? Liệu rằng trong bóng tối thăm thẳm có còn tia sáng nào đang le lói không?*Mọi tình tiết đều không có thật và không nhằm mục đích xúc phạm bất kỳ Anh trai nào. Nếu không thích các tình tiết trong truyện, xin hãy clickback"Cảm ơn vì đã đến!…
đặng thành an không thích uống cà phê, nó ghét cái hương vị đăng đắng đọng lại trong khoang miệng. thành an từng nghĩ nó sẽ ghét cà phê nhất trên đời, nhưng sau lần chuyển nhà định mệnh, nó nghĩ nó gặp được thứ đáng ghét hơn cả cà phê rồi.…
chuyển ver chưa có sự cho phép, chuyển để tự đọc…
YÊU ANH CẢNH SÁT BÁ ĐẠO (ÁI THƯỢNG PHÁCH ĐẠO CẢNH QUAN)ĐÂY LÀ TRUYỆN DO CHÍNH EDITOR ĐĂNG MONG CÁC BẠN ỦNG HỘ ❤ ❤ ❤ ❤ Tác giả: APPLEEdit: MẠC VÂNThể loại: ấm áp, cường x cường, tàn tật thụ, 1 vs 1, HENguồn RAW và QT: VNSharingBeta: Mạc VânTruyện có liên quan: Yêu phải thiên tài nằm vùng (Cp: Âu Dương Thông X Trầm Chính Dương) VĂN ÁN:"Em thích anh, là kiểu thích giữa tình nhân ấy, Hàn Khải, em yêu anh...""Chúng ta là anh em, là bạn bè, nhưng đó không phải tình yêu."Hàn Khải vẫn luôn cho rằng tình cảm của mình đối với Âu Dương Duệ chỉ là thưởng thức cùng coi trọng, là sự tán thưởng đối với một cấp dưới đắc lực, cho nên khi anh nghe đối phương bày tỏ, anh đã quả quyết cự tuyệt.Cứ nghĩ rằng sẽ quên đi...Nhưng thời khắc Âu Dương Duệ nằm trên giường bệnh hôn mê bất tỉnh, Hàn Khải nắm lấy tay cậu thật chặt, lần đầu tiên trong đời anh cảm thấy sợ hãi đến thế.Tình cảm cuối cùng cũng chiến thắng lí trí, khiến cho anh phải đối diện với trái tim đã rung động từ lâu của bản thân.Đối mặt hai chân bị tê liệt, cậu nhất quyết không chịu tin tưởng anh,Luôn kiên quyết cho rằng anh chỉ đang bố thí tình cảm vì thương hại cậu mà thôi,Hàn Khải phải làm thế nào để khiến 'tiểu đông tây' này một lần nữa tin tưởng mình đây?…
Xuyên suốt chiều dài của lịch sử nhân loại, "công bằng" vẫn là thứ khái niệm mơ hồ, chẳng ai biết nó có tồn tại hay không. Ai cũng đinh ninh cho rằng sau cách mạng, hòa bình về tất cả sẽ hạnh phúc. Ấy vậy nhưng cái sự thật tàn nhẫn nào phải thế. Khi lý tưởng chung không còn thì nỗi niềm riêng mới ùa về. Những cái mà thời chiến họ tạm gác lại thì thời bình là lúc nó sống dậy một cách dồn dậpChính cái thời mà bữa no bữa đói đó đã tàn nhẫn bóp nghẹt thứ gọi là "dị tính". Chẳng biết từ bao giờ xã hội lại xuất hiện "dẫn tính" và "dị tính". Nếu dẫn tính được xem là người dẫn đầu tài giỏi thì dị tính chỉ được xem là một nhóm người ở cái xó xỉn thấp hèn nào đó Trớ trêu thay cậu con trai của gia đình danh giá năm xưa lại là dị tính. Dù cho gia đình có thể bảo bọc em nhưng sống dưới cái ánh mắt khinh miệt, em có thể gắng gượng được còn mẹ em thì xót lắm. Nghĩ thương con trai nay bố mất sớm, nhà có của ăn của để cũng bị khinh thường. Thế là mẹ mang em về quê, về cái mảnh đất mộc mạc mà chứa chan tình ngườiGiấu nhẹm đi việc mình là dị tính, em có một cuộc sống mới. Gặp được những người mà em yêu thương. Khi ấy "dị tính", "dẫn tính" hay người thường cũng chẳng còn quan trọng nữa…
đây là những tưởng tượng của mình , nhân vật có vài chương sẽ không theo người thật…
Kiều Anh tình cờ gặp lại người yêu cũ sau bảy năm chia tay. Những kỷ niệm thanh xuân tưởng chừng đã ngủ yên nay bất ngờ ùa về và khiến lòng dậy sóng khi bước vào tuổi hai lăm - cái tuổi vừa đủ trưởng thành để hiểu đời nhưng vẫn đủ trẻ để vấp ngã và bao biện cho những sai lầm. Trước những nỗi lo, khủng hoảng và những ngã rẽ không tên, Kiều Anh sẽ chọn lắng nghe con tim hay sụp đổ trước hiện thực khắc nghiệt của cuộc sống?Lịch Đăng: Thứ Ba và Thứ Sáu.…
"Em tưởng anh sẽ buông tay.""Tôi sẽ không bao giờ. Dù cả thế giới quay lưng, tôi vẫn sẽ bước tới vì em."…
tiệm bánh ồn nhất cái thành phố ྀི…
Cô y tá và em gái chơi Guitar nhà bên...…
Tôi vẫn thường cho rằng, Kang Taehyun là một người hoàn hảo. Là bác sĩ trẻ, có tiếng, đẹp trai, nhà giàu, đứng trước bệnh nhân là thiên thần, đứng trước y tá là hoàng tửTôi vẫn thường cho rằng tôi là một người thất bại. Là kiến trúc sư trẻ không có tiếng, nhan sắc bình thường, tiền tích góp vài năm vừa đủ xây một căn nhà trống hoác, đứng trước đồng nghiệp là Choi Beomgyu, đứng sau đồng nghiệp là một con lười èo uộtNhưng tôi thường khẳng định rằng, người thất bại như tôi, sẽ có ít nhất một lần trong đời, mơ về người hoàn hảo như Kang TaehyunFic sẽ được cập nhật song song tại watt và blog của tớ là " Tiệm Này Không Bán Mint Choco "FIC ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CHUYỂN VER CỦA TÁC GIẢ…